Ỷ Thiên Hậu Truyện (Trương Vô Kỵ Cùng Hoàng Sam Nữ Tử)
Chương 14 : Trừng phạt
Ngày đăng: 02:33 27/06/20
CHƯƠNG 14.Trừng phạt
Nhìn thấy Trương Vô Kỵ nổi nóng, phẫn nộ như vậy cũng là vì lo cho nàng, Dương Nguyệt Âm, tự nhiên cũng không dám nói thêm điều gì, thành thành thật thật chịu đựng cơn thịnh nộ của Trương Vô Kỵ. Nhìn thấy Dương Nguyệt Âm như một chỉ tiểu vân tước đáng yêu đang bi hoảng sợ, Trương Vô Kỵ cũng mủi lòng. Oán khí trong lòng hắn cũng bắt đầu tiêu tán đi. Hắn vội vàng đỡ Dương Nguyệt Âm lên, đau lòng an ủi nàng :
"Tỷ tỷ, Vô Kỵ vừa rồi là nhất thời phẫn nộ, thối tính tình phát tác, tỷ tỷ trăm vạn đừng để trong lòng..."
"Đệ đệ"
Dương Nguyệt Âm không đợi Trương Vô Kỵ nói xong, liền vươn cánh tay ngcọ ra ôm hắn, trao cho hắn một nụ hôn thật dài, thật sâu đậm để biểu đạt tình ý của chính mình.
"Lần này đúng là tỷ tỷ không phải, bị đệ đệ răn dạy cũng là thiên kinh địa nghĩa, như thế nào hội để vào trong lòng đâu. Chính là..."
"Ân?"
Trương Vô Kỵ nhìn sắc mặt âm tình bất định Dương tỷ tỷ, trong lòng một trận bồn chồn, không biết còn có chỗ nào làm không đúng, tiếp theo lại nghe được một cái làm cho hắn suýt nữa cười sặc sụa câu trả lời.
"Tỷ tỷ hôm nay suýt nữa chú thành sai lầm lớn, đệ đệ trạch tâm nhân hậu, xử phạt nhẹ nhàng, tỷ tỷ tuy rằng cảm kích, nhưng cũng cảm thấy khó an."
Dương tỷ tỷ đôi mắt đẹp đột nhiên tràn đầy thần thái khác thường, dùng khiêu khích và ánh mắt mong chờ nhìn Trương Vô Kỵ nói :
"Vì để cho tỷ tỷ cái này sai lầm khắc vào tâm khảm, đệ đệ cần nhiều hơn nữa trừng phạt tỷ tỷ ta a, bằng không tỷ tỷ cũng không cảm thấy thoải mái. "
Nàng nhổm cặp mông hồng nộn của mình lên cao, làm một bộ thà chết cũng không từ.
"Ngươi..."
Trương Vô Kỵ thật đúng là dở khóc dở cười. Hắn biết thê tử mình tuy rằng bề ngoài cao thượng lãnh diễm, nhưng bên trong nàng ẩn chứa một bộ tuyệt thế dâm mông. Mỗi lần cùng hắn giao hoan trên giường, chỉ cần hắn vuốt ve cặp mông đày đặn này, nàng đã có vẻ mặt dục tiên dục tử rồi. Mà hơn thế nữa, nếu hắn đánh vào cặp mông kia, thì Dương Nguyệ Âm cũng có thể đạt tới cao trào tuyệt đinh. Lúc đó nhìn nàng chả khác gì một con chó cái đang phát xuân cả. Giờ đây nhìn bộ dáng của nàng, Trương Vô Kỵ biết là hắn cần phải giáo huấn vị này thê tử tỷ tỷ rồi.
"Nếu tỷ tỷ có lệnh, vậy cung kính không bằng tuân mệnh ."
Trương Vô Kỵ nở một cười xấu xa. Hắn thuận tay đánh xuống cặp mông trắng noãn đáng yêu giàu co dãn kia của Dương Nguyệt Âm. So với nữ tử bình thường thì mông của Dương Nguyệt Âm không có tầng bì, da thịt của nàng mềm mại chả khác nào da trẻ con vừa mới ra đơi cả. Chính vì vậy mà mỗi khi Trương Vô Kỵ dùng bàn tay to lớn của hắn vỗ xuống cái mông tao núc ních thịt của Dương Nguyệt Âm, cảm giác truyền lại làm cho hắn si mê mãi không thôi. Cảm giác đó như chất gây nghiện làm Trương Vô Kỵ mỗi lần đều hung hăng chà đạp một cách mãnh liệt nhất.
