Xuyên Việt Chi Thú Nhân Dã Sinh Oa

Chương 90 : Phiền não trong lúc mang thai

Ngày đăng: 05:23 19/04/20


Tuy rằng nói là nói như vậy, đáng tiếc khi sự tình thật sự phát sinh trên người mình, Lục Văn Thụy vẫn cảm giác bất đắc dĩ. Trước kia xem trong TV thấy nữ nhân khi mang thai còn bị rút gân lúc  nửa đêm, chân thì phù thũng …lúc đó chính mình cũng chỉ cười cho qua, dù sao lúc ấy, với giới tính của mình thì cơ hồ là không có khả năng mang thai sinh con.  Cho nên đối với chuyện này, bản thân không có đặc biệt chú ý quá, không nghĩ tới một lần xuyên qua lại làm cho mình phải lấy thân thể nam tử mà sinh bảo bảo, không đúng, y mang trong mình không chỉ là một bảo bảo đâu, chuyện này thật đúng là không thể tưởng tượng. Giai đoạn đầu khi mang thai, có thể là bởi vì thể chất của y có vẻ tốt, cho nên phản ứng nôn nghén của y không quá mãnh liệt, chỉ là có chút thích ngủ mà thôi. Không nghĩ tới bắt đầu từ lần động thai khí, tiểu tử trong bụng bắt đầu ngạo kiều lên, ngoài việc thường xuyên đem cánh tay hay chen chân đá ra ngoài, thỉnh thoảng khi mình ngủ đến nửa đêm thì hắn  đột nhiên đá cho tỉnh lại, sau đó chính là liên tiếp rút gân rồi đổ mồ hôi trộm …. Mỗi lần như thế đều phải ép buộc thật lâu, khiến cho y hiện tại mỗi ngày vào buổi tối đều nghỉ ngơi không tốt, thậm chí Mễ Lai Khắc cũng sẽ bị đánh thức, giúp đỡ y mát xa xoay người, đem này đem nọ đến, hai người bọn họ thật sự bị làm cho sứt đầu mẻ trán, mỗi lần đều bị mấy người Tư Nặc giễu cợt rằng y mang trong mình nhất định là thú nhân bảo bảo nghịch ngợm, lúc trước phản ứng của Lý Na  cũng gần như thế.



Đối với việc này Lục Văn Thụy cũng chỉ có thể bình tĩnh tiếp nhận, mỗi lần y cảm thấy tính nhẫn nại của mình đến cực điểm, liền nhìn Mễ Lai Khắc một mực yên lặng không lên tiếng vì chính mình bận rộn khiến cho lời oán giận của y không thể nào nói ra được,  sau đó y  sẽ một tay vỗ về cái bụng ngày một lớn của mình, tự an ủi bản thân, tự trấn an rằng chỉ cần qua mấy tháng nữa là có thể giải phóng, tái kiên trì một chút đi.



Ngay tại thời điểm Lục Văn Thụy một bên nôn nóng một bên tự trấn an mình,  thời gian 2 tháng liền trôi qua rất nhanh, hiện tại bụng của Lục Văn Thụy đã được 6 tháng, lúc này lại xuất hiện phiền não mới.



Buổi sáng ngày nọ khi xuyên hài,  Lục Văn Thụy  thực bi thúc phát hiện y không thể nhìn thấy chân của mình [ha ha], việc này đối với một người vẫn thực chú trọng bảo trì hình thể như y mà nói, quả thực chính là sét đánh giữa trời quang.



Bởi vì rút kinh nghiệm từ Lý Na,  cho nên lần này trong thời gian mang thai, y rất chú ý khống chế ẩm thực của mình, nguyên bản hoài thượng đa thai vào thời điểm sinh sản sẽ khó khăn hơn một ít so với bình thường, nếu không cẩn thận trong việc ăn uống, làm cho thai nhi quá lớn thì khi sinh sản độ nguy hiểm sẽ càng lớn hơn nữa. Bởi vậy khi khẩu vị của y khôi phục bình thường, y liền cùng Pháp Lan và Khoa Lan  nghiên cứu qua, ba người bận rộn vài ngày rốt cục liệt ra một vài công thức nấu ăn kết hợp giữa thế giới thú nhân cùng địa cầu, trong đó ghi rất chi tiết các món ăn từ khi mang thai 4 tháng đến 10 tháng.



