Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ

Chương 50 : Ngự tiền luận võ 2

Ngày đăng: 00:28 22/04/20


Iallophil cùng Fei đã thuận lợi tiến vào mười vị trí đầu tiên, nhưng thần sắc của Iallophil không có lấy nửa điểm cao hứng, trên khuôn mặt hoàn mỹ vô khuyết chỉ có sự bình tĩnh.



Nguyên nhân hắn âm trầm như vậy đương nhiên không phải vì đối thủ của bọn họ khó đối phó thế nào. Hai người cùng nhau liên thủ, với đối thủ mạnh đương nhiên đều có chú ý quan sát, nên chiến đấu ra sao cũng đã thảo luận qua, quá trình mặc dù gian nan, nhưng thắng lợi cũng sẽ là tất nhiên.



Bất luận là ai, nếu vừa sáng sớm đã gặp chuyện xui xẻo, trước khi có chuyện khác dời đi lực chú ý, tâm tình đương nhiên không thể tốt, cũng không thể có sắc mặt hòa hoãn được.



Sáng sớm, sau khi Iallophil rời giường, rửa mặt chải đầu xong, hưng trí khá cao, hắn quyết định làm bữa sáng phong phú một chút. Dù sao, có thể bằng bản lĩnh của mình đứng trong mười vị trí đầu ở nơi có nhiều cao thủ như ngự tiền luận võ của Ma tộc, không thể nghi ngờ là sự khẳng định thực lực của chính mình, cũng có thể xem như là một chuyện đáng giá để cao hứng.



Trong khi Fei tiến hành luyện công buổi sáng, Iallophil ở trong phòng bếp, nhân quá trình nấu cơm mà rèn luyện lực khống chế ma pháp, dùng Phong hệ ma pháp cắt nguyên liệu, sau đó rửa sạch bằng Thủy hệ, Hỏa hệ ma pháp nhóm lửa,nồi, chạn, khay cũng theo ý niệm của Iallophil mà chuyển động trên không trung.



Sau khi Iallophil làm xong bữa sáng, Fei cũng đúng giờ có mặt tại bàn ăn. Hai người ăn xong, nghỉ ngơi một chút liền đi đến hội trường, thẳng đến lúc đó, tâm tình của Iallophil cũng không tệ lắm.



Vừa ra cửa đã có một số người đứng vây xem, chuyện này cũng không có gì, từ sau lúc bọn họ tiến vào hai mươi vị trí đầu, số người tò mò đối với họ mỗi lúc một nhiều. Những kẻ muốn nhìn trộm bọn họ không ít, cửa chính có Alvar cùng Ngao canh giữ, mà muốn bước qua hai con Ma thú này cũng không phải dễ, bởi vì trừ hai vị chủ nhân, chúng nó chẳng thèm nể mặt ai. Phải biết rằng, bị hai vị chủ nhân nuôi lớn trong hoàn cảnh tàn khốc, chúng nó tự nhiên sẽ không có thói quen nhìn thấy thức ăn liền chạy theo như chó giữ nhà.



Còn những kẻ muốn trộm leo vào, bị bẫy rập của hắn và Fei làm cho phải về tay không, mà cao thủ trình độ Thánh giai thì chắc là không muốn làm bản thân bị hạ thấp nên không thèm đến. Nếu vượt qua được số bẫy rập chỉ mang tính cảnh cáo bên ngoài, tiến vào khu vực lắp đặt bẫy rập mang tính trí mạng, những kẻ có thực lực may ra còn giữ được mạng để ra ngoài, những kẻ còn lại chỉ có bỏ xác ở nơi này, lưu lại làm thức ăn cho Alvar cùng Ngao.



Chính là Alvar và Ngao cũng không thích những thi thể này. Sau khi nếm được thức ăn còn dư do Iallophil bố thí, chúng nó liền mất đi hứng thú đối với thịt sống, thế nhưng, vì là dã thú chỉ có thể ăn thịt sống, nên Iallophil sẽ không nấu sẵn thức ăn mà trực tiếp đem nguyên liệu nấu ăn còn sống ném cho bọn chúng, trừ phi có món nào đó hắn nấu quá nhiều, nếu không, hai con Ma thú này tuyệt đối không được hưởng thụ tay nghề của Iallophil. Một cơ hội khác mà chúng nó có thể ăn được thức ăn do Iallophil nấu, là khi chúng nó làm được chuyện gì khiến cho Iallophil cao hứng, cho nên, đối với nhiệm vụ canh cửa, hai con Ma thú này phi thường tận lực.
“Hai vị đều là nhân tài, tại hạ không đành lòng để cho hai vị cứ như vậy mà chết.” Thời gian không còn nhiều, cho nên Elvis quyết định tốc chiến tốc thắng.



“Đại giới là chúng ta phải nguyện trung thành với ngươi.” Iallophil nở nụ cười trào phúng nói với Elvis.



Elvis vẫn giữ vững phong thái của mình, nhân tài có thực lực, có trí tuệ đều đáng giá để thu về dưới trướng.



“Lão sư của tại hạ cũng là một trong mười Quân Vương, Định Quân Vương, tại hạ sẽ thỉnh cầu lão sư che chở hai vị.” Có Hoàng gia ra mặt, có một trong mười Quân Vương che chở, cho dù là Liệt Không Quân Vương cũng phải nể mặt một chút. Nói thế nào đi nữa, quan hệ giữa hai vị Quân Vương của Hoàng gia cũng rất tốt đẹp, chống lại một vị, liền phải chuẩn bị tinh thần chống lại cả vị thứ hai.



Elvis không thuộc về huyết mạch trực hệ của Hoàng đế Ma tộc hiện tại, nhưng cũng là một trong những kẻ có tư cách bước lên ngôi vị Hoàng đế. Hoàng tộc Ma tộc coi trọng nhất chính là thực lực, Hoàng đế Ma tộc không cần có thực lực như mười Quân Vương, nhưng nhất định phải đạt tới Thánh giai, đây là tư cách cơ bản nhất của người thừa kế. Elvis chính là có được tư cách này, hắn tham gia ngự tiền luận võ không phải vì phần thưởng, mà vì muốn nhìn xem có nhân tài nào hay không. Fei cùng Iallophil, đã được hắn chọn trúng.



“Ha ha ha.” Iallophil cười đến đường hoàng, khóe miệng của Fei cũng nhẹ giương lên, đều mang ý tứ khinh thường. “Không cần.” Iallophil quả quyết cự tuyệt, cũng là ý định của Fei. Hai người bọn họ không cần người khác bảo hộ.



“Vậy thì hai người các ngươi chịu chết ở đây đi.” Thanh âm lạnh như băng mang theo ý coi thường vang lên từ không trung.



Một trong mười Quân Vương, Liệt Không Quân Vương, xuất hiện, nguy cơ đã đến.