Xuyên Việt Chi Thú Nhân Dã Sinh Oa

Chương 57 : Muối mà hai người tìm được

Ngày đăng: 05:22 19/04/20


Bất quá mặc kệ trong lòng Mễ Lai Khắc thầm nghĩ cái gì, tộc trưởng đại nhân đều sẽ không để ý tới. Hiện tại hắn một lòng một dạ nghĩ về chuyện muối, đây mới là đại sự hạng nhất, xem ra Tạp Lạc Tư thật đúng là một tộc trưởng đầy trách nhiệm nga. Mà hiệu suất làm việc của hắn cũng rất cao, sau khi hắn xác định hương vị của khối muối mà Lục Văn Thụy mang về thực không sai, liền quyết định phát động toàn bộ các tộc nhân ở trong bộ lạc, mọi người cùng nhau đi đến bờ sông lấy muối.



Tạp Lạc Tư suy nghĩ suốt một buổi tối,  sau đó quyết định đi tìm Lục Văn Thụy tìm hiểu tình huống cụ thể trước, cho nên sáng sớm hôm sau hắn bảo  Mễ Lai Khắc đi mời Lục Văn Thụy. Hắn chuẩn bị cùng đối phương thảo luận một chút về các phương án thực thi, hắn biết tiểu nhi tử nhà mình rất coi trọng chủ ý của giống cái này.



Vì thế hôm nay, sau  khi Mễ Lai Khắc đưa hoa quả tới cho Lục Văn Thụy thì nán lại một chút, hắn nhìn Lục Văn Thụy đang có chút nghi hoặc nói:



“Tối hôm qua sau khi ta trở về liền đem khối muối mà ngươi đưa giao cho phụ thân rồi, hắn thử qua, sau đó thật cao hứng. Hắn cảm thấy nếu thật sự có thể đến bờ sông lấy muối thì quá tốt, nhưng hắn lại muốn mời ngươi đến để cùng hắn thương lượng một chút về phương án cụ thể.”



Lục Văn Thụy sau khi biết quyết định của Tạp Lạc Tư cũng rất là cao hứng, y vội vàng trả lời.



“Vậy tốt quá, chúng ta hiện tại đi thôi.”



Đi đến bờ sông lấy muối vốn vốn là kế hoạch của y, hiện tại nếu có thể được Tạp Lạc Tư thúc thúc tương trợ, việc đó đương nhiên là tốt nhất, như vậy sẽ tiết kiệm được rất nhiều công sức.



Mễ Lai Khắc nhìn bộ dáng đối phương có chút vội vàng, nhịn không được mỉm cười, khó có được trên mặt Thụy xuất hiện cảm xúc biến hóa rõ ràng như vậy đâu, bất quá phụ thân nhà mình cũng ra vẻ thực sốt ruột, xem ra hai người bọn họ chỉ khi đề cập đến đại sự ở trong bộ lạc thì mới có biểu tình  như vậy đi.



Nghĩ xong, hắn vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve một chút trên đỉnh đầu Lục Văn Thụy, trong lòng yên lặng nhớ kỹ “Hảo ngoan hảo ngoan” (^_^), sau đó,  trước khi đối phương kịp phản ứng lại, hắn liền quyết đoán dắt tay đối phương, dẫn đầu đi ra ngoài cửa.



Mà lúc này, Lục Văn Thụy bị hắn nắm đi có chút không biết nên khóc hay cười, động tác vừa rồi không phải là độc quyền của chính mình sao? Như thế nào lại bị Đại Thước học được? Bất quá hiện tại tâm tình của y tốt lắm, sẽ không cùng hắn so đo.[Y-H: anh vuốt đầu ck thì ck cũng vuốt đầu anh được mừ, độc quyền cái gì ko biết]



Hai người bọn họ cước trình đều rất nhanh, chỉ chốc lát thì đến nhà Mễ Lai Khắc. Lúc này Tạp Lạc Tư cùng Khoa Lan đều ngồi ở trong đại sảnh chờ bọn họ, tuy nhiên lại không có nhìn thấy thân ảnh của Ngải Tư Đặc, khả năng còn chưa có rời giường đi.(^_^).


