Y Hậu Khuynh Thiên

Chương 147 : Người muốn chết lại đến (1)

Ngày đăng: 13:25 30/04/20


Edit: Tiêu Tiêu



Thị vệ xung quanh nhìn nhau một chút, đột nhiên cảm thấy đồng cảm cho Bạch gia trong miệng tiểu công chúa.



Dù sao, người bị tiểu công chúa cảm thấy hứng thú... đều sẽ bị tra tấn rất thảm.



"Tiểu công chúa, mấy vị trưởng lão có nói, để người tới đây một chuyến rồi phải trở về." Thị vệ chần chừ nửa ngày, thận trọng nói.



Không còn cách nào, tiểu công chúa rất hay gây chuyện, nếu không đưa nàng trở về ngay thì toàn bộ Lưu Hỏa quốc sẽ bị nàng nháo tới long trời lở đất mất.



Sở Y Y giương môi, ôm lấy cánh tay Bạch Nhan cười hì hì: "Các ngươi trở về báo cho bọn họ, thời gian này ta sẽ ở cùng Bạch Nhan, bọn họ sẽ không nói gì."



Bạch Nhan?



Bọn thị vệ sững sờ.



Cái tên này vô cùng lạ lẫm với bọn hắn, nhưng từ miệng tiểu công chúa nói ra, dường như thân phận của Bạch Nhan không tầm thường...



Đợi chút!



Trong lúc này mấy tên thị vệ như nhớ ra cái gì, toàn thân đông cứng lại.



"Tiểu công chúa, vị cô nương Bạch Nhan này là..."



Thị vệ còn chưa nói xong, Sở Y Y đã quay đầu trừng mắt với hắn: "Nếu ngươi nói ra sự tồn tại của Bạch Nhan, mấy vị trưởng lão sẽ giết ngươi."


"Y Y, trước tiên ta đưa ngươi tới cổ trạch, còn nữa, ngươi ở bên ngoài không được gây chuyện!"



Bạch Nhan không quên cảnh cáo một câu.



Xem như Bạch Tiểu Thần gây chuyện thì cũng là người khác động vào hắn trước, nhưng Sở Y Y thì không giống, nàng mặc kệ người ta có trêu chọc mình hay không, chỉ cần nàng thấy khó chịu liền ỷ thế hiếp người.



"Ta đã biết."



Sở Y Y bĩu môi, khuôn mặt xinh xắn đáng yêu đỏ bừng, tất nhiên không đem lời Bạch Nhan để trong lòng.



Bạch Nhan đau đầu nâng trán, không biết nàng giữ tiểu nha đầu này ở lại là đúng hay sai đây.



"Tới rồi."



Lúc đến cổng cổ trạch, Bạch Nhan định đưa Sở Y Y vào thì âm thanh kinh ngạc từ sau lưng truyền đến.



"Bạch Nhan, tại sao ngươi lại ở đây?"



Âm thanh ngạc nhiên này làm Bạch Nhan dừng bước.



Nàng quay đầu, ánh mắt lạnh nhạt nhìn thân thể nam nhân trung niên, mặt không đổi sắc hỏi: "Ngươi có chuyện gì à?"



Biểu hiện Bạch Chấn Tường hơi xấu hổ: "Ta tới bái kiến người Phượng Lâu, à đúng rồi, tòa viện này là của Phượng Lâu, tại sao ngươi có thể vào được?"



Vốn Bạch Chấn Tường muốn giải thích đôi câu, đột nhiên nhớ tới điểm này, ánh mắt hắn có hơi kinh ngạc.



Chẳng lẽ Bạch Nhan có quan hệ với Phượng Lâu?



Nếu vậy, hắn có thể mượn Bạch Nhan để kết giao với Phượng Lâu...