Ỷ Thiên Chi Nhất Tần Nhất Tiếu

Chương 65 : Tác dụng của dấm chua

Ngày đăng: 12:18 19/04/20


Vi Nhất Tiếu bất hạnh khinh công rất tốt, luôn bị danh nghĩa ‘có thể chạy nhanh hơn nhiều người chạy’ phái xuống núi làm nhiệm vụ, cũng may đỉnh Quang Minh địa thế hiểm trở, cao thủ như vân, là chỗ an toàn nhất, hắn yên tâm để Lâm Nhất Tần lưu lại.



Dựa theo lý luận tiểu biệt thắng tân hôn, Bức vương mỗi lần đi công tác trở về đều phải bế quan vài ngày, sau đó mang một đôi mắt quốc bảo (gấu trúc) một mặt hạnh phúc xuất quan, trên người ngẫu nhiên còn sót lại chút dấu vết khả nghi. Trên đỉnh Quang Minh nhóm người một phen vì cúc hoa hắn rơi lệ đồng tình, lại không khỏi âm thầm hâm mộ hắn diễm phúc thật sâu.



Vi phu nhân hãn thê, lại có một tầng nghĩa khác chỉ hiểu mà không thể diễn đạt bằng lời.



(Lâm Tiểu TIên: này ta thật sự oan uổng, hắn bế quan nhưng lại nằm trên a, bề ngoài chính là có thể lừa người -_-)



Một ngày nọ, Bức Vương thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ giáo chủ giao cho, trên đường về mua vài ba thứ gì đó vượt quá thể trọng trở lại núi. Đồ ăn đặc sản các nơi, hoa quả tươi non, hương liệu gia vị, tạp thư tập tranh, pháo hoa,.. làm người ta hoa cả mắt, nhằm chiếm được nụ cười của nương tử.



Đám cấp dưới nhìn thủ trưởng lưng đeo cái sọt mặt đầy kích động một đường bay thẳng lên núi, đều cúi đầu nhịn cười không dám lên tiếng.



Nhưng độc thủ khuê phòng luôn cặp đôi cùng hồng hạnh xuất tường. Vi Nhất Tiếu vừa mới đến cửa nhà đã nghe một mùi hương vị đồ ăn, trong viện còn có tiếng một nam nhân trẻ tuổi bất mãn hô to:



“Lão tử không ăn rau! Đi một chuyến thật xa đến cọ cơm, ta muốn ăn thịt, muốn uống rượu! Ngươi làm thịt hầm, thịt dê nướng, thịt băm hấp tương tất cả mang hết lên đây! Thức ăn nấu hỏng không ăn, rượu nhạt không uống!”



Cọ cơm còn đòi thực đơn quá đáng như thể, quả là vô sỉ có một không hai.



Nữ chủ nhân quả nhiên nổi giạn, một tiếng gõ nồi bang vang lên:



“Chu Điên ngươi có biết giá thị trường hay không! Nơi nau rau dưa còn khó mua hơn thịt! Ăn nhiêu thịt như vậy ngươi không sợ nóng trong người à!”



Chu Điên đắc ý dào dạt trả lời:



“Lão tử cơ bụng hữu lực, mỗi ngày thông sảng khoái, mới không sợ thượng hỏa táo bón ~~”



“Nôn…”



“Chu Điên đáng chết!”



“Lúc ăn cơm nói ba thứ này làm gì!”



Thanh âm buồn nôn oán giận cùng tiếng gõ vang lên, gian phu trong viện sợ là có năm sáu người. Vi Nhất Tiếu nhếch miệng nở nụ cười. Ngũ Tán Nhân thật là chán sống rồi.



Lại nghe một thanh âm nôn nớt nhồm nhoàm vang lên, thanh âm thật là quen thuộc:



“Lâm tỷ tỷ, ngươi không chịu nổi tịch mịch liền lập gia đình như vậy, ta luôn nghĩ rằng ngươi coi trọng phụ thân, phải làm vợ kế của cha cơ. Đáng tiếc trù nghệ tốt này, ta cũng không có cách nào để ngày ngày được ăn.”



Vi Nhất Tiếu nháy mắt đen mặt. Ân Dã Vương thằng nhóc này nói chuyện lúc nào cũng khó nghe như vậy, khi nào thì chạy đến nhà hắn trên đỉnh Quang Minh quấy rối?



Trong viện, Lâm Tiểu Tiên cũng thật bất đắc dĩ, không biết hắn đây là đáng tiếc không có đồ ăn nàng làm, hay đáng tiếc bản thân không có mẹ kế tra tấn.



Bất Đắc cười hì hì nói:



“Dã Vương, cha ngươi Ưng Vương cùng Bức Vương luận giao là ngang hàng, ngươi sao có thể xưng phu nhân Bức Vương là tỷ tỷ, này không phải là loạn bối phận sao?”