Tuy mông của Dương Nguyệt Âm đã bị tàn phá không hề nhẹ, nhưng không vì thế mà Trương Vô Kỵ nổi lên lòng thương xót. Ngược lại hắn còn càng đánh càng hăng, chưởng sau mạnh hơn chưởng trước, làm cho Dương Nguyệt Âm cảm thấy đau xót, làm cho nàng không nhịn được mà phải mở miệng cầu xin :
"A..Đệ đệ,…A… nhẹ chút..."
"Khó mà làm được"
Trương Vô Kỵ thô bạo đánh gãy Dương Nguyệt Âm cầu xin. Hắn hài lòng nhìn qua vị này lúc trước vừa đánh gục ba vị tà phái cao thủ tuyệt đại hiệp nữ bị chính mình điều giáo bộ dáng, hưng phấn nói dài:
"Nếu là ngày thường sinh hoạt vợ chồng chơi đùa, Vô Kỵ tự nhiên lĩnh mệnh;. Nhưng mà hiện tại chính Dương tỷ tỷ phạm sai lầm, Vô Kỵ đương nhiên phải thật tốt trừng phạt tỷ tỷ, xuống tay không thể nhẹ được nữa? Đây chính là Dương tỷ tỷ chính ngươi yêu cầu tăng thêm trừng phạt, không nên trách Vô Kỵ a."
"Hừ"
Nghe lời nói ba sạo của Trương Vô Kỵ, Dương Nguyệt Âm đành phải ngoan ngoãn nhận mệnh. Lúc này cảm giác đau đớn cùng tê dại từ mông bắt đầu lan tràn khác người nàng, làm cho cơ thể nàng cảm nhận được khoái cảm. Khe l-n vừa khô của nàng nay đã bắt đầu trở nên ướt át. Một cỗ dâm thủy bắt đầu từ nơi đó chảy ra, men theo đùi nàng chảy xuống đất. Nhìn thấy dâm tao tỷ tỷ đã hoàn toàn chìm đắm trong dục vọng, Trương Vô Kỵ biết thời cơ đã đến. Hắn vẫn dùng tay đánh đòn, tuy nhiên tay còn lại chụm các ngón tay vào thành hình mỏ hạc, hung hăng bất ngờ cắm mạnh vào cúc môn của Dương Nguyệt Âm.
"A..."
Không ngờ trúng độc chiêu, đang hưởng thụ khoái hoạt do dánh mông mang lại Dương Nguyệt Âm cũng không nhịn được mà thảm thiết kêu lên một tiếng. Từ trong l-n nàng phun ra đại lượng dâm dịch như thủy triều văng xuống đất đè ép làm cho bụi cỏ phải nằm sát đất. Đáng thương Dương Nguyệt Âm lại một lần nữa bị Trương Vô Kỵ đùa bỡn mà đạt cao trào.
"Hừ..Đệ đệ... Tốt xấu..."
Dương tỷ tỷ hữu khí vô lực oán trách. Tuy vậy nàng cũng không ngăn cản Trương Vô Kỵ đối với mình dâm nhục, ngược lại càng muốn nhiều hơn.
"Không xấu làm sao có thể làm cho tỷ tỷ biết sai rồi đâu."
Trương Vô Kỵ nhìn Dương tỷ tỷ mi kiều mục mị, thể tô như xà, vẻ mặt xuân tình nhộn nhạo mê người bộ dáng làm cho hắn dục hỏa đại thịnh. Hắn hung hăng dùng mỏ hạc mổ vào cúc của Dương Nguyệt Âm vài cái về sau, liền trêu đùa nàng :
"Thật không ngờ Dương tỷ tỷ mông bị đánh đến hồng đỏ như thế mà tỷ tỷ vẫn hưng phấn được. Ta sợ kể cả kỹ viên kỹ nữ cũng chưa chắc hạ tiện như tỷ tỷ đâu. Tỷ tỷ, ngươi nói cho ta nghe xem, ngươi có dâm tiện thân thể như vậy có nên để ta phải hảo hảo trừng phạt một phen không?”
