Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 97 : Trước khi chuyển viện

Ngày đăng: 15:03 18/04/20


Mộ Dung Diễm chắp tay, đứng trên lầu, trên cao nhìn xuống dưới Trang Du cùng Diệp Thạch đang giương cung bạt kiếm, trong mắt hiện lên vài phần dị sắc.



“Quan hệ của Trang Du cùng Diệp Thạch tựa hồ không tốt lắm a!” Mộ Dung Diễm đầy hưng trí đánh giá Diệp Thạch giương nanh múa vuốt cùng Trang Du thần tình ủy khuất nói.



“Đâu chỉ là không tốt! Hai người kia giống như nước và lửa vậy.” Một thân tín bên người Mộ Dung Diễm lắc đầu nói.



Mộ Dung Diễm híp mắt, nói: “Lại nói tiếp, vị hôn phu Mộ Thần kia của Diệp Thạch, gần đây thật là rêu rao.” Chỉ là một tân sinh, cư nhiên dẫn tới viện chủ của hai viện đan viện cùng phù viện tranh đấu gay gắt, vinh quang như vậy cũng không phải là người khác có thể có.



“Thất hoàng tử, vương thượng hy vọng ngươi cùng Mộ Thần làm tốt quan hệ.”



Mộ Dung Diễm gật đầu, có chút không cam lòng nói: “Được rồi, ta biết.”



Mộ Thần ưu tú, không chỉ kích thích Lam Nhược Phong một người, Mộ Dung Diễm nơi chốn cũng bị so với Mộ Thần, tâm tình hắn cũng không chịu nổi.



“Mộ Thần có vài phần tài hoa, bất quá hắn chỉ là lục cấp tư chất, thực lực mới là vương đạo, hắn bây giờ có thể dựa vào một ít đồ vật cổ quái lấy lòng mọi người, về sau, cũng sẽ chậm rãi trở nên không có gì hơn người, phụ hoàng không khỏi có chút quá coi trọng với hắn rồi.” Mộ Dung Diễm không cho là đúng, nói.



“Thất hoàng tử nói đúng, nhưng mà, không quản nói như thế nào, hiện tại giao hảo với hắn cũng không có chỗ hỏng gì.”



“Cũng đúng, hắn có thể luyện chế ra Viêm Hỏa Phù, quả thật có vài phần giá trị để mượn sức.” Mộ Dung Diễm híp mắt nói.



“…”



Diệp Thạch không muốn nhìn thấy sắc mặt Trang Du, trực tiếp đóng gói một phần đồ ăn rồi ly khai.



Trang Du nhìn bóng dáng Diệp Thạch rời đi, không khỏi bi thương.



“A Du, ngươi làm sao vậy?” Lam Nhược Phong hỏi.



Trang Du ủ rũ nói: “Diệp Thạch hắn vì saoluôn nhìnta không vừa mắt? Ta cũng không có đắc tội hắn a.”



Lam Nhược Phong nhìn bộ dáng thương tâm của Trang Du, không khỏi đau lòng, “A Du, ngươi đừng như vậy, Diệp Thạch hắn chính là ghen tị ngươi, cho nên mới có thể nhìn ngươi không vừa mắt.”



Trang Du nhíu mày, ai oán nhìn bóng dáng của Diệp Thạch, âm thầm nghĩ: Tâm ghen tị của Diệp Thạch nặng như vậy, lại là một người đáng giận, Mộ Thần tại sao lại không bỏ xuống được đâu?



“Được rồi Trang Du, ngươi đừng lại nghĩ về hắn.” Lam Nhược Phong nói.



Trang Du gật gật đầu, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, ngẩng đầu nói với Lam Nhược Phong: “Nhược Phong, Mộ Thần có khả năng sẽ chuyển tới đan viện, về sau các ngươi có khả năng là đồng học đó.”




“Viện trưởng, Kinh tiền bối đã nói như vậy rồi, khả năng Mộ Thần hắn ở lại phù viện hẳn là không lớn đi.” Diêm võ nói.



Lộ Hàn thở ra một hơi, nói: “Ta vẫn luôn cảm thấy trong lời nói của Kinh Sí Diễm có thâm ý khác.”



… …



Minh văn viện.



“Tỷ tỷ, ngươi nói Mộ Thần có thể chọn chuyển tới đan viện hay không?” Hạ Thanh Lệ hỏi.



“Không biết a! Quản nhiều như vậy làm gì? Dù sao vô luận hắn chọn viện nào, đều sẽ không đến minh văn viện chúng ta.” Hạ Thanh Nghiên nhíu mày, có chút mất mát nói.



So sánh với đan thuật cùng phù thuật, minh văn thuật hiển nhiên muốn kém hơn nhiều, đệ tử giống nhau đều sẽ ưu tiên lựa chọn học luyện đan hoặc chế phù, sinh nguyên của minh văn viện, xa xa không bằng đan viện cùng phù viện.



Mấy năm nay minh văn viện từ từ xuống dốc, Hạ Thanh Nghiên tuy rằng trên mặt không hiện ra, nhưng trong lòng đã như lửa cháy đến nơi.



Bởi vì đan viện cùng phù viện đem đệ tử ưu tú đều cướp sạch, Hạ Thanh Nghiên đối với hai viện có thành kiến rất sâu.



Hạ Thanh Lệ híp mắt, như có điều suy nghĩ nói: “Tỷ tỷ, Mộ Thần có thể tuyển minh văn viện hay không, việc này cũng không nhất định.”



Hạ Thanh Nghiên nghiêng đầu nhìn Hạ Thanh Lệ, có chút hồ nghi nhìn Hạ Thanh Lệ hỏi: “Không nhất định? Muội muội, ngươi có tin tức gì sao?”



Hạ Thanh Lệ nhún vai, nói: “Chỉ là suy đoán thôi, cửa hàng trong gia tộc truyền tới tin tức, nói Mộ Thần cùng Diệp Thạch tại cửa hàng chúng ta mua không ít sách có quan hệ về minh văn, tuy rằng hai người đã dịch dung, bất quá, vẫn để cho chưởng quầy trong cửa hàng nhận ra được.”



Hạ Thanh Nghiên híp mắt, nói: “Không thể nào, hắn có bao nhiêu đầu óc chứ, đều kiêm tu đan thuật cùng phù thuật, cư nhiên còn cảm thấy hứng thú với minh văn.”



Hạ Thanh Lệ cười cười, nói: “Ai biết được.”



“Việc này, ngàn vạn đừng thả ra tiếng gió.” Hạ Thanh Nghiên nghiêm túc nói.



Hạ Thanh Lệ gật gật đầu, nói: “Ta biết.” Đan viện cùng phù viện hai viện lão này vì Mộ Thần tranh đấu gay gắt, nếu như hai người này biết nơi Mộ Thần muốn tới chính là minh văn viện… Nói không chừng hai viện sẽ hợp tác lại.



Hạ Thanh Nghiên híp mắt, thầm nghĩ: Liền tính Mộ Thần không có một chút thiên phú về minh văn, mình cũng phải đem người này mời vào, một người là tam cấp đan sư và phù sư, cuối cùng lại chọn minh văn viện, nghe thế nào cũng đều là một việc có mặt mũi, cho dù không tốt như thế nào, cũng có thể làm cho đan viện cùng phù viện khó chịu.



Mấy năm nay, kinh phí của minh văn viện bọn họ càng ngày càng ít, đều để cho người hai viện không biết xấu hổ kia đoạt đi.