Bình thường để đa dạng hơn trong vấn đề ẩm thực,  Mễ Lai Khắc còn đi đến bên trong rừng rậm ở phụ cận bộ lạc ngắt lấy chút hoa quả mà dựng phu thích ăn, trong đó mía là loại mà  Lục Văn Thụy thích nhất, mỗi ngày y đều có thể ăn hết một cây, tiếp theo bắt đầu ở trong sân chậm rãi đánh Thái Cực, lấy thân thể hiện tại của y, chiêu thức trong Cửu âm chân kinh đã không thích hợp luyện tập.
Sau khi Đại Thước đồng học ngâm nga một giai điệu khong rõ nào đó mà rời khỏi,  Lục Văn Thụy vẫn còn nằm yên ở trên giường, y hơi hơi nhíu nhíu mày, tiếp theo xoay người, bắt đầu nằm nghiêng nhắm mắt dưỡng thần. Tối hôm qua thật sự là quá mức kịch liệt, thiếu chút nữa y lại ngất xỉu đi, kết quả của việc cậy mạnh chính là làm cho đối phương hết một lần rồi lại tới một lần nữa.



Lục Văn Thụy  thật đúng là không nghĩ tới Khoa Lan  thúc thúc sẽ nói như vậy, thân thể giống cái trừ bỏ có thể sinh con, cơ hồ đều giống nam nhân trên địa cầu,  cho nên bọn họ tự nhiên cũng không có cái gọi là sản đạo, để khi sinh sản thời điểm có thể càng thêm thuận lợi, hai đến ba tháng trước đó cần phải làm vận động khuếch trương.  Trong thế giới thú nhân cái gì đều không có này, cái gọi là vận động khuếch trương cũng chính là loại vận động chỉ dành riêng cho buổi chiều, cho nên tối hôm qua, y  nói một chút với Đại Thước, không nghĩ tới nam nhân cấm dục, không đúng, là thú nhân sẽ “Đáng sợ”như vậy, y thật đúng là bị lăn qua lộn lại không biết bao nhiêu lần, hiện tại thắt lưng của y rất là mỏi. Nghĩ đến loại cuộc sống này sẽ còn liên tục mấy tháng, thẳng đến ngày sinh thì mới có khả năng đình chỉ, Lục Văn Thụy liền cảm thấy khóc không ra nước mắt, vì cái gì sẽ có loại quy định này đâu? Tuy rằng theo lý luận mà nói, làm như vậy ra vẻ rất đạo lý, hơn nữa đây được coi như là truyền thống từ lâu, cho nên y cũng chỉ có thể kiên trì.



Hiện tại, Lục Văn Thụy thật sự bội phục các giống cái mang thai trong thế giới thú nhân này,  *bọn họ thật đúng là nhâm trọng mà nói viễn*, mọi người cũng không dễ dàng a! Cũng không biết bọn họ như thế nào sống được, đáng tiếc da mặt mình có vẻ mỏng, không thể mở miệng hỏi, hiện tại cũng chỉ có thể hy vọng Đại Thước có thể không cần quá phận đi.



Tuy nhiên yêu cầu một thú nhân “Tân hôn” trẻ tuổi khí thịnh, tinh lực vô hạn  hiểu được có chừng có mực, đây không thể nghi ngờ là không có khả năng. Cho nên trong 2 tháng kế tiếp, hơn phân nửa thời gian, Lục Văn Thụy vẫn phải làm bạn với cái giường,  một nửa thời gian còn lại thì dùng để làm chút vận động vừa phải.



Mà đối nghịch với Lục Văn Thụy mỗi ngày xương sống thắt lưng đều đau, tinh thần của Mễ Lai Khắc tốt lên rất nhiều, hắn cơ hồ mỗi ngày đều là thần thái bay lên (^_^), các thú nhân độc thân nhìn thấy hắn như thế rất là ghen tị, hắn lại sắp có được hai bảo bảo hoặc nhiều hơn thế, trong ánh mắt mọi người đều chứa đựng tràn đầy thần sắc  hâm mộ. Nếu không phải thực lực của Mễ Lai Khắc cường hãn, phụ thân cùng ca ca đều rất lợi hại, phỏng chừng Đại Thước đồng học là bị người ta đánh tập thể (^_^), cho nên hiện tại Mễ Lai Khắc vẫn vô tư mang vẻ mặt hạnh phúc của mình đi rêu rao khắp nơi. Có thể là ông trời cũng không quen nhìn Đại Thước đồng học phi thường đắc ý, cho nên cô tình gây chuyện.