Mặc dù bị Trương Vô Kỵ lăng nhục, trêu đùa nhưng Dương Nguyệt Âm lại không có chút nào tức giận cả. Ngược lại nàng giống như một con rắn nước, uốn éo thên thể mềm mại của mình, cúi thấp người cầu xin, đáp lại lời của Trương Vô Kỵ :
"Ân... Ân... Tỷ tỷ, tỷ tỷ chính là con hạ lưu chó mẹ, là trên thế giới tối dâm tối tiện lẳng lơ... Trong thanh lâu kỹ nữ... Cũng không có tỷ tỷ hèn như vậy... Tỷ tỷ... Tỷ tỷ chỉ biết bị đệ đệ một người làm... Chỉ làm đệ đệ một người chó mẹ... Lẳng lơ... Hảo đệ đệ... Vô Kỵ đệ đệ... Mau trừng phạt tỷ tỷ này dâm tiện thân thể..."
Dương Nguyệt Âm lúc này hai mắt đã trắng dã, vô hồn. Nàng quy rạp xuống mặt đất, mông chổng lên để hưởng thụ sự ban phát của Trương Vô Kỵ. Miệng ngọc của nàng toàn phun ra tao nữa, đâu còn nửa điểm hiệp nữ phong phạm. Nếu lúc này mà Tiếu Ngọc Lang có thể còn sống mà nhìn thấy, thì chắc chắn chắn rằng hắn sẽ coi Dương Nguyệt Âm là vật phẩm lý tưởng nhất để dạy dỗ thành dục nô.
Nhìn thấy Dương Nguyệt Âm bày ra bộ dáng lẳng lơ, Trương Vô Kỵ cũng không chần chừ nữa. Hắn bắt đầu gia nhập cuộc chiến. Tay trái của hắn cắm vào cuc môn của Dương Nguyệt Âm, tay phải đào bới lỗ l-n của nàng. Hai lỗ bị kích thích không ngừng tiết ra dịch nhờn cùng dâm thủy làm các ngón tay của Trương Vô Kỵ ướt nhẹp. Cao thấp hai cái lỗ bị Trương Vô Kỵ đồng thời chơi đùa làm cho Dương Nguyệt Âm sung sướng đến chết. Giờ nàng chỉ biết kêu rên không ngừng.
"Đệ đệ... Vô Kỵ đệ đệ... Tiếp tục trừng phạt tỷ tỷ a... Đem tỷ tỷ huyệt dâm trừ lạn, mông đập nát... Mau... Lại dùng lực... Dùng sức... Dùng sức a..."
Trương Vô Kỵ lại đột nhiên đình chỉ động tác, theo Dương Nguyệt Âm ướt đẫm trong khe l-n rút ra tay phải, đem dính đầy dâm dịch tay phải ngón tay đặt ở miệng toát lại toát, giống nhau tại nhấm nháp trên đời này vị ngon nhất quỳnh tương ngọc dịch dường như, chậm vừa nói nói:
"Nếu tỷ tỷ nguyện ý, vậy Vô Kỵ sẽ bắt đầu bước tiếp theo trừng phạt lâu."
Cực kì thông minh Dương Nguyệt Âm thế nào lại không biết Trương Vô Kỵ ý tứ, nàng vội vàng loạng choạng nâng mông lên và cười quyến rũ nói:
"Mau, Vô Kỵ đệ đệ nhanh chút trừng phạt tỷ tỷ a, chỉ cần đệ đệ cao hứng, chơi như thế nào làm tỷ tỷ đều có thể, mau a, tỷ tỷ phía dưới đều phải ngứa chết rồi."
Trương Vô Kỵ hưng phấn cười ha ha một tiếng. Hắn hai tay vịn Dương Nguyệt Âm mông bự, đem sớm đã chờ xuất phát tiểu đệ đệ hung hăng cắm vào Dương tỷ tỷ hạ thể. Rất nhanh, trong rừng cây lại một lần nữa truyền đến Dương tỷ tỷ lại đau lại thoải mái kêu khóc tiếng rên rỉ, cùng với nam nữ hạ thể ái ân ba ba thanh. Tuy nhiên do quá tận hứng giao hoan mà họ vẫn chưa chú ý đến mọi hành động của họ đều đã bị một người thu hết vào trong tầm mắt.
Xa cách sáu năm, một lần nữa được về tới Trung Hoa cố thổ, Tiểu Chiêu nhìn này một mảnh quen thuộc non sông, vừa nghĩ tới rất nhanh là có thể nhìn thấy chính mình hồn khiên mộng nhiễu công tử, trong lòng nàng lần nhịn không được từng đợt kích động.
