Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ

Chương 31 : thành đông

Ngày đăng: 00:28 22/04/20


Một ngày này cũng không an bình, chỉ là, bốn người trong tiểu viện đều không biết đến sự kiện trọng đại đang diễn ra bên ngoài. Brent bởi vì trong nhà có việc nên đã trở về từ ngày hôm qua, vốn hôm nay hắn hẳn sẽ đến đây từ sớm, nhưng thời gian bắt đầu huấn luyện đã qua lâu rồi mà hắn vẫn chưa xuất hiện.



Nơi này là đế đô, ai dám làm khó dễ con trai độc nhất của Lukes gia tộc, Fei không thèm bận tâm, nhóm người Iallophil cũng không lo lắng, là hảo hữu, bọn họ tin tưởng Brent tuyệt đối sẽ không vô cớ đến muộn, nhất định là có chuyện gì xảy ra.



Bởi vì có sự phân phó của Red Creek công tước, Fei đành để cho nhóm người Iallophil rèn luyện cùng hắn, cũng may bốn người Iallophil không ngủ lại tiểu viện này, nếu không hắn nhất định sẽ bố trí thật nhiều bẫy rập xung quanh phòng mình để bảo đảm bản thân có thể an tâm nghỉ ngơi.



Trong tiểu viện, mỗi người đều đang tự mình rèn luyện thì nghe được tiếng gọi to đầy vội vã của Brent, quả thật là không chút phù hợp với hình tượng quý công tử bình thường của hắn.



“Đã xảy ra chuyện, đã xảy ra chuyện,” Brent xông vào tiểu viện, vẫn còn hô to gọi nhỏ không ngừng.



Donald vẫn tiếp tục việc rèn luyện của mình, vừa vung kiếm vừa hỏi, “Ngươi vội vã như vậy để làm gì a,” Donald cũng không cho là đã xảy ra đại sự gì, ngữ khí thật bình tĩnh, còn có tâm tư nói đùa, “chẳng nhẽ chiến tranh ngàn năm bùng nổ rồi?.”



“Không phải,” Brent thở dốc một hơi, không thú vị đáp lại câu nói đùa của Donald, “Ở ngoại ô xuất hiện vết nứt không gian, có Hắc Ám chủng tộc xuất hiện.” Hắc Ám chủng tộc sinh tồn trên đại lục không có gì đáng ngạc nhiên, nhưng Hắc Ám chủng tộc xuất hiện từ vết nứt không gian lại là chuyện đại sự, bởi vì nhân loại không biết được chủng loại cũng như thực lực của chúng.



Nghe được tin tức này, ngay cả Fei cũng dừng việc huấn luyện của mình lại, nhìn về phía Brent.



“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Được xem như thủ lĩnh của bốn người, Iallophil đành lên tiếng hỏi tình hình cụ thể.



Hôm qua, vì có việc nên Brent trở về gia tộc, thấy hiếm khi có cơ hội khiêu chiến với phụ thân đại nhân trong lúc cơ thể vẫn chưa suy yếu do rèn luyện, đang trong tình trạng hoàn hảo nhất như hiện tại, hắn liền hướng phụ thân đại nhân đưa ra lời khiêu chiến, hắn muốn xem thử thực lực của bản thân hiện nay như thế nào. Phụ thân đại nhân cũng không cự tuyệt, sảng khoái nhận lời khiêu chiến mà theo như lời hắn là sự trao đổi cảm tình giữa hai phụ tử.



Đi đến sân tập võ, đang lúc quyết định Brent có vượt qua được chiêu thứ mười hay không thì có người đến quấy rầy, cũng mang theo tin tức về vết nứt không gian.




Thế nhưng, Fei lại nở nụ cười, nụ cười nhẹ đầy hoài niệm. Hương vị thật quen thuộc, khiến cho hắn có cảm giác đã trở lại thời mạt thế, nếu không phải trên đỉnh đầu là bầu trời xanh thẳm bao la, bốn phía đều mang sắc thái rực rỡ, loại hơi thở này quả thực chính là mạt thế, không, hương vị của mạt thế còn nồng nặc hơn.



