Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 30 : Cạnh tranh

Ngày đăng: 15:02 18/04/20


Ghế phổ thông dưới lầu rất nhanh ngồi đầy, Mộ Thần nhìn thấy cửa lớn phòng đấu giá bị đóng lại, ý thức được từ giờ khắc này đã bắt đầu, hội đấu giá chỉ được phép vào không cho phép ra.



“Đây là sắp bắt đầu rồi sao?” Diệp Thạch nâng cằm tràn đầy tò mò, ánh mắt đảo quanh hỏi thầm.



Rốt cuộc thì y vẫn chỉ là tâm tính thiếu niên, lần đầu tiên nhìn thấy trường hợp to lớn như vậy, Diệp Thạch nhịn không được mà kích động.



Mộ Thần gật đầu trả lời: “Đúng vậy.”



“Cảm tạ mọi người đã đến hội đấu giá, bây giờ ta tuyên bố, hội đấu giá chính thức bắt đầu! Bây giờ chúng ta sẽ mang kiện thương phẩm thứ nhất lên đấu giá, phù cấp ba, Ngự Phong Phù!”



“Phù này từ một vị phù sư cấp ba làm ra, có thể đề cao tốc độ của tu luyện giả dưới võ linh hai mươi lần.”



“Tốc độ gấp hai mươi lần có ý nghĩa như thế nào, ta nghĩ không cần ta nhiều lời nhỉ. Được rồi, Ngự Phong Phù cấp ba, giá khởi điểm mười ngàn nguyên thạch.” Đấu giá sư trên đài đầy nhịp điệu nói.



Tốc độ gấp hai mươi lần có ý nghĩa như thế nào? Nó có ý nghĩa là sau khi gặp phải cường địch, ngươi sẽ có lợi khí chạy thoát thân, như sau khi giết người phóng hỏa thì có thể chuồn mất, ý nghĩa: có thứ này, không chừng liền có thêm một cái mạng!



Mộ Thần híp mắt, phù sư cấp ba tìm trong Mặc Thành cũng không có một người, trình độ trân quý của tấm phù này có thể nghĩ.



Diệp Thạch há to miệng, không dám tin mà nói: “Mười ngàn nguyên thạch? Giá khởi điểm của kiện thương phẩm thứ nhất đã là mười ngàn nguyên thạch?”



Mộ Thần cười nói: “Đây là vật bán đấu giá thứ nhất, tương đối trân quý, cho nên có chút mắc.”



Diệp Thạch bĩu môi, không cho là đúng trừng mắt nhìn Mộ Thần một cái, “Đây là có chút mắc sao? Đây là rất mắc rất mắc đó.”



Mộ Thần gật gật đầu, “Đúng, rất mắc rất mắc.”



Mộ Viễn Phong đúng là chịu tiêu tiền cho Mộ Thần, nhất là sau khi Mộ Thần xuyên qua đây, Mộ Viễn Phong cảm thấy nhi tử lạc đường biết quay lại, cũng không loạn tiêu tiền, hắn càng hào phóng với Mộ Thần, sợ việc không có tài nguyên kéo chân sau nhi tử, may là như thế, mà toàn bộ tài sản trên người Mộ Thần cũng chỉ có năm nghìn nguyên thạch.



“Mười một ngàn.”



“Mười hai ngàn.”


Diệp Thạch trừng mắt nhìn Mộ Thần một cái, đoạt lấy chủy thủ trong tay Mộ Thần, nói: “Ngươi tự nói là tặng cho ta, ta sẽ không trả tiền lại cho ngươi đâu đấy.”



Mộ Thần gật đầu, “Yên tâm đi, ta đã nói là ta tặng cho em, vậy đó chính là của em.”



Diệp Thạch nghe vậy, cảm thấy mỹ mãn thu thanh chủy thủ lại.



“Vật bán đấu giá kế tiếp chính là Băng Liên Thủy, bình Băng Liên Thủy này được hóa thành sau khi đóa Băng Liên trân quý nhất héo tàn trong hơn một ngàn đóa sen quý, có lợi rất lớn đối với tu luyện giả tu luyện công pháp thủy hệ, giá khởi điểm là hai ngàn nguyên thạch.” Thanh âm đấu giá sư rõ ràng truyền vào ghế lô.



Sắc mặt Mộ Thần hơi đổi, Diệp Thạch thấy sắc mặt Mộ Thần biến đổi, trong lòng không khỏi có chút khác thường.



Địa phương truyền tin tức nhanh nhất, trừ bỏ thanh lâu thì chính là tửu lâu, Diệp Thạch làm việc trong tửu lâu nên đã sớm biết, Trang Du vẫn luôn muốn có Băng Liên Thủy, mà vài đệ tử nhà giàu bên cạnh hắn, đang vì hắn bày mưu tính kế.



“Ba ngàn.” Thanh âm đấu giá sư vừa dứt, một giọng nói thanh lệ liền vang lên.



Người kêu giá chính là tiểu thư Thủy gia – Thủy Linh Lung, Thủy Linh Lung tu luyện Băng Tâm quyết, nếu như có được Băng Liên Thủy thì sẽ giúp được không ít.



“Ba ngàn năm.” Thanh âm Trần Mạc Nhiên vang lên.



“Bốn ngàn.” Thủy Linh Lung nhăn mi, rất nhanh liền kêu tiếp.



“Bốn ngàn năm.” Thanh âm Trần Mạc Nhiên lần thứ hai vang lên, chỉ là khí thế đã có chút không đủ.



“Năm ngàn!” Thủy Linh Lung bị tình thế bắt buộc.



“Năm ngàn một trăm.” Trần Mạc Nhiên cắn răng kêu lên.



Thanh âm kêu giá đình trệ một hồi, lần nữa vang lên, “Năm ngàn hai.” Thủy Linh Lung kêu.



Mộ Thần híp mắt, nghe thanh âm của Thủy Linh Lung, hẳn là cũng sắp tới cực hạn rồi, dựa theo nguyên văn, người tranh đoạt Băng Liên Thủy cùng Thủy Linh Lung chính là Mộ Thần, Thủy Linh Lung cũng sẽ bởi vì sự kiện này mà ghi hận nguyên chủ.



Mộ Thần nghiêng đầu, hắn đã quyết định sẽ không tham gia vào trận tranh đoạt Băng Liên Thủy này, không biết nếu bớt đi hắn tranh đoạt, Trang Du có thể có được Băng Liên Thủy hay không nhỉ?