Năm đó, nàng tại Linh Xà Đảo vì cứu lại mẫu thân và Trương Vô Kỵ đoàn người tánh mạng, dứt khoát gánh vác lên trách nhiệm của Ba Tư tổng giáo giáo chủ, theo mẫu thân Đại Khỉ Ti và mười hai vị bảo thụ vương đi đến Ba Tư. Nàng tại Ba Tư tuy rằng quyền cao chức trọng, nhưng lại không có chút nào khuây khoả tình cảm. cơ hồ mỗi đêm, nàng đều mộng thấy mình chải đầu , thay áo, tắm rửa cho công tử, thâm chí nhiều lúc nàng còn mơ được cùng công tử giao hoan.
Sau đó mỗi khi nàng từ trong mộng tỉnh lại, nhìn bị nước mắt và dâm dịch cảu mình thấm ướt sàng đan, trong lòng nàng luôn có cảm giác thật khó chịu, đối với Trương Vô Kỵ tưởng niệm cũng càng ngày càng thêm nồng hậu.
Hiểu con không ai bằng mẹ, tình cảm tưởng niệm của Tiểu Chiêu đối Trương Vô dù có thể giấu giếm được người khác, nhưng làm sao có thể tránh khởi ánh mắt của mẹ nàng- Đại Khỉ Ti- được chứ? Nàng biết ái nữ đối Trương Vô Kỵ sớm tình căn thâm chủng, không đành lòng nàng bị tương tư dày vò cả đời. âm thầm ghi nhớ trong lòng, Đại Khỉ Ti luôn cố tìm cơ hội làm cho Tiểu Chiêu có thể quay lại trung thổ cùng Trương Vô Kỵ một lần nữa gặp nhau.
Rồi ngày đó cũng đã đến. Khi Tiểu Chiêu vừa xử lý giáo vụ xong và trở về phòng nghỉ tạm, trong lúc nàng đang suy nghĩ về Trương Vô Kỵ lúc, nàng đã thấy mẫu thân Đại Khỉ Ti nét mặt toả sáng đi vào gian phòng của mình, báo cho nàng biết nàng sắp dỡ xuống giáo chủ vị có thể cùng Trương Vô Kỵ đoàn tụ. Tiểu Chiêu vừa nghe xong nhất thời vừa mừng vừa sợ, vong tình bổ nhào vào trong lòng mẫu thân nàng và òa khóc.
Ba Tư tổng giáo kinh điển trung quy định, mỗi vị giáo chủ tiếp nhận chức vụ sau, liền là tuyển định giáo trung chức cao nhân sĩ ba người nữ tử, xưng là 『 thánh nữ 』. Này tam thánh nữ lĩnh chức thề, du hành tứ phương, vì Minh giáo lập công tích đức. Giáo chủ qua đời sau, giáo trung trưởng lão tụ hội, hối luận tam thánh nữ công đức cao thấp, tuyển định lập công lớn nhất thánh nữ kế nhiệm giáo chủ.
Tại Tiểu Chiêu kế nhiệm về sau, tức đã chọn đại thánh vương, thường thắng làm vua và bình đẳng vương tam nữ nhi vì thánh nữ, từ giữa chọn lựa ra kế tiếp nhiệm giáo chủ.
Cũng là thiên hữu Tiểu Chiêu, nếu theo lẽ thường mà nói, một vị thánh nữ theo tuyển định đến lập được công lớn tiếp nhận chức vụ giáo chủ, ít nhất cũng nhu hai ba mươi thì giờ cảnh. Nhưng đến thế hệ này, nguyên thống trị Ba Tư Elie hãn quốc vận số đã hết, Ba Tư quốc nội tứ phân ngũ liệt, cả nước dân chúng lầm than, cũng anh hùng đất dụng võ, thường thắng làm vua chi nữ Ngõa Lỵ Á trí dũng song toàn, tuy rằng tuổi thượng nhẹ, cũng đã vì tổng giáo lập được công lao hãn mã, làm dần dần sự suy thoái Ba Tư Minh giáo phục hưng mà bắt đầu..., bị chúng bảo thụ vương công nhận là kế tiếp nhiệm giáo chủ thí sinh thích hợp, chính là tư lịch còn có không đủ, hoàn nhu lịch lãm, cho nên tiếp tục để cho nàng đi thánh nữ chi chức.
