Y Phi Quyền Khuynh Thiên Hạ
Chương 34 : Ngây thơ, giám sát Lâm Sơ Cửu
Ngày đăng: 15:49 30/04/20
"Ngươi đi một mình!"
"Ngươi đi một mình!"
Những lời của Tiêu Thiên Diệu cứ lặp đi lặp lại trong tâm trí của Lâm Sơ Cửu, Lâm Sơ Cửu không biết mình đã trở lại sân như thế nào, cũng không biết Trân Châu, Mã Não đang nói gì ở bên tai nàng, nàng biết......
Nàng quá muốn cắn chết Tiêu Thiên Diệu!
Hỗn đản! Đắc tội với Hoàng thượng nên bản thân mình không dám tiến cung, để một nữ tử yếu nhược như nàng đi một mình, đây là nam nhân sao?
Lâm Sơ Cửu thật sự muốn nguyền rủa hắn, nhưng đây là Tiêu Vương phủ, chỉ cần nàng nói một câu không tốt về Tiêu Thiên Diệu, ngay lập tức sẽ truyền tới lỗ tai Tiêu Thiên Diệu, người xấu sẽ chính là nàng. Vì thế......
Nàng chỉ có thể ôm chăn buồn đầu ngủ ngon.
"Trời tối, gọi ta dậy." Đây là một câu mà Lâm Sơ Cửu ném lại cho bốn nha hoàn. Bốn nha hoàn hai mặt nhìn nhau, hoàn toàn không hiểu có chuyện gì với Vương phi nhà các nàng.
"Chúng ta phải làm gì với tú nương và thợ thủ công trang sức bên ngoài bây giờ?" Trân Châu, Mã Não buông tay, hai người đồng thời liếc mắt nhìn Lâm Sơ Cửu một cái, nhưng Lâm Sơ Cửu vẫn kiên quyết quay mặt rời đi.
Các nàng chưa từng gặp qua nữ nhân giống như Vương phi các nàng như vậy, Vương gia sai người may trang phục cho Vương phi, còn đặt làm trang sức, Vương phi không những không vui, ngược lại giống như trời sập xuống, quả thực là —— kỳ ba.
Phỉ Thúy suy nghĩ một lúc, mở miệng nói: "Đuổi đi đi, bảo bọn họ ngày mai lại đến."
"Ngươi có chắc ngày mai Vương phi không cần ngủ chứ? Vương phi đã nói, đêm nay muốn trông Tào Lâm cả đêm." San Hô nói những lờ này, Trân Châu và Mã Não cũng đành bất lực.
"Thôi, chúng ta đi chọn một số đồ hợp với màu sắc và phong cách của Vương phi trước, sau đó Vương phi chỉ cần chọn từ trong đó ra, như thế sẽ tiết kiệm được một chút thời gian." Trân Châu là nha hoàn đứng đầu trong số bọn họ, nàng có hiểu biết về thói quen của Lâm Sơ Cửu nhiều hơn một chút.
Vương phi nhà các nàng rất lười, hơn nữa rất hay sợ phiền toái. Đương nhiên, Trân Châu sở dĩ nói như vậy, chính là vì Lâm Sơ Cửu sẽ thật sự không bận tâm tới nó.
"Ngô đại phu cơm nước xong hãy đến." Nàng còn phải cho Tào Lâm ăn dược, tiêm, không có thời gian để nói chuyện phiếm với Ngô đại phu.
Sống chết của Tào Lâm, liên quan tới sống chết của nàng, nàng thực sự không dám lơ là.
Mặc dù Ngô đại phu không muốn buông tha nhưng cũng không dám nói gì, lập tức đi ra ngoài cùng với Tào quản gia. Sau đó, Lâm Sơ Cửu lại lệnh cho Phỉ Thúy và San Hô, một người đi lấy nước ấm, một người đi lấy muối tinh.
Người đều đã đuổi đi hết, Lâm Sơ Cửu mới truy cập vào Hệ thống Y Sinh, lấy ra thuốc chống viêm và bình nước muối.
Tiêm vào tĩnh mạch sẽ có tác dụng nhanh hơn, lúc trước Lâm Sơ Cửu không thể làm vì sợ quá lộ liễu sẽ dẫn tới người chú ý, nhưng hiện tại Tiêu Thiên Diệu dùng mạng nhỏ của nàng uy hiếp, nàng không có lựa chọn nào khác.
Sau khi tiêm thuốc vào trong bình nước muối, nàng cẩn thận treo ở chỗ kín đáo trên xà nhà, Lâm Sơ Cửu gắn ống tiêm vào để truyền nước muối, điều chỉnh tốc độ phù hợp và không cần phải quan tâm tới nữa. Hiện tại chỉ chờ thời gian vừa đủ, đổi thuốc là được.
Khi hai nha hoàn tiến vào, nhìn thấy Lâm Sơ Cửu đang ngồi chỗ cửa sổ, trên tay cầm một quyển sách, giống như đang đọc rất nghiêm túc.
"Vương phi?" Nha hoàn thử gọi một câu, Lâm Sơ Cửu làm bộ vừa mới phát hiện ra các nàng đã tới, "Quay lại rồi sao?."
Lâm Sơ Cửu buông sách xuống, đứng dậy đi đến bên bàn, lấy thuốc viên đã chuẩn bị từ trước, cùng với nước muối ấm, tiếp đó đi tới trước mặt Tào Lâm, sau đó......
Nâng cằm Tào Lâm, nhét viên thuốc và rót nước vào miệng hắn. Lần này, có chút thô bạo hơn ban ngày một chút, vài dấu tay của nàng còn xuất hiện rất rõ dưới cằm Tào Lâm.
Một lọ nước thuốc đã được truyền xong, Ngô đại phu và Tào quản gia cũng đã trở lại, theo bọn họ cùng tới, còn có ẩn vệ đang nấp trong chỗ tối. Bọn họ phụng mệnh giám sát Lâm Sơ Cửu.
Tiêu Thiên Diệu biết Lâm Sơ Cửu sợ chết, nhưng hắn không tin Lâm Sơ Cửu, bởi vì Lâm Sơ Cửu quá khác thường. Hắn càng tiếp xúc với nàng càng cảm thấy nàng có bí mật, và khi một người trên lưng đeo quá nhiều bí mật, tuyệt đối là người nguy hiểm. Ví dụ như hắn!
Không biết rõ bí mật trên người Lâm Sơ Cửu, Tiêu Thiên Diệu không thể nào toàn tâm tin tưởng nàng!