Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ

Chương 57 : Trốn tránh

Ngày đăng: 00:28 22/04/20


Ngay sau lần cuối cùng phát tiết, Iallophil không chút lưu luyến rời khỏi thân thể nữ nhân áo quần không chỉnh vừa rồi vẫn còn ôm lấy hắn. Lúc này, nàng vì dư vị sau khi tình triều lên cao đến cực điểm mà nằm xụi lơ trên giường, mị thái trên gương mặt cho thấy nàng vừa trải qua cực hạn hưởng thụ, đôi con ngươi vẫn còn chìm trong mê đắm, thân thể hấp dẫn gợi cảm bởi vì xiêm y không chỉnh làm trọng điểm bộ vị bại lộ ra ngoài, hợp với hương vị phiêu đãng trong không khí tạo thành khung cảnh *** mỹ.



Iallophil đứng dậy, trên mặt không có sự sung sướng và thoải mái khi dục vọng được thỏa mãn, bước chân hướng về phía phòng tắm, đem quần áo hỗn độn trên người cởi ra, sau đó dùng Hỏa hệ ma pháp thiêu hủy bộ quần áo đã bị nữ nhân đụng chạm qua này. Hắn đi vào bể, rửa sạch mùi trên người. Người kia, hẳn là không biết lý do hắn mỗi ngày đều về muộn đi.



Iallophil nghĩ thế, rồi phát giác suy nghĩ của mình lại chuyển hướng về phía người kia, hắn hung hăng vỗ mặt nước, để nước văng lên mặt. Iallophil tùy ý đưa tay vuốt mặt, thân thể tựa vào thành bồn tắm, thần sắc không biết là đang suy nghĩ cái gì.



Mình rốt cuộc là làm sao vậy? Tâm tình khó hiểu này vẫn đeo theo hắn mấy ngày nay làm hắn cực kỳ khủng hoảng, dường như có một cái gì đó đang thay đổi, không còn như lúc trước.



Không lâu sau, Iallophil rời khỏi bồn tắm, lấy một bộ đồ mới từ trong trữ vật không gian ra mặc vào, không thèm liếc nhìn nữ nhân trên giường, đi thẳng ra khỏi phòng.



Ngay khoảnh khắc cửa lớn đóng lại, nữ nhân nằm trên giường liền chảy nước mắt. Trong nơi này, tất cả mọi người đều biết, bất luận là cùng với ai, Iallophil cũng chỉ muốn tình một đêm, chỉ một lần duy nhất, sau đó sẽ không chạm người kia thêm một lần nào nữa. Nàng biết sau này nàng sẽ không còn cơ hội thân mật với Iallophil như vậy nữa. Thực nực cười, một người vẫn luôn phong tình vạn chủng, phong lưu tùy ý như nàng thế nhưng đem lòng si mê một nhân loại.



Quên đi, nàng đường đường là một hầu tước phu nhân của Ma tộc, sao có thể vì một nhân loại mà trầm mê, nhưng tâm vì sao vẫn đau? Rõ ràng đã nhìn thấu Iallophil lãnh khốc, hắn căn bản không hề thích nàng, càng đừng nói đến yêu nàng.



Hắn a, có lẽ chính hắn cũng không biết đi, trong đáy mắt hắn thỉnh thoảng lộ ra tình tự xao động và mê mang, đó là vì tình mà đau mới có thể có, hơn nữa, thậm chí còn không tự biết bản thân mình đã động tình. Iallophil yêu ai, nàng không biết, nhưng chắc chắn đó là người Iallophil không bao giờ nghĩ đến hắn sẽ yêu. Trong phương diện tình cảm, nữ nhân vĩnh viễn nhạy bén hơn nam nhân, biết được cũng nhiều hơn, huống chi là người đã trải qua rất nhiều cảm tình như nàng. Về phương diện này, Iallophil là quá non rồi.



Nữ nhân vốn lòng dạ hẹp hòi, ngươi đã không thương ta, ta cũng không cam tâm thấy người mình yêu đi yêu người khác, như vậy, ta cái gì cũng không nói.



Rời khỏi dinh thự của hầu tước phu nhân, Iallophil liền đi tới nơi xe ngựa đang đỗ.
Iallophil giật mình.



Fei trong mộng yếu ớt nằm trên giường, nghe thấy tiếng cửa mở, mở ra đôi con ngươi màu đen như bóng đêm, hỏi hắn làm sao vậy.



Hắn đã làm cái gì, đến bên cạnh Fei, chạm vào khuôn mặt mang theo nghi hoặc của Fei, tiếp theo, dùng môi chặn lại câu nghi vấn ở cửa miệng.



Fei suy yếu không có sự mạnh mẽ như ngày thường, vô lực giãy giụa. Còn hắn, dùng một tay áp chế hai tay Fei trên đỉnh đầu, tay kia thì tùy ý làm bậy trên người Fei, đối đãi với Fei giống như với những nữ nhân kia, nhưng không có ai có thể làm cho hắn mê luyến như vậy, luyến tiếc buông tay, không thể rời đi, chỉ muốn hai người càng thêm thân cận, quần áo thật sự quá vướng víu, hắn muốn hai người da thịt thân cận. Mà, hắn cũng đã làm rồi.



Lờ đi cảnh cáo của Fei, lờ đi Fei giãy giụa, xâm nhập thân thể Fei. Dù chỉ là trong mộng, hắn cũng có thể cảm thấy trầm luân, điên cuồng cùng mê luyến, mất đi lý trí, yêu cầu thỏa mãn, điên cuồng mà tuyệt vọng…



Khi tỉnh lại, hắn đã muốn quên đi tất cả, nhưng dấu vết trên quần lót và cảm giác ẩm ướt rõ ràng vạch ra những gì xảy ra trong mộng. Hắn tiêu hủy mọi thứ, nhưng không thể lừa được chính mình, hắn đã làm việc dơ bẩn với Fei trong mộng. Hôm nay, ngay cả khuôn mặt của Fei hắn cũng không dám nhìn, vội vàng trốn khỏi dinh thự, tìm tới vị hầu tước phu nhân vẫn luôn có ý với hắn này.



————————————————–



“Cũng giống với những nam nhân bình thường, dù là Truyền Kỳ cũng có dục vọng. Iallophil. Theoromon miện hạ khi ở Hắc Ám đại lục đã có một đoạn tình sử huy hoàng. Nghe nói, miện hạ chưa bao giờ cởi quần áo khi hành sự. Dựa theo tính khiết phích của miện hạ hẳn là càng yêu thích xử nữ, thế nhưng sự thật là, những người từng có nhân duyên với miện hạ đều là những phu nhân cao quý, xinh đẹp.”



———- Trích từ Sách cấm [Truyền Kỳ bí sự]