Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ

Chương 10 : Herre mayne

Ngày đăng: 00:28 22/04/20


Tiếng chuông giờ ngọ vang lên, cũng là tín hiệu đã đến giờ nghỉ trưa. Buổi trưa thư viện không mở cửa, biết rõ điều này, Fei khép quyển sách trên tay lại, đem để lên một vị trí nào đó, vì hắn luôn là người đến sớm nhất nên cũng không lo quyển sách ấy bị kẻ khác lấy đi. Sau khi cất sách xong, Fei liền chuẩn bị rời khỏi thư viện, trở về nhà Red Creek công tước giải quyết bữa trưa, cũng tranh thủ thời gian nghỉ trưa để tiếp tục rèn luyện.



“Fei.” Iallophil đã trực tiếp thay đổi cách xưng hô, cách xưng hô tuy thân thiết, nhưng chẳng biết có chút chân tình nào nơi đáy lòng không.



Bị gọi lại, Fei nhìn Iallophil, Iallophil cũng phát hiện sự thất thố của mình, hắn có thể từ khuôn mặt gần như bị che lấp, không lộ vẻ gì kia đọc ra hàm ý của đối phương, mà lúc này Fei chính là muốn hỏi, [Chuyện gì?]



“Trưa rồi, ta muốn mời ngươi ăn cơm,” Iallophil trời sinh đã mang vẻ tao nhã tôn quý, phong độ, dịu dàng, khiến cho người khác có hảo cảm, đáng tiếc, những thứ này đối với Fei hoàn toàn không có hiệu quả.



Đối với người sống ở mạt thế, thức ăn vô cùng trân quý, chiến đấu gian khổ ở nơi đó cũng chỉ vì có thể sống sót, mà thứ cơ bản đảm bảo cho sống còn chính là thức ăn. Thế nên, đối với thức ăn, bọn họ đều cực kỳ chấp nhất. Sau khi xác định vấn đề thực phẩm cùng với hoàn cảnh ăn uống đã ổn định, những người thời mạt thế đối với thức ăn không có sức kháng cự, chưa nói những người khác thế nào, lúc này chỉ kể đến Fei, đề nghị của Iallophil không thể nghi ngờ đã khiến hắn phải do dự.



Đi theo người này ăn cơm thì có thể tiết kiệm được bữa trưa ở nhà, kết quả là buổi tối có thêm một phần thức ăn. Sau khi phân tích kết quả, Fei quả thật động tâm.



Iallophil thực có bản lĩnh đọc được một ít suy nghĩ trong lòng từ khuôn mặt của Fei, lúc này, hắn thấy được Fei đang dao động, tiếp tụcbồi thêm một kích.



“Hương vị thức ăn ở Herre Mayne quả thật không tồi.” Herre Mayne là quán cơm xa hoa nhất của Denton, một món ăn có thể tiêu hết tiền để dành cả đời của một gia đình bình dân. Một tiệm cơm xa hoa như thế, giá tiền cũng tương đương với mỹ vị của nó. Dù sao những kẻ có tiền cũng không ngốc, bỏ ra cả đống tiền chỉ để ăn một món chả ra sao là hành động của những kẻ nhà giàu mới nổi, quý tộc cần là giá cả cùng chất lượng món ăn.



Người đã xem gần xong cả thư viện như Fei tự nhiên biết quán cơm có lịch sử hai trăm năm này, đối với nó, những đánh giá trong sách cùng với lời của Iallophil không sai biệt lắm, đều là đánh giá về đẳng cấp mỹ vị.




“Ngượng ngùng, ta có chút khiết phích.” Sau khi đã ổn thỏa mọi thứ, Iallophil mới cùng Fei giải thích.



Đối với điều này, Fei không nói gì, chính là đối với sự khiết phích của Iallophil không cho là đúng, người trải qua cuộc sống nơi mạt thế làm sao sẽ khiết phích, ngay cả tắm rửa cũng là chuyện vô cùng xa xỉ, khiết phích là cái gì, bọn họ không biết.



Hơn nữa, nếu quả thật là có khiết phích, trong hoàn cảnh tự nhiên, vi khuẩn trong các loại vật phẩm sao không đi để ý, bản thân thức ăn khi chế biến có chút dơ bẩn, tại sao không để ý, cho nên việc Iallophil khiết phích đối với Fei quả thực là chuyện không thể lý giải, chẳng qua, Fei không phải kẻ lắm chuyện, không cần nghĩ nhiều, lại càng không thèm để ý đến kẻ như Iallophil.



Một ít món ăn nhẹ được đưa lên, không đợi chủ nhân mời, Fei lấy tay cầm trực tiếp một ít đồ ăn, đưa vào miệng, tinh tế nhấm nháp, hoàn toàn không giống với những thứ hắn ăn trước kia, hương vị tuyệt vời lan tràn nơi đầu lưỡi, đây là mỹ vị, cảm giác ấm áp có thể gọi là thiên đường hạnh phúc khiến cho Fei vô cùng thỏa mãn, chính là, khuôn mặt hắn không hề hiển lộ. Cảm xúc chợt lóe rồi biến mất trong mắt không kẻ nào nhìn đến.



Iallophil run rẩy khóe miệng, kiềm chế xúc động muốn buông thức ăn xuống, hắn có thể biểu hiện ra là hắn cực kỳ để ý sao?



——————————————



“Herre Mayne, hoàn cảnh, giá cả, thưởng thức đều thuộc đẳng cấp quý tộc. Nếu ngươi là kẻ bình dân có tiền, khi đến Herre Mayne ngươi sẽ biết thế nào là cuộc sống của quý tộc, đến Herre Mayne, ngươi sẽ biết ở quán cơm cũng có thể hưởng thụ đến cuộc sống cùng thưởng thức của quý tộc. Đây là Herre Mayne. Ở trong này, ngươi có thể nhấm nháp đến các loại mỹ vị, các món ăn chế biến từ ma thú cao cấp, những thứ trân quý từ núi non rừng rậm, các loại hải sản tươi ngon, nước ép từ những loại hoa quả quý giá, các loại gia vị hiếm có làm nên món ăn, những bình rượu ngon lâu năm vô cùng hiếm thấy…”



———- Trích từ Uy Á đại lục hưu nhàn thư tịch [Đại lục danh ***: Ẩm thực thiên]