Y Phi Quyền Khuynh Thiên Hạ
Chương 68 : Nói dối trắng trợn, trượng phu tốt
Ngày đăng: 15:49 30/04/20
Lâm Sơ Cửu nghi ngờ, những đại phu đã tiết lộ tình trạng bệnh tình của nàng ở cửa Tiêu Vương phủ, chính là một phần kế hoạch của Tiêu Thiên Diệu!
Bởi vì......
Đó là một sự trùng hợp quá lớn. Khi mọi người trong kinh thành đều đàm luận Tiêu Vương phi sắp chết, Tiêu Thiên Diệu vừa lúc nhận được tin tức Mặc Thần Y đang ở trong kinh thành Đông Văn. Và vì để chữa bệnh cho nàng, Tiêu Vương gia Tiêu Thiên Diệu không quan tâm tới hai chân tàn tật của mình, tự mình tới cửa tìm thầy trị bệnh cho nàng.
"Đúng là đạo đức giả." Một trong những vai chính của vở kịch hay, Lâm Sơ Cửu không có sức mạnh nên chỉ có thể thốt ra những lời như thế.
Vì Tiêu Thiên Diệu cần lý do hợp tình hợp lý để Mặc Thần Y vào Tiêu Vương phủ, vì để dấu tai mắt người khác, không thể khiến người biết được Mặc Thần Y tới là để trị liệu hai chân cho hắn, vì thế hắn đã đẩy nàng ra.
Không chỉ mượn nàng để lừa Hoàng thượng mà còn dẫm đạp lên cả Lâm gia. Hiện tại, hắn thậm chí còn trở thành một trong những nam nhân tốt, một hình tượng trượng phu lý tưởng, Tiêu Vương gia quả thực không thể không tiếp tục kiêu ngạo.
Mặc dù, Tiêu Thiên Diệu nói không sai, nàng đúng thật đã bị trúng độc, nếu như không giải được thì chỉ có thể sống được hơn mười năm nữa, có khả năng lợi dụng chuyện này hoàn hào như thế, Tiêu Thiên Diệu quả thực quá vô sỉ.
Gặp phải nam nhân như vậy, Lâm Sơ Cửu cảm thấy đời này của nàng đừng nghĩ tới việc xoay người, hiện tại nàng chỉ có thể cầu nguyện Tiêu Đại vương gia có thể đi lại, sau đó xem nàng như một phụ thân hiền lương thục đức mà thả nàng ra, để nàng đi tìm tự do.
Lâm Sơ Cửu vừa nằm ở trên giường bệnh ăn táo, vừa nghe Trân Châu lải nhải. Nhìn thấy Trân Châu thường xuyên mang bộ dáng cảm động muốn chết, Lâm Sơ Cửu thiếu chút nữa đã bị nghẹn táo mà chết.
Rốt cuộc có bao nhiêu người đã mắc mưu của Tiêu Thiên Diệu?
Dù sao nàng sẽ không mắc mưu, nàng tin tưởng Hoàng thượng cũng sẽ không mắc mưu. Người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, Tiêu Thiên Diệu mời Mặc Thần Y tuyệt đối là vì chữa trị hai chân cho bản thân hắn. Ngoài ra,......
Thái giám ngoài điện chờ lệnh vội vàng tiến vào, Hoàng thượng không đợi hắn hành lễ, lập tức nói: "Tuyên gọi Tần Viện Chính."
Sau một khắc (15ph), Tần Viện Chính vội vàng đi tới, "Tham kiến Hoàng thượng, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."
"Miễn lễ," không đợi Tần Viện Chính mở miệng, Hoàng thượng đã hỏi: "Tần Chính, ngươi hãy liên lạc với quân cờ bí mật kia, trẫm muốn biết Mặc Thần Y sẽ dùng dược liệu gì."
"Hạ quan lĩnh mệnh." Tần Viện Chính vừa nghe tới việc này, lập tức cảm thấy nhẹ nhõm. Quân cờ bên người Mặc Thần Y đã được hắn cắm rất nhiều năm qua, bất cứ lúc nào đều có thể sử dụng.
Trên thực tế, lúc trước bọn họ đã từng dùng nó một lần, nếu không phải quân cờ kia đưa tin tức tới, bọn họ vẫn không biết được Tiêu Thiên Diệu đã âm thầm liên lạc với Mặc Thần Y, càng không biết được Mặc Thần Y sớm đã tới kinh thành rồi.
Cũng từ trong miệng quân cờ kia, Hoàng thượng và Tần Viện Chính thậm chí cũng không biết được, Mặc Thần Y có giao dịch với Tiêu Thiên Diệu......
Tần Viện Chính vội vàng lui xuống sắp xếp. Cho đến một ngày ước định, Mặc Thần Y rốt cuộc đã cảm động bởi Tiêu Vương gia, đồng ý tới phủ để chẩn trị cho Lâm Sơ Cửu, nhưng không dám bảo đảm mình có thể sẽ cứu được nàng.
Tiêu Thiên Diệu đã nói những kế hoạch của mình với người bên ngoài, nhưng không có nghĩa những người khác không có bộ não.
Bên ngoài, sự tích Tiêu Thiên Diệu thành tâm như thế nào mà đả động được Mặc Thần Y, đã được biên diễn thành những câu chuyện ngắn. Rât nhiều quán trà, tửu lầu đều lấy chuyện này làm đề tài hấp dẫn khách nhân. Vì vậy, trong vòng chưa đầy hai tháng, Lâm Sơ Cửu cũng từ nữ nhân xui xẻo nhất kinh thành, trở thành nữ nhân hạnh phúc nhất kinh thành.
Lúc trước, nữ nhân kinh thành đi xem náo nhiệt, vui sướng bao nhiêu khi thấy người gặp họa là Lâm Sơ Cửu bị gả cho Vương gia tàn phế không có binh quyền, bị hoàng đế ghét bỏ. Hiện tại đám nữ nhân kia đều không thể không hâm mộ Lâm Sơ Cửu may mắn gả cho một trượng phu tốt. Trong số đó, còn có Lâm Uyển Đình......