Xuyên Việt Chi Thú Nhân Dã Sinh Oa
Chương 85 : Bảo bảo là kết tinh tình yêu
Ngày đăng: 05:23 19/04/20
Mễ Lai Khắc nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Lục Văn Thụy, nhịn không được bế đối phương từ trên giường lên, một bên hoan hô, một bên quay vòng vòng, trong miệng hắn không ngừng lặp lại một câu,
”Thụy, chúng ta sắp làm phụ thân!”, dứt lời hắn còn cười ha ha lên!
Lục Văn Thụy bị đối phương ôm xoay vòng tròn liền cảm thấy trong người bắt đầu khó chịu trở lại. Y có chút mê muội lắc lắc đầu, vốn muốn bảo đối phương buông mình xuống dưới, nhưng chưa kịp nói thì nghe được câu nói của đối phương, nghe xong y thật sự có chút ngây người. Nguyên lai gần đây mình ngủ nhiều, khẩu vị lại không tốt, đây đều là phản ứng lúc mang thai sao? Nghĩ như vậy, y cũng không có làm thêm động tác gì, chỉ là cúi đầu hốt hoảng mà ngốc.
Sau khi Mễ Lai Khắc cao hứng một trận, có chút kỳ quái phát hiện Lục Văn Thụy trong lòng mình không có phản ứng gì, đáy lòng hắn đột nhiên có chút bất an, không biết đối phương có phải đối phương vẫn không chấp nhận việc có bảo bảo hay không, vì thế hai người bọn họ vẫn duy trì tư thế ôm như thế và cùng nhau xuống.
Khoa Lan ở một bên thấy thế cũng có chút nghi hoặc, đối với việc hai người bọn họ có thể nhanh có bảo bảo như vậy, hắn thật cao hứng, hơn nữa hắn cảm thấy hai người bọn họ cũng thực hưng phấn mà. Như thế nào hiện tại không khí lại có chút quỷ dị đâu? Đây là tình huống gì?
Đại khái là cảm giác được chung quanh trầm mặc, rốt cục Lục Văn Thụy cũng phục hồi tinh thần lại, đầu tiên y thấy được khuôn mặt có chút ảm đạm của Mễ Lai Khắc, tiếp theo quay đầu nhìn về phía Khoa Lan đang mang vẻ mặt nghi hoặc, có chút xấu hổ mở miệng nói:
”Mễ Lai Khắc, ngươi phóng ta xuống dưới trước đi.”
Mễ Lai Khắc nghe vậy rất là phối hợp đặt y lên giường, Lục Văn Thụy ngồi xong sau đó hơi hơi cuối thấp đầu, điều chỉnh biểu tình trên mặt một chút, tiếp theo ngẩng đầu, mỉm cười nói với hai người:
”Ngượng ngùng a, Khoa Lan thúc thúc, vừa rồi ta thật sự quá mức kinh ngạc, không nghĩ tới ta sẽ nhanh có bảo bảo như vậy.”
Mễ Lai Khắc nghe xong cũng không nghi ngờ, hắn cũng biết giống cái sau khi mang thai đều dễ dàng mệt nhọc, cho nên hắn gật gật đầu, tiếp theo ôm lấy đối phương, hướng về phía trước đi tới, vừa đi vừa nói:
”Thụy, ta ôm ngươi về nhà nghỉ ngơi một chút đi, sau đó sẽ nói phụ thân tới khám cho, được không?”
Nghe lời nói thân thiết của đối phương, Lục Văn Thụy cũng không thèm so đo việc đối phương ôm mình trước mặt mọi người, y rất nhu thuận gật gật đầu, tiếp theo yên lặng nhắm lại hai mắt, tìm một vị trí có vẻ thoải mái ở trong lòng đối phương, bắt đầu suy đoán về dự cảm kia. Hy vọng cảm giác lần này sẽ sai, mặc kệ là Tạp Lạc Tư, Ngải Tư Đặc hay những người khác ở trong bộ lạc,y cũng không hy vọng mọi người gặp chuyện không may.
Sau khi hai người về nhà, Lục Văn Thụy liền trực tiếp nằm ở trên giường nhắm mắt dưỡng thần, Mễ Lai Khắc thấy thế chỉ giúp đối phương dịch dịch góc chăn, tiếp theo cúi người hôn lên cái trán của đối phương, sau đó nhẹ giọng đối công đạo một tiếng với bạn lữ nhà mình, tiếp theo hắn liền đi ra cửa, bởi vì Ngải Tư Đặc rời đi, hôm nay hắn còn có rất nhiều chuyện cần phải an bài.
Hiện tại mọi người khi có chuyện gì thì theo thói quen tập kết ở trong nhà Tạp Lạc Tư, sau khi Mễ Lai Khắc đuổi tới, hắn liền cùng vài lão nhân trong tộc thương lượng một phen, sau khi gia tăng thủ vệ ở trong bộ lạc, mọi người cũng liền tản ra.
Tiếp theo Mễ Lai Khắc lại về nhà, vào trù phòng lấy ba lô cùng lưới đánh cá, sau đó khinh thủ khinh cước [nhẹ nhàng] tiêu sái vào trong phòng ngủ, xác nhận bạn lữ nhà mình đã đi vào giấc ngủ, hắn mới gom mọi thứ đi ra cửa.
Mễ Lai Khắc đi thẳng về lối vào bộ lạc, vì có thể đủ lương thực cung cấp trong suốt mùa đông, mỗi ngày vào buổi sáng hắn đều cùng một đoàn thú nhân trong bộ lạc đi săn thú trong rừng rậm ở phụ cận, hôm nay cũng không ngoại lệ. Sau khi tất cả mọi người tập hợp, bọn họ bắt đầu xuất phát. Vì để đánh càng nhiều con mồi, bình thường bọn họ đều đi ra ngoài cả ngày, đến chạng vạng tối thì mới gấp trở về.
Nửa giờ sau khi bọn họ rời đi, đột nhiên biến cố xảy ra. Một đoàn bóng đen từ bên trong rừng rậm xông ra, *bánh xe phụ khuếch xem ra*, chúng nó có hình thể rất lớn, tốc độ cũng rất nhanh, chỉ một lát, chúng nó đã đi tới gần cửa vào bộ lạc.