Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ
Chương 39 : Một đêm
Ngày đăng: 00:28 22/04/20
Bữa cơm này, Iallophill vốn từ đầu đã bị mùi thịt câu dẫn nên cũng không vì nhìn thấy quá trình xử lý tàn bạo mà không ăn, nhưng lại ăn một chút cũng không ngon. Thịt hầm vì không có gia vị nên dù mùi thịt rất thơm nhưng vào miệng vẫn còn mùi tanh, miếng thịt lại còn một bên sống một bên cháy, cắn xuống có vài chỗ còn chảy ra máu, càng không cần nói đến hương vị làm gì.
Iallophil không phải không muốn nhổ ra, nhưng một ánh mắt của Fei quét tới, hắn liền bắt buộc mình phải nuốt xuống. Ánh mắt kia giống như một lưỡi đao lạnh ngắt, mang theo hàm ý uy hiếp sẽ giết chết hắn nếu hắn dám lãng phí thức ăn.
Được rồi, Iallophil đồng ý hiện nay không phải lúc kén cá chọn canh hay nổi tính bốc đồng, thức ăn có thể cung cấp năng lượng cho những cuộc chiến đấu kế tiếp, tiến vào rừng rậm cũng không phải an toàn, giống như mới vừa rồi có Hắc Ám chủng tộc đột nhiên xuất hiện, đã ở nơi này cũng có nghĩa tùy thời đều phải chiến đấu.
Ăn xong bữa ăn chẳng mấy ngon lành, Iallophil vốn định tắm một chút, nhưng khi nhìn thấy Fei đứng dậy chuẩn bị rời đi, hắn hoãn lại ý định của mình, chuẩn bị hỗ trợ cho Fei hành động.
“Ngươi ở đây hạ trại, ta đi xung quanh thăm dò tình hình.” Trước khi Iallophil có hình động, Fei trực tiếp đưa ra an bài.
Tất cả mọi hoạt động đều được phân công rõ ràng. Theo như mấy ngày nay biểu hiện, Fei trong phương diện sinh tồn có kinh nghiệm hơn Iallophil rất nhiều. Fei an bài thế nào, Iallophil tự nhiên sẽ nghe theo. Đây không phải là mối quan hệ phụ thuộc, mà là có sự phân công.
Nói ra thì, vị trí hiện giờ là một nơi được đồi núi vây quanh, loại địa hình như vậy sẽ không quá nguy hiểm. Fei thăm dò xung quanh một chút, thấy được một số Hắc Ám chủng tộc không giống với như trong truyền thuyết. Tuy rằng so với động vật bình thường thì có lực công kích cao hơn, nhưng uy hiếp không lớn, cũng có thể nói là nhỏ yếu, là loài Hắc Ám chủng tộc ăn cỏ rất thích hợp để trở thành thức ăn.
Hóa ra Hắc Ám chủng tộc cũng có một số loài yếu ớt. Sau khi nhận thức được chuyện này, Fei thuận tay bắt một số con có tính nguy hiểm không lớn để làm bữa tối.
Khi Fei trở lại, Iallophil đã dựng xong lều trại, các công tác chuẩn bị về cơ bản đã hoàn thành, chẳng qua có thêm hai cái thùng gỗ.
“Cầm lấy.” Vừa tiến vào lều trại, Iallophil vừa lúc nhìn thấy Fei đứng dậy, từ trữ vật không gian lấy ra một bộ quần áo đưa cho Fei. Đây là thành quả của việc Iallophil vì chưa bao giờ phải thủ qua đêm, cảm thấy đêm dài quá nhàm chán, lại không thể rèn luyện quấy rầy người khác nghỉ ngơi, cho nên hắn bắt đầu lục tìm quần áo trong trữ vật không gian.
Trong trữ vật không gian của hắn có rất nhiều quần áo, tất cả đều do mẹ của hắn và các thê thiếp của cha hắn chuẩn bị khi biết hắn phải ở lại nhà Red Creek công tước. Trong số quần áo này, các cỡ lớn nhỏ gì cũng đều có, theo như lời của người mang đồ tới, mẹ của hắn cho rằng hắn đang trong thời kỳ phát triển nên vóc dáng có thể biến hóa rất nhanh, thành ra mới chuẩn bị nhiều như vậy, nhưng cũng không cần chuẩn bị luôn cả đồ cho mấy năm sau đi? Ngay lúc đó, hắn cũng không nghĩ hắn sẽ ở Red Creek gia lâu như vậy, cũng không có thời gian rảnh đi bận tâm mấy chuyện này, trực tiếp thu tất cả vào trữ vật không gian.
May mắn lúc đó đều thu vào, số lượng như thế này đủ để cho hắn mặc cả mấy năm tới. Hắn không thể tùy ý giống như Fei, càng không thể quen mặc áo rách quần manh. Trong nửa tháng trốn chết này, hắn cũng là mỗi ngày thay một bộ. Cũng không phải hắn không nghĩ đến việc đưa Fei một bộ, bình thường quần áo trong trữ vật không gian hắn đều sử dụng một cách rất phóng khoáng. Chính là nguyên một đống lớn quần áo như vậy, Iallophil không rảnh xem hết đống đó, tùy tay lấy ra mấy bộ đưa cho Fei nhưng đều không hợp, lại bị Fei cự tuyệt với lý do hành động không tiện.
Tối hôm qua, hắn rốt cuộc tìm thấy một bộ rất hợp với Fei, cũng tiện lợi cho hành động.
Fei tiếp nhận, mặc vào. Không thể không nói, ánh mắt của Iallophil không tồi, Fei mặc bộ quần áo này quả thật rất thích hợp.
Quần áo của Iallophil đều chỉ một màu trắng, bộ quần áo trên người Fei bây giờ cũng không ngoại lệ. Iallophil lần đầu tiên nhìn thấy Fei mặc đồ màu trắng.
Màu trắng mặc trên người Iallophil mang vẻ tao nhã thánh khiết, phong tư tuyệt thế, mặc trên người Fei lại mang đến cảm giác như hàn tuyết se lạnh, lạnh lùng cao ngạo.
Chính là, đối với màu này, Fei nhíu mày một chút, lúc sau vẻ mặt mới trở lại như cũ.
Màu trắng là một màu rất dễ bị chú ý.