Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng
Chương 175 :
Ngày đăng: 15:04 18/04/20
“Mộ Thần, bọn họ tính xông tới đây.” Diệp Thạch nhăn mày nhìn chằm chằm hình ảnh trên tường, nói với Mộ Thần.
Mộ Thần khoanh tay quan sát, “Ta đã biết.”
Trong truyện, đám võ hoàng bên ngoài cho dù hao hết tâm cơ cũng không có thể bước vào nội điện, ngược lại còn bồi mệnh vào. Nhưng lúc này, người ở trong nội điện chính là mình và Diệp Thạch, mà Lục lão đầu và Trang Du có ánh sáng nhân vật chính thì đều đứng bên ngoài, tình huống sẽ không lạc quan được như thế nữa.
“A! Trang Du và Lâm Mặc Uyên đi ra rồi, bọn họ đang nghiên cứu trận pháp.” Diệp Thạch mở to mắt hô lên.
Mộ Thần cắn răng nói: “Trang Du giống ngươi, hắn có thể nhìn ra chỗ bạc nhượctrong trận pháp, nếubọn họ xuống tay nhằm vào nhược điểm trận pháp thất cấp, chúng ta thật sự sẽ có khả năng nguy hiểm!”
Trang Du có ánh sáng nhân vật chính, nếu hắn ở bên trong nội điện thì chắc chắn sẽ không sao, nhưng nếu Trang Du ở bên ngoài, vậy thì khó nói.
Diệp Thạch mím môi, “Chúng ta phải làm gì?”
Tuy rằng trận pháp thất cấp trong nội điện rất lợi hại, nhưng bởi vì lâu năm ít tu sửa, hẳn là rất nhiều nơi đã xuất hiện vấn đề.
Mộ Thần suy nghĩ rồi cười, “Làm gì à? Quân đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, họ phá thì chúng ta tu bổ!”
Diệp Thạch cúi đầu nghĩ, trận pháp thuật của y và Mộ Thần đều không kém, còn tên Lâm lão đầu kia tuy rằng lợi hại, nhưng cũng chỉ là một ngũ cấp trận pháp sư, y không tin y và Mộ Thần liên thủ còn kém hơn đối phương và Trang Du.
“Yên tâm đi, có trận pháp thất cấp ở đây, bây giờ chúng ta vẫn chiếm thượng phong.” Mộ Thần nhẹ nhàng an ủi.
Diệp Thạch gật đầu, mỉm cười với Mộ Thần, “Ta không sợ, có ngươi ở đây, ta không sợcái gì hết!”
Mộ Thần xoa xoa đầu Diệp Thạch, “Cho dù xảy ra chuyện, bất quá thì chúng ta chết chung một chỗ.”
Diệp Thạch gật đầu, tựa vào người Mộ Thần, thầm nghĩ: nếu thật có thể cùng Mộ Thần chết chung với nhau, vậy coi như cũng không uổng cuộc đời này.
Trang Du và Lâm Mặc Uyên ở chung quanh bên ngoài tuần tra một phen, Trang Du ghi chép lại những nhược điểm trên trận pháp, chuẩn bị mạnh mẽ đột phá.
Mộ Thần và Diệp Thạch cũng tuần tra một vòng, cũng ghi chép những nhược điểm trong trận pháp, chuẩn bị tu bổ.
Bốn người tuần tra, tuần tra, tuần tra, sau đó bốn người liền tuần tra tới chung chỗ.
Cách một tầng ánh sáng của trận pháp, bốn người bốn mặt giáp nhau.
“Ngươi **** thằng nhóc, ngươi cứ chờ ta đi!” Lâm Mặc Uyên vừa nhìn thấy Diệp Thạch, nhất thời tức giận chửi ầm lên.
Diệp Thạch nhìn thấy Lâm Mặc Uyên thì ác ý khiêu khích một phen: “Lão bất tử, lãotới đánh ta này! Đến! Đến đây! Lão không đến được sao?” Nghĩ tới việc người nọ mơ ước hai mắt mình, trong lòng Diệp Thạch liền ác hàn một trận.
Lâm Mặc Uyên nện một quyền lên quồng sáng trận pháp, lại bị quầng sáng trận pháp bắn ngược ra ngoài.
“Đi!” Mộ Thần lập tức đứng lên cầm tay Diệp Thạch, chạy vội qua hướng đông nam.
Diệp Thạch chạy theo Mộ Thần, rất nhanh liền xuất hiện ở vị trí đông nam, xa xa liền thấy trên cổ con vẹt kia có treo một cái bình ngọc.
Con vẹt bay thẳng tới một cái tiết điểm trên trận pháp, nổ thành một mảnh huyết vụ.
Diệp Thạch mím môi, trên bình ngọc được dán Phá Phù, bay tới đúng nơi thì sẽ tự động nổ, bình ngọc có độc cũng chính xác hất vào trận pháp.
Vốn thấy Cố Diệu Ngọc hay đối xử với con vẹt đó như bảo bối, cao cấp linh đan thế mà cũng để cho nó ăn, Diệp Thạch còn tưởng rằng Cố Diệu Ngọc rất có tình cảm với con vẹt này chứ.
“Động thủ!” Mộ Thần quát nhỏ.
Diệp Thạch gật đầu, dung hợp Nhiếp Tinh Trận vào trong trận pháp.
Hai người vừa mới hoàn thành xong một bước này, một đám Huyết Cưu liền gầm rú bay phần phật tới.
Lực hấp dẫn của Khổ Độc đối với Thất Thải Huyết Cưu là trí mạng, một đám Huyết Cưu bưu hãn không sợ chết xông lên tới quầng sáng.
Nhìn thấy một đám Thất Thải Huyết Cưu chạy hướng về mình, sắc mặt Diệp Thạch nhịn không được mà hơi tái nhợt lại.
Trận pháp sáng lên một trận, một con Huyết Cưu thất cấp xông lên đầu tiên đã bị trận pháp bộc phát ra quang mang trực tiếp đánh chết.
Con Huyết Cưu này vừa chết, những con Huyết Cưu khác lập tức có vẻ hơi bất an.
… …
Đám người Cố Diệu Ngọc đứng ở chỗ xa, dùng linh hồn lực giám sát động tĩnh bên này.
“Sao có thể như vậy? Không phải nói chỗ đó là nơiyếu nhất sao? Trận pháp thất cấpđáng sợ như vậy sao? Ngay cả địa phương yếu ớt nhất cũng có thể bộc phát ra uy lực cỡ đó?” Cố Diệu Ngọc thất vọng thì thào.
Lâm Mặc Uyên cắn răng, “Không đúng, hai tên tiểu vương bát đản kia hình như đangtu bổ một cái trận pháp vào nơi yếu ớt kia, làm cho nơinguyên bản yếu ớtlạitrở nênkiên cố.”
“Tu bổ một cái trận pháp? Trận pháp còn có thể tu bổ sao?” Cố Diệu Ngọc kinh ngạc hỏi.
“Hình như hai đứa nó sử dụng Dung Trận Thuật.” Loại Dung Trận Thuật này tương đối hiếm, hắn cũng chỉ mới nghe nói qua, vẫn chưa được có nhìn thấy lần nào, kết quả lần đầu tiên gặp được lại là trong loại tình huống này.
“Trên tay hai tên nhóc kia nhất định có truyền thừa trận pháp cao cấp.” Lâm Mặc Uyên nghiến răng nghiến lợi nói.
“Không thể nào!Truyền thừa trận pháp thuật của Thánh Tinh không ra làm sao hết mà?!” Ninh Hoài nói thầm.