Y Phi Quyền Khuynh Thiên Hạ

Chương 11 : Ác mộng, Ám Dạ Vương Giả

Ngày đăng: 15:48 30/04/20


Lâm Sơ Cửu biết Lâm phu nhân không muốn bỏ cuộc, nhưng hôm nay Lâm phu nhân không thể không đáp ứng. Lâm Sơ Cửu nàng tiếp nhận một thân mình rách nát như vậy, cần phải có một chút bồi thường.



Lâm Sơ Cửu ngẩng đầu, cười như không cười nhìn Lâm phu nhân, "Phu nhân, thời gian của ta có hạn. Hai mươi lăm vạn lượng hoàng kim, ngươi muốn cho thì hãy cho, nếu ngươi không đáp ứng, ngươi biết tính ta......"



Câu nói kế tiếp, Lâm Sơ Cửu không nói, nhưng trong lời nói ẩn chứa uy hiếp, Lâm phu nhân lại nghe rất rõ ràng: Thời gian có hạn, còn không phải là nói với nàng, nếu không cho bạc ngày mai sẽ đại náo hôn lễ, tất cả mọi người sẽ không được dễ dàng.



Tên tuổi của Lâm Sơ Cửu đã bị huỷ hoại, nàng không hề để ý đến nó nữa, nhưng Lâm phu nhân thì khác. Ở trong kinh thành, nàng ta được biết đến như là một người từ ái, hiền thê lương mẫu, nữ nhi thân sinh còn phải gả cho Thái tử, nàng ta tuyệt không cho phép Lâm Sơ Cửu hủy đi thanh danh của mình.



Lâm phu nhân không có lựa chọn nào khác, đành phải nhận mệnh hỏi một câu: "Cầm bạc, xoá bỏ toàn bộ*?"



*Nguyên văn:一笔勾消 (Nhất bút câu tiêu) Nghĩa: xoá bỏ toàn bộ. {Dịch: @EmilyTon}



Bất quá là vật ngoài thân, nàng không thiếu. Lâm Sơ Cửu muốn lấy mạng, cũng phải nhìn nàng ta có mạng hoa hay không, một bút hôm nay sớm muộn gì nàng cũng sẽ đòi lại từ trên người Lâm Sơ Cửu.



"Xoá bỏ dĩ vãng." Lâm Sơ Cửu đứng dậy, nhìn thẳng vào mắt Lâm phu nhân, nhợt nhạt cười: "Phu nhân, ngày mai trước hừng đông, ta muốn nhìn thấy ngân phiếu!"



"Ngày mai, chuyện này không có khả năng......" Lâm phu nhân vốn định kéo Lâm Sơ Cửu xuống cho đến chết, khiến Lâm Sơ Cửu mất mạng trở về. Rốt cuộc tính tình Tiêu Vương không tốt, thủ đoạn tàn nhẫn là rõ như ban ngày.



"Đó là chuyện của ngươi." Lâm Sơ Cửu đứng dậy tiễn khách: "Phu nhân, đi thong thả không tiễn...... Đúng rồi, lúc ra cửa, nhớ nhắc nhở nha hoàn một chút, cháo của ta khi nào thì bưng lên? Đương nhiên, cũng nhắc nhở phu nhân một câu, nếu lại không cho ta ăn, có khả năng ta sẽ thêm một chút tầm năm vạn lượng hoàng kim với ngươi nga!"



Lâm Sơ Cửu nói xong, xoay người đi vào nội đường, để lại Lâm phu nhân ngập trong oán hận đứng tại chỗ.



Hai mươi lăm vạn lượng hoàng kim, đổi thành bạc trắng đó chính là 250 vạn lượng, đây tuyệt đối là một con số thiên văn, liền tính một tờ ngân phiếu một vạn lượng, cũng có 250 tờ......



Trong một đêm, Lâm phu nhân căn bản đào không ra được nhiều bạc như vậy, đào không ra được nhiều ngân phiếu như vậy, cho nên toàn bộ buổi tối của nàng, đều vì 250 vạn lượng bạc này mà phát sầu!



Bất quá, đây đúng là điều mà Lâm Sơ Cửu muốn!


Tiêu Thiên Diệu ngước mắt, đôi mắt quét một vòng trên người hắc y nhân, hắc y nhân lập tức khẩn trương lại chờ mong, Tiêu Thiên Diệu nói lời trừng phạt hắn: "Đi lãnh mười roi."



Mười roi...... Ít nhất sẽ phải nằm trên giường nửa tháng, bất quá đây đã là hình phạt nhẹ nhất, rốt cuộc lần này mặc kệ hắn nói như thế nào đều là thất trách nghiêm trọng.



Hắc y nhân không dám nhiều lời, lập tức dập đầu cáo lui.



Vừa ra khỏi cửa, hắc y nhân nhẹ nhàng thở ra, giơ tay xoa xoa mồ hôi trên trán, phát hiện tay áo của mình cũng mướt mồ hôi, hắc y nhân cười khổ một tiếng, đi nhanh về phía trước, không dám dừng lại.



Phòng trong, Tiêu Thiên Diệu tiếp tục xoay từng vòng từng vòng chiếc nhẫn trên tay, đôi môi hồng nhạt khẽ mở, "Lâm Sơ Cửu? Bổn vương nhớ kỹ ngươi."



Thanh âm rất nhẹ, giống như nỉ non, nếu không cẩn thận, căn bản là nghe không rõ ràng lắm.



..........



Cùng thời khắc đó, Lâm Sơ Cửu đang ngủ ngon lành, đột nhiên bừng tỉnh, cả người bắn lên từ trên giường, hai tay che ngực lại, thở dốc từng ngụm, dưới ánh trăng, có thể nhìn thấy nàng có chút kinh hoảng, sắc mặt trắng bệch, còn ánh mắt có chút hoảng loạn bất lực.



Lâm Sơ Cửu cảm thấy sợ hãi.



"Hô, hô......" Lâm Sơ Cửu hít vào thở ra thêm vài lần, vỗ vỗ ngực, lại nhéo nhéo chính mình, mới xác định vừa rồi chỉ là bị ác mộng.



"May mắn chỉ là ác mộng, may mắn không bị rơi vào trong tay của cục tình báo CIA nước M, bằng không thì thật thảm."



Lâm Sơ Cửu dựa đầu vào giường, nghĩ đến tình tiết trong mộng, nhịn không được ôm chặt chính mình. Âm thầm nghĩ nàng thật may mắn đã bước vào thế giới này, mà không phải bị quốc gia M bắt đi, tiếp nhận nghiêm hình bức cung của bọn họ.



So với rơi vào trong tay của cơ quan tình báo CIA, nguy hiểm hiện tại của nàng chỉ là chuyện nhỏ, không đáng kể chút nào.



Hiện tại, ít nhất nàng vẫn có thể phản kích, có khả năng sống sót. Nếu rơi vào trong tay của cục tình báo CIA nước M, nàng chắc chắn sẽ chết.....