Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng
Chương 207 :
Ngày đăng: 15:05 18/04/20
Lúc Đoạn Ly và Mạnh Thanh Như đi tới đoạn phòng tuyến từ cửa Lan đến cửa Mặc thì thấy một đám tu luyện giả đang khí thế ngất trời bố trí trận pháp.
Mấy trăm con Thôn Thiên Phong dưới sự chỉ dẫn của mấy con Thôn Thiên Phong đầu đàn, uy phong lẫm liệt qua lại tuần tra.
“Sao lại có nhiều người như vậy?” Mạnh Thanh Như có chút kinh ngạc.
Đoạn Ly chắp tay sau lưng: “Nghe nói là Mộ Thần với Diệp Thạch tính bày ra một cái Vạn Kiếm Sát trận trên đoạn phòng tuyến từ cửa Lan đến cửa Mặc,những người chỗ này hẳn là đang giúp đỡ bố trí đại trận.”
Mạnh Thanh Như quét linh hồn lực ra quan sát, đầy cảm thán: “Đây thật là một đại công trình! Hẳn làsẽ hao phí không ít nhân lực, vật lực.”
Đoạn Ly gật đầu đồng ý: “Nói không sai, nhưng nếu như đại trận được bố trí xong, an toàn của một đoạn phòng tuyến này sẽđược đề cao rất lớn.”
Mạnh Thanh Như cười nói: “Lúc ở bên ngoài ta đã từnggặp qua loại trận pháp này, đích thật là rất lợi hại.Nó có thể chuyển hóa nguyên lực củatu luyện giả thành kiếm khí, khiến cho mỗi một tu sĩ đều có thể lấy một địch mười.Không nghĩ tới Mộ Thần và Diệp Thạch lại hiểu cả trận pháp này, thật quá giỏi.”
“Hơn một năm trước thì hai người họ đã đều là trận pháp sư lục cấp, lúc trước bọn họ chính là dùng trận pháp giết chết vài võ hoàng đấy! Đều đã hơn một năm rồi, không biết trận pháp thuật của bọn họ đãtới tình trạng gì nữa.” Trong mắt Đoạn Ly hiện lên vài phần tò mò.
Mạnh Thanh Như cười khổ: “Nhìn Mộ thiếu vớiDiệp thiếu, tabỗng cảm thấy mình quả thật quá kém.”
“Mạnh huynh nói quá lời.” Đoạn Ly cười cười.
“Nhiều Thôn Thiên Phong quá! Đã vậy trong đó còn có hơn bốn mươi con là vương cấp, nhiều Thôn Thiên Phong như nàymà liên hợp công kích cũng sẽ không yếu hơnvõ hoàng đâu.” Mạnh Thanh Như nhìn đàn Thôn Thiên Phong bay đầy trời.
Đoạn Ly gật đầu, sắc mặt có chút ngưng trọng: “Xem ra ngoại giới đánh giá Mộ Thần và Diệp Thạch vẫn có hơi thấp.” Thực lực Mộ Thần và Diệp Thạch tuyệt đối sẽ không kém hơn võ hoàng.
“Đoàn huynh, giờ ta mạo muội đến cầu phù chú, Mộ Thần sẽ cho sao?” Mạnh Thanh Như có chút bất an hỏi.
Tại trong một nhóm võ hoàng thủ vệ phòng tuyến Thương Lan, thực lực của Mạnh Thanh Như cũng hơi thấp, khó tránh khỏi có chút lo lắng.
Đoạn Ly cười, trong lòng cũng có chút không chắc chắn, “Hẳn là sẽ được.”
Nếu như ngày đó mình lưu lại tiếp đãi Mộ Thần với Diệp Thạch thì tốt rồi, kết quả lại để cho Lâm Lạc Phong nhặt được một cái tiện nghi lớn như vậy, thật sự là… “Hai vị tiền bối giá lâm, thứ lỗi ta không có tiếp đón từ xa!” Diệp Thạch bay nhanh như điện đến trước mặt.
Đoạn Ly chắp tay nói: “Mạo muội tới chơi, mong Diệp thiếu không thấy phiền.”
Diệp Thạch cười chắp tay đáp lễ nói: “Hai vị tiền bối nói quá lời, bọn ta rất hoan nghênh khi hai vị có thể tới đây, mời hai vị…”
“Mạnh huynh, huynh chiếm tiện nghi lớn rồi! Sớm biết vậy thì ta cũng đi theo.” Đào Dĩnh tràn đầy hâm mộ nói.
Mạnh Thanh Như cười nói: “Ta cũng không nghĩ tới Mộ Thần lại dễ nói chuyện vậy, đúng là rất ngoài dự đoán.”
Huyết Nguyệt đế quốc bọn họ mặc dù có ba võ hoàng đóng giữ phòng tuyến Thương Lan, nhưng mà ba người đều là võ hoàng mới, thực lực cũng không mạnh lắm.
“Xem ra về sau phải thân cận với Huyền Phong đế quốc một ít.” Đào Dĩnh nói.
Mạnh Thanh Như gật đầu: “Ừ.”
“Nghe nói là Mộ Thần với Diệp Thạnh gần đây đang bày Vạn Kiếm Sát Trận gì đó, hình như khi đại trận được bế trí xong thì sẽ hết sức lợi hại, đây là sự thật sao?” Chương Kha hỏi.
Mạnh Thanh Như: “Trận pháp kia vẫn còn đang bố trí, nhưng nếu đã bố trí xong, chắc chắn nó sẽ hết sức lợi hại!”
Chương Kha và Đào Dĩnh hai mặt nhìn nhau, “Mộ Thần đúng là tài giỏi!”
Nghĩ tới Mộ Thần, Mạnh Thanh Như nhịn không được mà hơi nhíu mi, “Chúng ta thu lễ của người ta nặng như vậy, nếu như còn thủ phòng tuyến không được thì mặt mũi sẽ bị ném mất.”
Đào Dĩnh gật đầu: “Đó là tất nhiên.”
… …
Phòng tuyến Fred đế quốc.
“Đây là thứ gì?” Đan Thừa hỏi.
“Là phù chú lục cấp mà Đoạn Ly đưa tới, tổng cộng có sáu tờ, chia cho ba người chúng ta mỗi người hai tờ, thứ này là do Diệp Thạch đưa.Diệp Thạch thật sự rất hào phóng, bởi vì Đoạn Ly và Mạnh Thanh Như chạy tới đó một chuyến nêny liền đưa thêm chohai người bọn họ mỗi người một tờ phù chú lục cấp.” Lữ Trình Phong hâm mộ nói.
“Thì ra Mộ Thần dễnói chuyện như vậy.” Phương Vân nhịn không được mà nói.
“Phải đó!” Lữ Trình Phong phụ họa nói.
“Không nghĩ tới Mộ Thần lại hào phóng như thế.” Bắt người tay ngắn, trong nhất thời Đan Thừa cũng không biết nói xấu thêm gì về hai người.