Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ

Chương 52 : Trốn tránh

Ngày đăng: 00:28 22/04/20


Hai người tỏ vẻ vô cùng tự nhiên rời đi, bỏ lại một đám người đang hoảng loạn không hiểu tại sao bởi sự tình vừa trải qua. Những người ấy muốn bàn bạc hay nghị luận gì sau đó Iallophil cùng Fei đều không thèm quan tâm, những gì có thể làm, bọn họ đều đã làm cả rồi.



Hai Ma thú từ không trung hạ xuống như sao băng, tiếp đất lại vô cùng nhẹ nhàng.



Iallophil không đợi Alvar chạm đến mặt đất đã vội vàng nhảy xuống. Hắn vọt đến bên cạnh Ngao, nhìn Fei đã hoàn toàn ngã xuống trên người nó, khuôn mặt hắn lúc này tràn đầy vẻ thất kinh mà bản thân hắn cũng không phát hiện.



“Fei.” Iallophil ôm Fei xuống, sắc mặt Fei lúc này trắng bệch, mồ hôi ra ướt đẫm cả khuôn mặt, yếu ớt tựa vào ***g ngực của Iallophil.



Fei dùng hết phần khí lực cuối cùng, mở mắt ra, hé miệng, ngay cả khí lực để phát ra âm thanh cũng không có. Thế nhưng dường như Iallophil lại nghe được lời nói đứt quãng mỏng manh của hắn, “Muốn… ngủ…” Sau đó liền nhắm mắt lại, hoàn toàn không còn chút khí lực nào. Không bận tâm đến cảnh báo của trí não, ép buộc bản thân thi triển ma pháp, cuối cùng vượt qua sức chịu đựng của bản thân, nếu như vẫn chưa tiến vào tiên thiên, hắn đã sớm mất mạng, hiện giờ chỉ cần nghỉ ngơi một chút là tốt rồi. Còn những tổn thất hắn phải chịu, cũng chỉ có thể đợi sau khi tỉnh lại mới kiểm tra được.



Iallophil vẫn thực lo lắng, vội ôm Fei trở về phòng, đặt trên giường, sau đó, vẫn không rời khỏi mà ngồi ở bên giường, nhìn bộ dạng yếu ớt hiếm thấy của Fei.



Khuôn mặt tuấn tú ngày thường luôn lạnh lùng, lúc này đây lại thêm một chút yếu ớt trở nên mỏng manh khiến người ta phải thương tiếc.



Iallophil vươn tay, dùng tay áo nhẹ nhàng lau đi mồ hôi trên khuôn mặt của Fei.



Hai người quen biết cũng sắp năm năm rồi, ở Hắc Ám đại lục cùng nhau vượt qua hết thảy, khiến cho vị trí của Fei trong lòng Iallophil càng ngày càng nặng, trở thành người mà hắn tín nhiệm nhất, là minh hữu mà hắn có thể ủy thác sinh tử của bản thân, là chiến hữu mà hắn có thể giao phó phía sau lưng của mình, so với nhóm hảo hữu Donald, hắn càng xem trọng Fei, so với thân nhân, Fei càng khiến hắn dễ dàng bày tỏ mọi suy nghĩ tình cảm trong lòng.




Các Quân Vương được mời đến, Hoàng đế Ma tộc liền kể lại quá trình diễn ra sự việc cho những Quân Vương không ở ngự tiền luận võ nghe, cũng đưa lên một bản tư liệu, sau đó nói lên ý định tự mình bái phỏng Fei và Iallophil.



Khi kể lại chi tiết quá trình tử vong của Liệt Không Quân Vương, Hoàng đế Ma tộc cũng có cảnh cáo và ám chỉ các Quân Vương không cần hành động thiếu suy nghĩ, nếu không kết cục của bọn hắn cũng giống như Liệt Không Quân Vương vậy.



Phải nói rằng, các Quân Vương đối với việc không thể sử dụng lực lượng trong một khắc kia là những kẻ kinh hoảng nhất, bởi bọn hắn có được thân phận siêu nhiên là dựa vào lực lượng, nếu như không có lực lượng, bọn hắn còn có thể bảo trì loại siêu nhiên này sao?



Đối với Iallophil cùng Fei, các Quân Vương tuy có sát tâm, nhưng cũng giống như Hoàng đế Ma tộc, bọn hắn sợ hãi thừa nhận sự trả thù của đối phương. Tuy đã sống rất lâu, thế nhưng bọn họ vẫn chưa sống đủ a, không nghĩ cứ như thế mà đánh mất tính mạng của mình, cho dù là Quân Vương kiệt ngạo nhất giờ phút này cũng lâm vào trầm mặc, kiệt ngạo không có nghĩa là ngu xuẩn, còn chưa rõ con bài chưa lật đáng sợ của đối phương đã mang theo sát ý đến cửa, không thể nghi ngờ là tự tìm đường chết.



Hoàng đế Ma tộc cùng hai vị Quân Vương của Hoàng tộc, Định Quân Vương và Chấn Quân Vương, còn có Elvis, người biểu hiện ra thiện ý với Iallophil và Fei trên lôi đài, cùng một số tâm phúc có trí tuệ cùng sức quan sát tốt, mang theo lễ vật tỏ vẻ hữu hảo đến bái phỏng Fei cùng Iallophil.



Khi họ đến tòa nhà mà Iallophil và Fei đang ở, Alvar và Ngao lập tức cảnh giới, bản năng của dã thú nói cho chúng biết chúng không phải là đối thủ của những kẻ này, nhưng lòng trung thành đối với chủ nhân khiến cho chúng dũng cảm đứng vững.



Alvar và Ngao thực vinh hạnh, bởi vì là Ma thú của Iallophil và Fei nên chúng cũng nhận được sự chú ý từ Hoàng đế Ma tộc. Ma thú khi đạt đến một trình độ nhất định nào đó đều có trí tuệ, điểm này cả Hắc Ám và Uy Á đại lục đều giống nhau, trong số Ma thú cũng có mấy con có thể đứng ngang hàng với Quân Vương.



Hoàng đế Ma tộc tất nhiên sẽ không làm ra hành vi thương tổn Alvar và Ngao nhằm khiêu khích chủ nhân của chúng, lễ độ lại không mất uy nghiêm, nói, “Ta đến bái phỏng chủ nhân của các ngươi.”