Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 365 :

Ngày đăng: 15:07 18/04/20


Khúc Khôn đi vào Linh Y Đường, tìm một lão nhân râu mép tóc hoa râm.



“Vương y sư, ta nghe nói ngươi là y sư tốt nhất của Bạch gia?” Khúc Khôn nói.



Lão nhân râu bạc nhìn thấy Khúc Khôn, lập tức lên tinh thần, “Đều là mọi người quákhen, thật ra y thuật của ta cũng chỉ là trình độ gà mờ, Mộ Thần đại sư kiêm tu y thuật, trình độ y thuật có khả năng hơn xa lão hủ.” Lão nhân râu bạc khiêm tốn nói.



Khúc Khôn lắc đầu nói: “Mộ Thần không được, ta đã tìm hắn nhìn mấy lần, đều nói là không thành vấn đề.Người bên ngoài truyền bá nói hắn vô cùng kì diệu, nhưng cũng chỉ là cái thùng cơm thôi.” Thân thể hắn biến hóa lớn như vậy, làm sao có thể không có vấn đề.



Mộ Thần một cái thùng cơm lớn, sinh ra hai cái thùng cơm nhỏ.



Dựa vào hấp dẫn bằng đồ ăn, hai đứa tiểu quỷ Đại Bảo Tiểu Bảo kia đã có thể nhớ rõ trên trăm cái trận pháp nhất cấp trụ cột. Đáng thương hai tiểu quỷ kia, ngay cả hắn tên gì còn không nhớ rõ đâu.



Lão giả rút rút khóe miệng, thầm nghĩ dám nói Mộ Thần là thùng cơm cũng chỉ có vị này.



“Giữa các nghề có chuyên môn khác nhau, có thể là Mộ thiếu am hiểu luyện đan thuật hơn.” Lão giả cười gượng nói.



Khúc Khôn gật đầu: “Có thể là vậy. Tham nhiều nhai không nổi, tiểu tử kia học quá nhiều mà.Giờ ngươi mau giúp ta nhìn xem đi, gần đây ta ăn càng ngày càng nhiều, thân hình càng ngày càng béo ra, có phải là có vấn đề gì không?Nếu như không cóvấn đề gì thì ngươi cho ta mấy viênthuốc tiêu thực, hay thuốc giảm bớt khẩu vị ấy.”



“Thỉnh Khúc tiền bối vươn tay.” Lão giả nghiêm mặt nói.



Khúc Khôn vén tay áo lên, đưa cánh tay tới trước mặt lão giả.



Lão giả đưa tay xem mạch, sau đó vẻ mặt tươi cười nói: “Khúc tiền bối không cần lo lắng, tiền bối không sao cả, chỉ là do mang thai nên ngài mới có những bệnh trạngđó thôi.Lên cân trong thời gian mang thai là điều bình thường.”



“Hài tử cũng rất khỏe mạnh.Có thể là vì vui vẻ cho nên khẩu vị của tiền bối mới có thể tốt như vậy…”



“Thật không nghĩ tới ngài cùng Lăng tiền bối lại nhanh có bảo bảo như vậy.Lăng tiền bối thực lực hùng hậu, các tu luyện giả có cấp bậc như Lăng tiền bối có vô sốhậu cung, nhưng màmấy chục năm, thậm chí là mấy trăm năm cũng không có một mụn con, ngài vàLăng tiền bối thật có phúc khí.”



“Khúc tiền bối, hiện tại ngài có thể ăn nhiều hơn, những thuốc thang giảm bớt khẩu vị căn bản là không cần, hiện tại thân thể của ngài không thể ăn bậy!”



Lão giả càng nói càng kích động, hoàn toàn không có chú ý rằng, càng nghe lão nói, sắc mặt Khúc Khôn càng ngày càng âm trầm.



“Có phúc khí cái đầu của ngươi, ngươi cái tên lang băm này!” Khúc Khôn hung dữ trừng lão giả, nổi giận đùng đùng đi ra.




Khi Bạch Nghị chết, Bạch Thần Tinh còn có chút áy náy, bởi nói như thế nào thì Bạch Nghị cũng đều là một phần tử của Bạch gia, vẫn là một vãn bối luôn tôn kính hắn. Nhưng giờ khắc này, Bạch Thần Tinh chỉ hận chính mình lúc trước xuống tay quá nhẹ.



Bạch Thần Tinh thật cẩn thận ôm Khúc Tâm Dương, như đang ôm một tuyệt thế trân bảo.



Khúc Tâm Dương so với năm đó thì khuôn mặt gầy yếu hơn nhiều.



Bạch Thần Tinh hôn thật mạnh lên môi Khúc Tâm Dương. Lời Khúc Tâm Dương nói khiến Bạch Thần Tinh cảm nhận được một cỗ bất an trước nay chưa có. Hắn bức thiết muốn cảm nhận được độ ấm của Khúc Tâm Dương, để chứng minh rằng, hết thảy những chuyện kia đều chỉ là hư ảo.



Khúc Tâm Dương mở mắt ra, nhìn biểu tình đau xót trên mặt Bạch Thần Tinh, không khỏi có chút đau lòng, hai người lập tức dây dưa nhau.



Bạch Thần Tinh gắt gao ôm Khúc Tâm Dương, kết thúc hồi lâu nhưng vẫn luyến tiếc buông ra.







Bỗng cửa bị đụng, “rầm” một tiếng, mở ra.



Khúc Tâm Dương tức khắc đẩy Bạch Thần Tinh ra, Bạch Thần Tinh bất ngờ không kịp đề phòng, thiếu chút nữa đã bị Khúc Tâm Dương “yếu đuối” đẩy xuống mặt đất.



Bạch Thần Tinh nhìn người đẩy cửa, có chút bất đắc dĩ nói: “Diên Tinh, sao ngươi lạichạy tới đây?”



Bạch Diên Tinh đỏ mặt, hình như y tiến vào không đúng lúc lắm, mà thôi, dù sao cũng đã tiến vào rồi.



“Khúc ông ngoại biết hắn mang thai, đang nổi bão, ta vào đây trốn một chút.” Diệp Thạch buồn bực nói.



Bạch Thần Tinh liếc mắt xem thường, Khúc Khôn nổi bão thì tới chỗ hắn trốn làm gì? Khúc Khôn là trưởng bối của hắn, Khúc Khôn mà nổi bão, tự thân hắn còn khó bảo toàn nữa là!



Khúc Tâm Dương cảm thán nói: “Mẫu phụ rốt cục cũng biết.” Mẫu phụ mà còn không biết nữa thì y sắp muốn nói cho mẫu phụ biết luôn rồi. Chuyện rõ ràng như thế mà mẫu phụ lại kéo dài tới hiện tại mới biết được.



Bạch Thần Tinh nhún vai: “Khúc nhạc phụ luôn lừa mình dối người,coiLăng nhạc phụ là một người không dựng không dục mà.”



Khúc Tâm Dương: “…”