Y Phi Quyền Khuynh Thiên Hạ

Chương 44 : Thăm dò, ngẫu nhiên gặp hoàng tử bị bệnh

Ngày đăng: 15:49 30/04/20


Hoàng thượng ban thiện là một vinh dự, có ý nghĩa là thưởng thức đồ ăn. Tuy nhiên, muốn hưởng thụ đồ mỹ vị trên bàn ăn quả thật gần như không có khả năng. Đương nhiên, đây cũng không phải nói tới tay nghề ngự trù không tốt, ngược lại, tay nghề của ngự trù rất tốt. Nhưng, không khí ở trên bàn ăn nặng nề, cho dù đồ ăn ngon bao nhiêu cũng sẽ bị biến vị.



Lâm Sơ Cửu ngoại trừ hành lễ ra, ở trên bàn ăn không hề phát ra một tiếng động nào, phát huy hết mức tận cùng lễ nghi ở trên bàn ăn, không dám để người tìm ra sơ hở. Đợi cho đến khi Hoàng thượng buông bát đũa xuống, Lâm Sơ Cửu cũng không quan tâm mình ăn có no hay không, lập tức cũng buông bát đũa, sau đó súc miệng khi cung nữ bưng nước tới.



Hoàng thượng cũng biết bản thân mình không được hoan nghênh, sau khi ăn xong cũng không ở lại lâu, chỉ nói vài câu đã lập tức rời đi. Lâm Sơ Cửu vốn định cáo lui theo, nhưng Thất hoàng tử lại lôi kéo nàng trước một bước, muốn Lâm Sơ Cửu chơi cùng với nó.



Lâm Sơ Cửu nhíu mày, nhưng Thất hoàng tử hoàn toàn không cho nàng cơ hội nói chuyện, trực tiếp quấn lấy Hoàng hậu, muốn Hoàng hậu đồng ý.



Hoàng hậu bất đắc dĩ lắc lắc đầu, "Sơ Cửu, tiểu Thất ở trong cung, bên người không phải thái giám chính là cung nữ, không có người nào có thể chơi cùng nó. Hiếm khi có ngươi tiến cung, vậy hãy đi chơi cùng nó đi. Đứa nhỏ này vẫn luôn chơi rất thân với ngươi, cũng chỉ có ngươi ở đây nó mới có thể chơi nhiều như thế."



Hoàng hậu dịu dàng nhìn Thất hoàng tử lôi kéo, khí chất vẫn cao quý đoan trang, nhưng sự sủng nịch hiền hoà ở trên mặt vẫn không lừa được người. Đây mới là thái độ của mẫu thân đối với hài tử. Trong khi quan hệ giữa Hoàng hậu và Thái tử càng giống như người trên đối với người dưới.



Hoàng hậu đã nói tới mức như thế, Lâm Sơ Cửu căn bản không thể nói không, chỉ có thể tươi cười đồng ý.



Lâm Sơ Cửu vừa gật đầu đồng ý, Thất hoàng tử lập tức vui sướng nhảy dựng lên, "Hoàng thẩm tốt nhất, ta thích hoàng thẩm nhất."



"Như thế nào? Hoàng thẩm ngươi tới thì lập tức quên mẫu hậu? Mẫu hậu đối với ngươi không tốt?" Hoàng hậu ra vẻ ghen tỵ, Thất hoàng tử liền vội vàng quay qua dỗ Hoàng hậu. Tiểu hài tử mới bảy tuổi nhưng miệng giống như được lau qua mật ngọt, khiến người không thể không thích.



Lâm Sơ Cửu vẫn tươi cười đứng tại chỗ, đợi đến khi Thất hoàng tử dỗ Hoàng hậu xong, nàng mới cùng Thất hoàng tử đi ra ngoài. Tuy nhiên, bọn họ không phải đi theo con đường phía trước, mà Thất hoàng tử đề nghị đi quanh quanh theo mấy con đường vòng ở trong cung.




Chẳng qua, lúc này bọn họ đang ở giữa đường, thật sự không nên nói nhiều. Sau khi nói vài ba câu, Tiêu Tử An liền nói: "Hoàng thẩm và Thất đệ đang muốn đi đâu? Để ta dẫn đường cho các ngươi, được không? Đi tiếp về phía trước chính là Thanh Hòa Điện, là góc Tây Bắc của hoàng cung, không còn con đường nào có thể đi qua."



"Tam ca, ta và hoàng thẩm chỉ đi quanh quanh trong cung một chút, vô tình đi tới nơi này của ca. Hiện tại chúng ta đang chuẩn bị quay về thì gặp được ca." Thất hoàng tử cười giải thích một câu, trên mặt toàn là vẻ hồn nhiên ngây thơ, khiến người không thể sinh ra hoài nghi trong tim. Nhưng......



Lâm Sơ Cửu không thể không tiếp tục suy nghĩ nhiều thêm một chút. Nàng có thể khẳng định Thất hoàng tử không phải vô tình đưa nàng tới nơi này, nhưng rốt cuộc Thất hoàng tử đang có ý gì?



Là muốn để nàng gặp được Tam hoàng tử trong truyền thuyết, sau đó khiến nàng nhìn thấy được sự đối lập giữa Tam hoàng tử và Tiêu Thiên Diệu?



Có ấu trĩ như vậy hay không?



"Ta vừa lúc cũng muốn đi thỉnh an mẫu phi, ta sẽ đưa các ngươi tới đó." Trong khi Tiêu Tử An nói chuyện, ánh mắt cũng dừng lại ở trên người Lâm Sơ Cửu, dường như đang dò hỏi ý kiến của Lâm Sơ Cửu. Nhưng khi Lâm Sơ Cửu còn chưa tỏ thái độ, Thất hoàng tử đã vỗ tay đồng ý, "Tốt, tốt. Tam ca, ca ca nên đi ra ngoài nhiều hơn một chút. Tam ca cũng thấy, hai chân Diệu hoàng thúc cũng không thể đi lại, nhưng Diệu hoàng thúc không hề giống như Tam ca người, mỗi ngày đều ngốc tại Thanh Hòa Điện, không đi ra ngoài. Hơn nữa, Diệu hoàng thúc cũng không nhận mệnh giống như ca. Ta nghe Thái tử ca ca nói, Diệu hoàng thúc đã mời danh y thiên hạ tới trị liệu cho thúc ấy, đến lúc đó nếu như danh y có thể trị được chân cho Diệu hoàng thúc, ta nhất định sẽ tới cầu Diệu hoàng thúc, để hoàng thúc phái danh y tới trị chân cho Tam ca ca. Đến lúc đó, Tam ca sẽ không bao giờ phải ngồi xe lăn nữa, có thể đi khắp thiên hạ."



Mặc dù Thất hoàng tử nói thẳng, nhưng trong lời nói khắp nơi đều để lộ ra suy nghĩ giúp Tiêu Tử An. Đối với việc trong lòng nó có nghĩ như vậy hay không, người khác không thể nào biết được. Tuy nhiên......



Lâm Sơ Cửu lại biết, Tiêu Tử An cũng không phải là người nhận mệnh giống như lời Thất hoàng tử vừa nói, bởi vì Hệ thống Y Sinh của nàng hoàn toàn không màng tới chủ nhân có nguyện ý hay không, liều mạng nhắc nhở nàng, có người bệnh cần phải được cứu trị. Và người bệnh này không ai khác, chính là Tiêu Tử An. Nhưng......



Đang ở trong cung, muốn nàng ra tay như thế nào?