Y Phẩm Phong Hoa

Chương 271 : Tử Minh U La

Ngày đăng: 16:34 27/05/20


Editor: Nguyetmai



Dứt lời, hắn nghiêng mình nhoài người về phía Hột Khê, không chút do dự giơ tay ôm vòng eo thon thả của cô.



Hột Khê chỉ cảm thấy cái ôm nóng rực bao quanh cô, không hề cảm thấy nặng nề mà thay vào đó dường như tất cả mọi giác quan đều tập trung ở đôi môi đang dán sát vào bên tai, chậm rãi phả ra những luồng hơi nóng.



"Hạnh phúc cả đời của bản vương đều gửi gắm vào tay Khê Nhi. Khê Nhi nàng… phải chịu trách nhiệm đó!"



Chịu trách nhiệm cái đầu ngươi!



Hột Khê nắm lấy tay của Nam Cung Dục, vận chuyển linh lực toàn thân, cả người bỗng chốc bay lên không trung, hướng tới phía trên sơn cốc.



Tiếng gió gào thét xẹt qua bên tai, thổi đến từng cơn lạnh lẽo, sau lưng cô là người đàn ông nóng bỏng với sự ấm áp. 



Hột Khê bỗng nghĩ đến quan hệ giữa họ trong nháy mắt.



Hình như… một canh giờ trước, bọn họ còn như nước với lửa, suýt nữa đoạn tuyệt.



Vậy mà bây giờ bọn họ lại biến thành tình cảnh kề vai sát cánh, sống chết cùng nhau như vậy.



Vận mệnh thật là thích trêu ngươi con người! Tương lai của cô và Nam Cung Dục sẽ như thế nào đây?


Ngay thời khắc Hột Khê sắp bị nó đánh trúng, đột nhiên một tia sét đánh đì đùng bên tai.



Dây tử đằng bị tia sét công kích liền dừng lại trong chốc lát, dường như nó đau đớn đến run rẩy, mấy dây tử đằng phía trước bị thiêu cháy nhanh chóng rút về.



Nam Cung Dục nhanh chóng kéo Hột Khê ra sau lưng mình, trường kiếm màu đen trong tay giơ lên, chuẩn bị tấn công về phía dây tử đằng.



Hột Khê lại đột nhiên giữ chặt lấy tay Nam Cung Dục, tức muốn hộc máu nói: "Nam Cung Dục, ngươi điên rồi sao? Giờ này rồi mà ngươi còn dám vận linh lực, có muốn chết thì cũng đừng dại dột như vậy!"



Nam Cung Dục sửng sốt, còn chưa kịp hoàn hồn đã bị Hột Khê kéo ra phía sau, trong nháy mắt cô bung ra lá chắn hệ thổ mạnh mẽ, bảo vệ an toàn cho hắn.



"Ngươi ngoan ngoãn đợi ở đó cho ta, còn dám ra tay lung tung thì đừng trách ta không khách khí!"



Nam Cung Dục nhìn bóng lưng mảnh khảnh của cô đang che chắn trước mặt mình, nhất thời có chút ngẩn ngơ.



Đây là lần đầu tiên có người đứng ở trước mặt hắn, bảo vệ hắn như trân bảo như vậy.



Cảm giác này thật kỳ lạ, cũng… rất đẹp đẽ, khiến cho trái tim hắn nếm được vị chua chua ngòn ngọt, giống như được đắm mình trong hũ mật vậy.



Sao Khê Nhi của hắn lại luôn đặc biệt như vậy chứ?



Lúc này Hột Khê lòng như lửa đốt sao mà biết được trong đầu Nam Cung Dục đang suy nghĩ những cái gì.



Đợt tấn công thứ hai của dây tử đằng sắp đến, đầu Hột Khê lóe lên ý nghĩ, đột nhiên điều động linh lực trong cơ thể.



Trong nháy mắt, một ngọn lửa màu vàng ngưng tụ thành tấm màn có hoa văn trên ngón tay cô, nhanh chóng bắn về phía Tử Minh U La.