Dã Vương một mặt đắc ý, rung đùi nói:



“Là Lâm tỷ tỷ chính nàng yêu cầu ta gọi như vậy, hòa thượng ngươi không hiểu lòng dạ đàn bà, ta cùng nàng đồng lứa, như vậy không phải có cơ hội liên hệ gian tình sao?”



Mọi người còn chưa kịp phản ứng lại quan hệ giữa bối phận và gian tình, Ân Dã Vương quay đầu liếc nhìn khiêu gợi với Lâm Tiểu Tiên:




Lâm Nhất Tần bưng nồi thịt hầm nóng hầm hập đi ra, thấy trong viện rỗng tuếch, khách nhân một người cũng không có.



“Người đâu? Đều chạy đi đâu rồi?”



Vi Nhất Tiếu từ phòng đi ra, tiếp lấy nồi nóng trong tay nàng, một vẻ mặt nghiêm trang nghiêm túc trả lời:



“Bọn họ năm người có nhiệm vụ khẩn cấp, chúng ta ăn trước tốt lắm.”



Không biết Lãnh Khiêm trở về giải thích cho Chu Điên hàm nghĩa của dấm chua thế nào, dù sao Chu Điên vô cùng bất mãn với việc bị giảm bớt cơ hội cọ cơm, đêm đo liền viết một bộ câu đối thừa dịp tối dán ngoài cửa nhà Bức Vương.



Sáng hôm sau, ngoài cửa một đám người tụ tập vây xem thảo luận.



Vi Nhất Tiếu cùng Lâm Nhất Tần nghe âm thanh huyên náo ra cửa vừa thấy, nhất thời trán nổi gân xanh khóe miệng run rẩy, chỉ thấy ngoài cửa hai vế vĩ đại:



Vế trên: Lão bà như quần áo



Vế dưới: Huynh đệ như tay chân



Quần áo có thể đổi, tay chân không thể đứt.



Câu đối ám chỉ này nháy mắt thịnh hành khắp đỉnh Quang Minh, đáng thương chim truyền tin bị một đám giáo hữu hưng phấn không thôi sai bay đến bay đi loạn một đoàn, chuyện nhà Bức Vương quả thật kịch tính có thể so với phim nhiều tập.



Dương giáo chủ ngày thường bát quái lại vô cùng không cho câu nói này là đúng, cho rằng đây là trần trụi phỉ báng cùng làm thấp đi những cống hiến và hy sinh của phụ nữ trong cuộc cách mạng trọng đại.



Vi Nhất Tiếu sắc mặt đen như đáy nồi, nâng tay muốn hủy diệt chứng cứ, lại đi tìm người viết tính sổ.



Lâm Nhất Tần lại không thèm để ý, hắc hắc một tiếng nhe răng cười:



“Đừng xé, lão tử cùng hắn đối, muốn cho hắn biết hoa nhi vì sao lại hồng.”



Sáng sớm hôm sau, đi bộ đến nhà Bức VƯơng, người người càng phát hiện phía dưới cấu đối thêm vài chữ, ý cũng hoàn toàn thay đổi:



Vế trên: Lão bà như quần áo, quần áo qua mùa đông



Vế dưới: Huynh đệ như tay chân, chẳng khác nào chân rết.



Biểu ngữ: Ai mặc quần áo ta, ta chặt tay chân người đó.



Đỉnh Quang Minh bởi vậy mà sôi trào.



Người thuộc nhóm đại nam tử chủ nghĩa cùng người thuộc nhóm thê khống hợp thành hai mặt trận bảo vệ nghiêm mật, biện luận công kích rầm trời. Sáng ý một khi kích phát lập tức rầm rộ, trong lúc nhất thời phong cách câu đối Vi gia thành trào lưu sôi nổi.



Dưới tình huống như vậy, hữu sử Phạm Diêu trưởng quản tác phong và kỷ luật cao nhất đỉnh Quang Minh đứng ngồi không yên, lập tức ban hành văn kiện Đảng lần thứ nnn, văn bản rõ ràng nhằm ngăn cản hành vi điên cuồng này.



Chẳng qua tổng CEO Đỉnh Thiên chính lề nổi tiếng của phái thê khống, lấy tư tưởng của hắn chỉ đạo, kết cục trận này hẳn rất dễ đoán.



Một ngày này, Nhật báo đỉnh Quang Minh ban hành số đặc biệt:



“Câu đối! Câu đối! Câu đối! Vi phu nhân hành động! Vi phu nhân hành động! Vi phu nhân vĩ đại! Nàng kế thừa truyền thống lịch sử vinh quang của phái thê khống đỉnh Quang Minh! Giờ khắc này nàng không chỉ có một mình! Vi phu nhân vĩ đại vạn tuế! Nhóm heo đất đại nam tử chủ nghĩa mau cút đi.!”