Vào lúc ban đêm không khí rất là náo nhiệt, mọi người đều không cố kỵ mà hưởng dụng các loại thức ăn cùng đồ nướng, tất cả mấy thứ này đó đều là bọn hắn dùng muối do chính tay mình tinh luyện ra để nấu, tựa hồ hương vị đều đặc biệt ngon a.



Lục Văn Thụy, Mễ Lai Khắc cùng Tư Nặc bọn họ cũng làm thành một vòng, mọi người vừa ăn vừa trò chuyện, mà thức ăn của bọn họ đương nhiên đều là từ Lục Văn Thụy nấu ra, cộng thêm việc mới tinh luyện ra muối, thật sự như là hổ thêm cánh, mọi người đều ăn rất ngon. Thỉnh thoảng còn có một ít tộc nhân lại chào hỏi Lục Văn Thụy, mọi người đều thực cảm tạ y.



Có lẽ trải qua chuyện này, Lục Văn Thụy ở trong bộ lạc sẽ càng được hoan nghênh, địa vị của y cũng sẽ vì thế mà được nâng cao lên một ít, dù sao y thật sự đã vì Thái Cách bộ lạc làm rất nhiều việc.



Mấy ngày kế tiếp, các tộc nhân ở trong bộ lạc vẫn như cũ đều vội vàng qua lại giữa bộ lạc cùng rừng rậm, bọn họ đều muốn thừa dịp này mà trữ thêm một ít muối, như vậy có thể dùng được trong một đoạn thời gian rất dài.



Ngày ngày  bận rộn nhanh chóng trôi qua, hôm nay đã là ngày thứ 8 từ sau hôm phát động “kế hoạch lấy muối”, mọi người cảm thấy trước mắt số muối đã lấy được đã đủ cho bọn họ dùng trong một năm, cho nên bọn họ quyết định dừng lại, dựa theo Lục Văn Thụy đề nghị, về sau bọn họ có thể mỗi nửa năm hoặc là một năm đi lấy muối một lần.



Nếu hiện tại đã giải quyết xong vấn đề về muối, các thú nhân liền bắt đầu đi vào bên trong rừng rậm săn thú, bọn họ đã vài ngày không có đi,  nếu tiếp tục không đi ra ngoài chuẩn bị con mồi trở về, phỏng chừng bọn họ sẽ cạn lương thực.



Mà Lục Văn Thụy đương nhiên đi theo mọi người cùng nhau hành động, lần này bọn họ xuất phát vào buổi chiều, mọi người giống như trước là ở bên ngoài rừng rậm tản ra bốn phía, đều tự đi săn thú.



Mễ Lai Khắc cùng Lục Văn Thụy hai người một tổ, bọn họ tay nắm tay hướng về bên trong rừng rậm đi đến [Y-H: đi săn mà cũng nắm tay nữa]. Mới vừa đi không lâu, Lục Văn Thụy đột nhiên ngừng lại, y ngẩng đầu lên, nhìn về phía đông, y cảm giác nơi đó tựa hồ có cái gì đó đang đi về hướng bên này, y có thể xác định, đó là một vật thể có sinh mệnh, hơn nữa số lượng còn không chỉ một.



Mễ Lai Khắc ở một bên nhìn thấy đối phương ngừng lại, hắn cũng liền nhìn  theo tầm mắt của Lục Văn Thụy hướng về phía đông. Sau một lát, chỉ thấy trên không trung xuất hiện một cái bóng đen.



Lục Văn Thụy ngưng tụ thị lực nhìn lại, nguyên lai là một bóng dáng màu kim hoàng đang phi hành rất nhanh, bởi vì đối phương bay thật sự cao, hắn chỉ có thể nhìn thấy trên lưng kim ảnh kia tựa hồ có một bóng dáng màu bạc, đây là cái gì?



Đợi cho bọn họ chậm rãi tiếp cận, Lục Văn Thụy mới nhìn rõ nguyên lai là một giống cái ngân phát ngân mâu cưỡi một đầu sư tử màu kim hoàng, xem phương hướng bọn hắn phi hành, tựa hồ là muốn đi đến bộ lạc của bọn họ. Mễ Lai Khắc đối với việc này rất là nghi hoặc, riêng Lục Văn Thụy ở một bên hơi hơi hạ ánh mắt. Nguyên lai là “Kim giác đại vương” cùng “Ngân giác đại vương” đến đây!