Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 368 :

Ngày đăng: 15:07 18/04/20


Rất nhanh đã tới lúc Vùng Cấm mở ra.



Mộ Thần và Diệp Thạch được một vị cường giả võ tôn Bạch gia chỉ dẫn đến nơi đó.



Trên trăm tu luyện giả tụ tập bên cạnh vực sâu. Người tới đây không phải võ tôn thì cũng là võ thánh, còn có rất nhiều gương mặt mà Mộ Thần chưa từng thấy qua.



Diệp Thạch đứng cạnh Mộ Thần, truyền âm nói: “Không biết Mệnh Tộc có ai đến không.”



Mộ Thần híp mắt, nói: “Đến.”



Mộ Thần kế thừa một phần ký ức về Mệnh Tộc, nên cũng biết không ít bí mật về Mệnh Tộc.



Mộ Thần rất dễ dàng tìm ra Trang Ti Phong, Trang Ti Vũ, Trang Ti Lôi, Trang Ti Vân, Trang Ti Nguyệt trong đám tộc nhân Mệnh Tộc, năm người này chính là năm người thu phục ngũ tháp nước ngoài vào hai trăm năm trước. Trong năm người có hai võ thánh, ba người còn lại là võ tôn.



Cạnh năm người còn có một lão nhân thần bí. Mộ Thần tuy rằng không rõ về thân phận lão giả lắm, lại rõ ràng cảm giác được nguy hiểm. Thực lực lão nhân này rất mạnh!



Trong lúc Mộ Thần quan sát vài người, đám người Mệnh Tộc cũng đang quan sát hắn.



Diệp Thạch đầy chờ đợi nhìn xuống dưới vực thẳm, tò mò hỏi: “Khi nào Vùng Cấm mới mở vậy? Không biết trong đónhìn thế nào nhỉ?”



Là người thì đều sẽ hiếu kỳ, người Bạch gia với Lăng gia càng kể Vùng Cấm đáng sợ bao nhiêu, Diệp Thạch lại càng hứng thú về Vùng Cấm hơn.



Mộ Thần nói: “Hẳn là nhanh thôi.”



Dưới vực sâu cuồn cuộn hắc vụ, Diệp Thạch nhíu mày nói: “Bí cảnh này có hơi âm trầm.”



Mộ Thần cũng thấy vậy: “Ừm.”



Trong mấy trăm người ở đây, võ tôn chiếm đa số, hơn nữa phần lớn là võ tôn cửu tinh, đại khái là tới tìm kiếm cơ duyên đột phá.



Từng đạo hắc quang bừng lên, những người đứng bên mép vực đều lập tức bị kéo xuống.



Mộ Thần và Diệp Thạch bất ngờ không kịp đề phòng bị thu vào Vùng Cấm, sau đó còn chưa kịp đứng vững, một cái thủ ấn thật lớn liền áp về phía hai người.



Cảm ứng được sát khí đập vào mặt, Diệp Thạch không chút do dự lấy ra sách trận pháp, phát động Nguyên Thủy Trận Văn.



Thực lực Diệp Thạch sớm đã đột phá, nên khi phát động Nguyên Thủy Trận Văn, sát khí hiện ra như hồng thủy, khí tượng kinh người.



Mộ Thần cũng ấn ra cự chưởng dị hỏa. Diệp Thạch cùng Mộ Thần liên thủ, cho dù là vị võ thánh thất tinh ở Bạch gia kia cũng khó chống đỡ nổi, tuy vậy, hai người vẫn không phải là đối thủ của lão giả kia.



Mộ Thần cùng Diệp Thạch bị một cự chưởng kia đẩy bay ngược ra ngoài.




Diệp Thạch: “…” Y hai mươi mốt tuổi đã là võ thánh và có lập gia đình hay không thì có liên quan gì?



“Ngươi bao nhiêu tuổi?” Bạch Tế Tuyết hỏi Mộ Thần.



“Hai mươi hai.” Mộ Thần nói.



Bạch Tế Tuyết cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn, híp mắt, lập tức gật đầu nói: “Cũng không tệ lắm, như vậy cũng… miễn cưỡng xứng với người của Bạch gia ta.”



Mộ Thần: “…”



“Ngươi là gia tộc nào?” Bạch Tế Tuyết trầm ngâm rồi hỏi.



“Ta xuất thân từ một tiểu gia tộc vô danh, trong tộc trừ ta thì cao thủ mạnh nhấtcũng chỉ là võ hoàng, tiền bối hẳn là không biết.” Mộ Thần nói.



Bạch Tế Tuyết híp mắt nói: “Không có gì, ngươi không có gia tộc dựa vào lại có thể đi đến một bước này, xác thực coi như không tồi.”



Diệp Thạch gật đầu lia lịa: “Đúng vậy! Đúng vậy! Mộ Thần rất lợi hại!”



Bạch Tế Tuyết liếc mắt nhìn Diệp Thạch một cái, không nói gì. Diệp Thạch bị Bạch Tế Tuyết nhìn mà áp lực.



“Ngươi hiểu trận pháp không?” Bạch Tế Tuyết hỏi.



“Hiểu.” Mộ Thần nói.



“Đã xông qua Bách Luyện Sát Trận của Bạch gia chưa?” Bạch Tế Tuyết tiếp tục hỏi.



“Đã xông qua.” Mộ Thần trả lời.



Bạch Tế Tuyết gật gật đầu: “Nếu là như thế thì coi như cũng được.”



“Tiền bối, ta nghe nói ngài đã biến mất mấy vạn năm. Nếu ngài còn sống thì sao không đi ra ngoài?” Mộ Thần không hiểu hỏi.



Bạch Tế Tuyết nhìn Diệp Thạch cùng Mộ Thần, cười nhạo: “Các ngươi cho rằng ta không muốn đi ra sao?”



Diệp Thạch cùng Mộ Thần hai mặt nhìn nhau, trên mặt đều hiện lên vẻ khó hiểu.



Bạch Tế Tuyết nhìn không trung, mặt bỗng nhiên căng chặt, “Hai ngươi đi theo ta, gió lốc sắp tới rồi, chúng ta không thể tiếp tục ở lại chỗ này.”



Mộ Thần nhìn thấy ưu sắc trên mặt Bạch Tế Tuyết, trong lòng nhất thời cảm thấy có chút lạ. Bạch Tế Tuyết hẳn là võ thánh cửu tinh, Mộ Thần không biết có chuyện gì lại khiến một cao thủ như thế lo lắng tới vậy.