Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 158 : Lại xung đột

Ngày đăng: 15:04 18/04/20


Mộ Thần và Diệp Thạch cùng đi vào dược viên, rất nhiều đệ tử may mắn còn tồn tại trong bí cảnh đều tập trung tới nơi này.



Bởi vì chuyện Ân Tung, quan hệ giữa Minh Nguyệt và Thánh Tinh có chút khẩn trương, đám đệ tử rõ ràng chia thành hai phe.



Mộ Thần và Diệp Thạch vừa đến dược viên, lập tức làm cho mọi người chú ý, đệ tử Thánh Tinh học viện thấy hai người xuất hiện thì một đám vẻ mặt phấn chấn.



Tuy rằng đệ tử Minh Nguyệt trong dược viên ít hơn nhiều so với đệ tử Thánh Tinh, nhưng bên Minh Nguyệt lại có một võ linh Lục Nghiêu tọa trấn, cộng thêm Trang Du không minh bạch với Lục Nghiêu, cho nên thực lực của Minh Nguyệt ngược lại mạnh hơn Thánh Tinh một chút.



Mộ Thần và Diệp Thạch vừa đến, tình hình này nhanh chóng kết thúc.



“Mộ đồng học, Diệp đồng học, các ngươi tới rồi, thật tốt!”



“Mộ đồng học, tu vi của ngươi lại tinh tiến sao? Thật đáng mừng!”



“Mộ đồng học, nghe nói ngươi đại phát thần uy, giết chết một cường giả bát tinh võ linh? Thật là lợi hại!”



“Diệp đồng học, nghe nói trận pháp thuật của ngươi hết sức lợi hại, ngay cả bát tinh võ linh cũng bị ngươi vây khốn, ngươi thật giỏi!”



“Diệp đồng học, ngươi với Mộ thiếu thật xứng, quả thực là trời sinh một đôi!”



Diệp Thạch mỉm cười nhìn tên đệ tử nói hắn với Mộ Thần xứng đôi, tán thưởng nói: “Ngươi đúng là có ánh mắt.”



Những người khác khích lệ, Diệp Thạch căn bản không để trong lòng, nhưng nghe người ta nói hắn với Mộ Thần xứng đôi, trong lòng Diệp Thạch âm thầm vui vẻ.



“Diệp Thạch, ngươi quá đáng!” Nhìn thấy Diệp Thạch được mọi người khen tặng, nghiễm nhiên có tư thế chúng tinh phủng nguyệt, Trang Du nhịn không được nhảy ra.



Trang Du cắn môi, trong lòng dâng lên một cỗ không cam, đệ tử Thánh Tinh học viện không nóng không lạnh với hắn, nhưng lại nhiệt tình với Diệp Thạch như vậy, Trang Du nhịn không được có chút ghen tị, lại có chút ủy khuất.



Diệp Thạch nhíu mày thầm nghĩ: Lam Nhược Phong đã chết rồi, vậy khi nào thì Trang Du mới chết nốt đây?



“Trang Du, ngươi nói bậy bạ gì vậy? Ta sao lại quá đáng?” Diệp Thạch đen mặt.




Sắc mặt Lục Nghiêu xanh trắng một trận.



Trang Du nhìn sắc mặt Lục Nghiêu, nhịn không được mà cúi đầu.



“Không nhọc Diệp thiếu quan tâm!” Lục Nghiêu lạnh lùng nói.



Diệp Thạch lạnh lùng hừ một tiếng, “Ta cũng không muốn quan tâm, chỉ là, nếu như mị lực của ngươi không đủ lớn, Trang Du liền sẽ nhìn chằm chằm Mộ Thần nhà ta, ta sẽ rất buồn bực nha.”



Diệp Thạch ngẩng cao đầu, đôi mắt hơi hoài nghi nhìn Lục Nghiêu, trên mặt hiện lên vài phần ưu sầu, hiển nhiên là đối với thực lực của Lục Nghiêu có chút không tín nhiệm.



Sắc mặt Lục Nghiêu tối đen nhìn Diệp Thạch, sát khí ở đáy mắt muốn che dấu cũng không được.



Mộ Thần nhìn Lục Nghiêu, trong lòng trầm xuống, Lục Nghiêu động sát tâm với Diệp Thạch!



Nguyên văn, hắn và Diệp Thạch đều bởi vì Lục Nghiêu mà chết, người này chỉ sợ khó đối phó hơn Lam Nhược Phong một chút.



“Trang Du về sau sẽ không có liên quan gì với Mộ Thần nữa.” Lục Nghiêu lạnh lùng nói với Diệp Thạch.



Diệp Thạch nhún vai, “A, vậy thực tốt.” Diệp Thạch ý vị sâu sa nhìn Lục Nghiêu, trịnh trọng nói: “Tiểu bạch kiểm, ăn nhiều một chút để bổ thân mình đi, Trang Du chính là một tên điền không no, bộ dáng này của ngươi thật sự có chút không đủ nhìn.”



Diệp Thạch đứng ở một bên thở dài thở ngắn, sắc mặt Lục Nghiêu âm trầm có thể tích thành nước.



Đệ tử Thánh Tinh học viện nhìn một màn này, nhịn không được trộm cười thầm.



Lục Nghiêu vẫn luôn là một bộ cao cao tại thượng, đệ tử Thánh Tinh đã sớm nhìn hắn không vừa mắt, giờ phút này nhìn hắn như vậy, một đám đệ tử nhịn không được có chút vui sướng khi người gặp họa.



Trang Du trừng Diệp Thạch, “Diệp Thạch, đủ rồi! Ngươi quá đáng!”



“Hừ, là ngươi trêu chọc ta trước!” Diệp Thạch tức giận trả lời.