Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 199 :

Ngày đăng: 15:05 18/04/20


Một chiếc phi thuyền tạo hình đơn giản bay trên bầu trời, tuy rằng phi thuyền này thoạt nhìn xấu xí, nhưng đó lại là một chiếc phi thuyền lục cấp hàng thật giá thật.



Phi thuyền này vốn là của Mạc Phong, bởi vì biết Mộ Thần và Diệp Thạch muốn vội vã chạy về Huyền Phong đế quốc, Mạc Phong nhịn đau bỏ thứ yêu thích, tặng phi thuyền cho hai người.



Để hồi báo, Mộ Thần tặng lại cho Mạc Phong một tờ Viêm Hỏa Phù lục cấp.



Chiếc phi thuyền này không cần người khống chế, chỉ cần đặt ra mục đích là có thể tự động phi hành tới địa điểm đó, trên chiếc phi thuyền này còn có rất nhiều pháp trận cảm ứng, một khi cảm giác được khí tức của những yêu thú khó giải quyết, nó còn có thể tự động điều chỉnh đường bay.



Phi thuyền này thoạt nhìn bình thường không có gì lạ, trên thực tế thì lực phòng ngự lại thập phần mạnh mẽ, trên phi thuyền còn có mười hai cây pháo nguyên thạch được ẩn dấu.



Diệp Thạch ngâm mình bên trong thùng gỗ chứa đầy Hồn Thủy, thích ý hấp thu tinh hoa trong Hồn Thủy, lúc trước Diệp Thạch có nói nếu Hồn Thủy quá nhiều dùng không hết thì có thể dùng nó tắm rửa, nhưng đó chỉ là một lời nói đùa, thế nhưng sau khi Diệp Thạch phát hiện rằng ngâm Hồn Thủy thật sự rất có hiệu quả, liền thật sự lấy Hồn Thủy ngâm tắm.



Mộ Thần thì lại đang không ngừng luyện hóa Hồn Thủy trong khoang thuyền.



Mộ Thần mở mắt ra, linh hồn trong phút chốc tán ra ngoài, trong vòng mấy vạn dặm chung quanh cũng bị Mộ Thần thu hết vào đáy mắt.



Mộ Thần hơi nheo mắt lại, trong thời gian hơn hai mươi ngày này, hắn vẫn đều ngồi luyện hóa Hồn Thủy, ước chừng linh hồn lực đã tăng trưởng hơn ba lần, Mộ Thần cảm thấy linh hồn lực hiện giờ của mình cho dù so với võ hoàng phổ thông thì cũng không yếu hơn bao nhiêu.



“Ngươi tỉnh rồi?” Giọng nói của Diệp Thạch vang lên bên tai Mộ Thần.



Mộ Thần mở mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của Diệp Thạch, gật đầu: “Đã tỉnh.”



Hơn nửa tháng trước, Diệp Thạch đã thăng cấp lên võ vương bát tinh, còn hắn cũng thăng cấp vào ba ngày trước.



Tư chất của Diệp Thạch không chỉ tốt hơn hắn một bậc, nếu như hắn không có đủ cơ duyên thì sẽ lập tức bị Diệp Thạch vượt qua rất xa.



Mộ Thần híp mắt, dựa theo trên sách ghi lại, tuy rằng ở Huyền Phong đế quốc và các đế quốc xung quanh giám định ra được tư chất tốt nhất là tư chất bát cấp, nhưng kỳ thật sau khi đi tới Trung Châu thì sẽ biết, trên tư chất bát cấp, còn có tư chất khác càng tốt hơn.



Đương nhiên, đó cũng không phải có ý nói là tư chất các tu luyện giả ở những đế quốc này nhiều nhất chỉ có bát cấp, chỉ có thể nói, ở nơi đây, tư chất cao nhất có thể kiểm tra ra là tư chất bát cấp.



Mộ Thần cơ hồ khẳng định, tư chất của Diệp Thạch, không chỉ là bát cấp.