Iallophil là người đầu tiên chú ý đến nụ cười của Fei, cậy mạnh buông cổ tay áo xuống, khuôn mặt hoàn mỹ vô khuyết lộ ra vẻ lạnh lùng giống như Fei ngày thường, nhưng sự chán ghét cùng quật cường trong mắt hắn không cách nào che giấu được, cho dù chán ghét loại hương vị này đến nhường nào, hắn cũng không thể làm ra hành động tỏ vẻ thua kém Fei.



Về phần ba người Garvin, không có nỗi lòng phức tạp như Iallophil, vội vã che kín miệng và mũi của mình.



Cổng Thành Đông mở rộng, nhìn qua là có thể thấy được hàng loạt thi thể tàn chi đoạn tí (phần còn lại của tay hoặc chân bị cụt). Với mấy phần không còn rõ nguyên hình, đám người Iallophil còn có thể khắc chế chính mình đi tưởng tượng để ngăn lại cơn quay cuồng trong dạ dày, chính là cố tình có không ít những bộ vị có thể nhìn ra là gì, ví như ruột, ví như đầu người, còn có cả xương sọ vỡ nát, từ chỗ bị vỡ có thể thấy óc chảy ra ngoài.



Người chịu không nổi đầu tiên chính là Garvin, sau đó một đám đều bị hắn lây truyền, là Brent cùng Donald, ngược lại, người có khiết phích là Iallophil tuy mặt mày xanh mét, nhưng không hề nôn ra, hắn mới không thèm nôn, không thấy người kia à, vẻ mặt thoải mái đi giữa đống thi thể trên mặt đất, hắn tuyệt đối sẽ không ở trước mặt người này biểu hiện ra sự yếu ớt của mình, tuyệt không.



Nôn một hồi, thấy Iallophil cùng Fei đều đã đi đến phía trước, lại nhìn vẻ mặt xanh trắng của nhau, đối với vẻ thờ ơ của Fei cùng sự cưỡng chế nhẫn nại của Iallophil, ba người cảm thấy mười hai vạn phần kính ý.



Còn muốn đi theo không? Đáp án đương nhiên là còn. Tuy rằng rất khó chịu, tuy rằng thực ghê tởm, nhưng bọn họ hiểu được, sớm hay muộn gì cũng sẽ có ngày phải đối mặt với điều này, so với việc đến khi đó mới thay đổi, không bằng hiện tại tập thích ứng trước.



Ba người bước lên phía trước, bắt buộc chính mình nhìn những thi thể, những đoạn tay chân bị chặt đứt kia, chịu không nổi liền phun, sau đó lại đuổi theo những người phía trước, cứ thế lặp lại.



Dần dần, giữa đống thi thể của nhân loại, bắt đầu xuất hiện một số thi thể của sinh vật quái dị, căn cứ theo những gì bắt buộc phải học trong [Hắc Ám chủng tộc đồ tập], bọn họ cũng nhận ra không ít, đó là những Hắc Ám chủng tộc có bài danh (thứ tự sắp xếp) cùng chiến lực không cao, thế nhưng lại có thể tạo ra thảm trạng như vậy. Bọn họ rốt cuộc cảm nhận sâu sắc được nguyên nhân vì sao các tộc đều kiêng kỵ Hắc Ám chủng tộc, đối với cuộc chiến tranh mỗi ngàn năm một lần sẽ xảy ra trong tương lại, bọn họ đã cảm nhận được phần nào sự tàn khốc, chiến tranh ngàn năm, bọn họ phải đối mặt với lượng Hắc Ám chủng tộc càng mạnh, càng nhiều, máu tươi, thảm trạng cùng tử vong phải đối mặt sẽ càng khủng khiếp hơn thế này gấp nhiều lần.



Đi thêm một chút nữa, nhóm người Iallophil đã có thể bình tĩnh đối mặt, bởi vì những gì thấy được trên đường đi, bọn họ có thêm vài phần giác ngộ, giống như lập tức trưởng thành hơn rất nhiều.