Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng
Chương 316 :
Ngày đăng: 15:06 18/04/20
“Thạch Đầu, ngươi có phát hiện ông ngoại ngươi có gì không thích hợp không?” Mộ Thần hỏi nhỏ Diệp Thạch.
Diệp Thạch nhìn Mộ Thần, không hiểu: “Phát hiện cái gì? Ông ngoại có chỗ nào lạ sao?”
“Ông ngoại ngươi dịch dung.” Mộ Thần nói.
Diệp Thạch trừng lớn mắt, “A!” một tiếng, “Ngươi nói, đây không phải là ông ngoại? Điều đó không có khả năng!”
Mộ Thần lắc lắc đầu: “Ta cũng không nói đây không phải là ông ngoại, ta chỉ là nói ông ngoại dịch dung. Trên thực tế, trước kia ông ngoại đã dịch dung, bắt đầu từ lần đầu tiên chúng ta và ông ngoại gặp mặt, ông ngoại dùng chính là gương mặt giả.”
Ngay từ đầu Khúc Khôn xuất hiện, Mộ Thần cũng không ý thức được có gì không thích hợp, nhưng theo thực lực tăng lên, Mộ Thần sắc bén cảm giác được không ổn, nhưng cũng không nói gì.
Diệp Thạch mở to mắt, không hiểu: “Vì sao chứ?”
Mộ Thần lắc đầu: “Ta cũng không biết. Có lẽ ông ngoại có điều gì khó nói.”
Một trận nguyên khí dao động truyền tới, đôi mắt Diệp Thạch xẹt nhanh vài phần ưu buồn, “Là khí tức của ông ngoại, ông ngoại lại cùng người ta đánh nhau.”
Mộ Thần cùng Diệp Thạch liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó nhanh chóng vọt tới.
Lúc Khúc Khôn và Khúc Tuyền giao chiến với nhau, Diệp Thạch cùng Mộ Thần đã đuổi tới.
Bỗng dưng hai người thấy được một thiếu niên mặt trẻ con đang cùng Khúc Tuyền giao chiến, thiếu niên mặt trẻ con có thân hình vô cùng tương tự Khúc Khôn.
“Đó là ông ngoại sao?” Diệp Thạch có chút mờ mịt.
Mộ Thần gật đầu, cũng tương tự có chút mờ mịt: “…Hẳn là thế, ông ngoại cũng thật tuổi trẻ.” Tuy rằng gương mặt thay đổi một chút, thế nhưng khí tức lại giống nhau như đúc.
Trên thực tế, Khúc Khôn cũng không có dùng mặt nạ da người, hắn chỉ dùng một chút thuật dịch dung, làm cho mình có vẻ già nua mà thôi.
“Khúc Tuyền tiền bối, vì sao ngươi lại ra tau với ông ngoại ta?” Nhìn thấy Khúc Khôn ở hạ phong, khuôn mặt Diệp Thạch âm trầm, chắn trước mặt Khúc Khôn, cản lại công kích của Khúc Tuyền.
Khúc Khôn tay nắm thanh kiếm, trên mặt hiện lên vài phần buồn bực, tức giận.
Mộ Thần sắc mặt cổ quái nhìn Khúc Khôn, nhìn thật trẻ! Không ngờ ông ngoại Diệp Thạch lại có một gương mặt trẻ con như thế.
Đột nhiên biết được trên thế giới này có khả năng còn có một người chí thân, tâm tình Diệp Thạch có chút cổ quái.
“Tên kia có bộ mặt thật sự rất dữ tợn, rất là đáng sợ, vô cùng thê thảm! May mà diện mạo mẫu phụ ngươi không giống hắn.” Khúc Khôn lòng còn sợ hãi mà nói.
Mộ Thần: “…” Trúng phải xuân dược mạnh nhất, biểu tình khẳng định vô cùng dữ tợn.
Diệp Thạch chớp chớp mắt: “Ông ngoại, ngài có đầu mối gì không?”
Khúc Khôn sắc mặt không tốt liếc mắt nhìn Diệp Thạch một cái: “Ngươi hỏi làm gì? Muốn tìm hắn sao?”
Diệp Thạch gật đầu: “Cũng phải tìm rồi nhìn một cái chứ!”
Khúc Khôn cắn chặt răng, có chút phiền táo nói: “Không cần. Lúc ấy thần chí hắn không rõ, có khả năng là không nhớ rõ chuyện đó, nói không chừng tên đó đã cưới vợ sinh tử, tìm gặp cũng là xấu hổ.”
Diệp Thạch: “…”
Bạch Thần Tinh: “…”
Bạch Thần Tinh do dự một chút rồi nói: “Cũng phải đi tìm một chút, đó dù sao cũng là…” Phụ thân của Tâm Dương! Nếu không biết thì thôi, đã biết rồi thì… Sẽ có người quản thúc Khúc Khôn một chút, để hắn không cần cả ngày hỏa khí vượng như vậy, bởi vì diện mạo Khúc Khôn thật sự không hợp với loại tính tình kia!
Diệp Thạch gật đầu thầm chấp nhận: “Đúng vậy. Đã vậy phụ thân còn mơ mơ hồ hồ, lỡ như ngày nào đó đánh vị ông ngoại kia tàn phế thì sao?”
Bạch Thần Tinh: “…” Không có trùng hợp như vậy chứ?
Mộ Thần: “…” Thật sự là không thể không đề phòng!
Khúc Khôn cắn chặt răng: “Nào có chuyện trùng hợp như vậy! Ngươi suy nghĩ nhiều quá.”
Bạch Thần Tinh nhìn Khúc Khôn: “Bằng không thì chúng ta âm thầm tra thôi, coi như trong lòng biết là được.”
Khúc Khôn nhíu mày, thở ra một hơi thỏa hiệp: “Được rồi.”
Khúc Khôn nhăn mặt, người kia dù sao cũng là nam nhân đầu tiên của hắn, cũng là một nam nhân duy nhất cho tới nay, nếu nói không có chút hiếu kỳ nào, đó là giả.