“Mộ Thần, ngươi cảm thấy thế nào?” Diệp Thạch nghiêng đầu hỏi.



Mộ Thần cười trả lời: “Ta cảm thấy rấttốt, linh hồn lực tăng trưởng rất nhiều, nhưng mà, Hồn Thủy trung phẩm cũng bắt đầu không còn tốt nữa rồi.”



“Không sao cả, còn có Hồn Thủy thượng phẩm mà.” Diệp Thạch an ủi.



Mộ Thần mỉm cười gật đầu.




… …



“Giải quyết xong chưa? Nhanh đi thôi.”



Diệp Thạch và ba người đang nói chuyện, chợt có một thanh âm thản nhiên truyền tới.



Nghe thấy có âm thanh, sắc mặt Yến Khuynh Thành lập tức âm trầm.



Nghe được lời Mộ Thần nói, Diệp Thạch lập tức chắp tay với ba người, nói: “Ba vị, ta còn có việc, tađi trước.”



Diệp Thạch mở ra đôi cánh nguyên khí, bay lên trên phi thuyền.



Diệp Thạch đáp xuống phi thuyền, phi thuyền liền rời đi.



Nhìn thấy Diệp Thạch đã rời đi, Yến Khuynh Thành nhăn mày lại, bất mãn nói: “Người trên phi thuyền bị gì vậy! Trước lúc yêu thú chết lại không lộ diện, làm rùa đen rút đầu, bây giờđã giải quyết xonglại vội vã gọi người đi, người trên phithuyền hơn phân nửa là một tên sợ chết, vừa rồi vội vã gọi người về chắc chắn là để bảo hộ hắn!”



Tên đó đúng là không hiểu cấp bậc lễ nghĩa, ngay cả bước ra chào hỏi cũng không có, tên đó là có ý gì!



“Yến đạo hữu, ngươi không nên nói bậy, người trên phi thuyền vừa rồi không ra tay, đó là do hắn cảm thấy không cần phải ra tay, người đó không phải là người mà ngươi có thể tùy tiện nói lung tung đâu.” Lưu Kính bất đắc dĩ nói.



Yến Khuynh Thành không dám tin nhìn Lưu Kính, trừng lớn mắt nói: “Lưu đạo hữu, ngươi có biết ngươi đang nói gì không vậy??”



Lưu Kính nhìn Yến Khuynh Thành, lắc lắc đầu, trên mặt lộ ra một tia cười khổ.



“Yến đạo hữu, Lưu đạo hữu không có nói sai, lời hắn nói là sự thật.” Phí Trọng bỗng nói.



Yến Khuynh Thành không hiểu: “Phí huynh, ngươi đang nói gì vậy?”



Phí Trọng cười khổ, “Thiếu niên vừa rồi tuổi trẻ như vậy mà đã có tu vi võ vươngbát tinh, có thể sử dụng Thôn Thiên Phong, còn mang theo loại chí bảo phù chú lục cấp này bên người, y là ai, chẳng lẽ ngươi còn không nghĩ rasao?”



Yến Khuynh Thành ngây ra một lúc, một hồi lâu mới kịp phản ứng nói: “Theo lời ngươinói,đó chính làDiệp Thạch mà năm đó bị võ hoàng đuổi giết?!!”



“Tất nhiên. Diệp Thạch và Mộ Thần luôn luôn như hình với bóng, yở chỗ này, vậy người ở trênphi thuyềnvừa rồi hẳn là Mộ Thần rồi.”



Lưu Kính nhìn phi thuyền đã bay xa, trong mắt tràn đầy kiêng kị, nghe nói Mộ Thần đều đã là luyện dược sư, phù sư và trận pháp sư lục cấp, giá trị của người này cao hơn võ hoàng nhiều.



“Ai cũng biết Mộ Thần coi trọng an nguy của Diệp Thạch nhất, hắn vừa rồi không lộ diện, không có khả năng là do sợ chết, mà là do hắn cảm thấy, Diệp Thạch có thể xử lý chuyện này.” Phí Trọng cũng nhìn về hướng phi thuyền.