Đại Khỉ Ti lo lắng đêm dài lắm mộng, nếu là vị này thánh nữ có cái gì ngoài ý muốn, kia Tiểu Chiêu sẽ không biết năm nào tháng nào mới có thể trở về trung thổ hòa Trương Vô Kỵ đoàn tụ, lợi dụng trước mặt Ba Tư phân liệt, phi thường là lúc tu đi phi thường việc vì lý do, cũng đưa ra đem Tiểu Chiêu thu hồi Càn Khôn Đại Na Di công lao nhường cho Ngõa Lỵ Á, khiến cho nàng trước thời gian đăng vị.
Tử Sam Long Vương lịch duyệt phong phú, thủ đoạn cao minh, một phen giở trò về sau, các vị bảo thụ vương đều đồng ý Ngõa Lỵ Á kế nhiệm giáo chủ. Tiểu Chiêu tuy rằng sớm biết được chính mình có hi vọng phản hồi trung thổ, nhiên một khi chân chính tọa thực tin tức này, vẫn không khỏi kích động thất thố khóc rống, Đại Khỉ Ti nhìn khóc rống nữ nhi, cảm thấy một trận vui mừng, chính mình một phen lao tâm lao lực, cũng coi như không uổng công rồi.
Rất nhanh, đã trải qua đạo Tin Lành chủ vào chỗ nghi thức sau, Tiểu Chiêu liền chính thức khôi phục tự do thân, đầy người vui vẻ quay trở về trung thổ. Hai mẹ con vừa bước lên cố thổ, liền không kịp chờ đợi hỏi thăm Trương Vô Kỵ tin tức, lại biết được Trương Vô Kỵ cũng đã dỡ xuống giáo chủ vị, quy ẩn cho Trường An phụ cận, cụ thể địa điểm tắc không người nào có thể biết. Tiểu Chiêu không thể nề hà, chỉ phải trước đi về phía tây Trường An, đến đó lý qua loa dàn xếp xuống dưới.
"Nương, ngươi cũng biết Vô Kỵ công tử tại sao lại tại Trường An ẩn cư đâu này?"
Lại là một ngày vô ích hỏi thăm, Tiểu Chiêu tâm tình hậm hực, nhịn không được hướng mẫu thân dò hỏi.
Đại Khỉ Ti mặc dù đối Trương Vô Kỵ có hiểu biết, nhưng cũng không nghĩ ra hắn tại Trường An ẩn cư nguyên nhân. Hắn sinh ra ở Băng Hỏa đảo, có người thân ở núi Võ Đang, tại Hồ Điệp cốc trung ở lại quá, nếu là từ đi Minh giáo giáo chủ vị, cũng nên đương đi mấy cái này mới vừa rồi là. Chẳng lẽ cùng phái Hoa Sơn có cái gì liên lụy? Kia phái Hoa Sơn tiền nhậm chưởng môn Tiên Vu Thông là một không biết xấu hổ ngụy quân tử, tại quang minh đỉnh thượng bị Trương Vô Kỵ vạch trần chân diện mục, mà kia cao nhị trưởng lão cũng đều là không thể nói lý hạng người, Trương Vô Kỵ ngay cả cùng bọn họ tiêu tan hiềm khích lúc trước, cũng sẽ không cùng bọn họ có bao nhiêu giao tình, hiển nhiên tuyệt đối không thể tài cán vì phái Hoa Sơn chắc chắn tại Trường An. Như vậy, trong này đến tột cùng có cái gì nguyên do đâu này?
Đại Khỉ Ti nhìn vẻ mặt nghi ngờ ái nữ, tự thân cũng là không có đầu mối, đáp:
"Nương cũng không biết này nguyên do trong đó, Hoa Sơn cách Trường An không xa, ngày mai nương đi tìm người của phái Hoa Sơn hỏi một câu, có lẽ có thể tìm tới chút dấu vết để lại."
Tiểu Chiêu tại bên cạnh mẫu thân nhiều năm, trong lòng biết mẫu thân tuổi tuy rằng hơi lớn, nhưng tàn nhẫn tính tình lại không chút nào giảm thiểu cả.
Nhìn thấy Trương Vô Kỵ nổi nóng, phẫn nộ như vậy cũng là vì lo cho nàng, Dương Nguyệt Âm, tự nhiên cũng không dám nói thêm điều gì, thành thành thật thật chịu đựng cơn thịnh nộ của Trương Vô Kỵ. Nhìn thấy Dương Nguyệt Âm như một chỉ tiểu vân tước đáng yêu đang bi hoảng sợ, Trương Vô Kỵ cũng mủi lòng. Oán khí trong lòng hắn cũng bắt đầu tiêu tán đi. Hắn vội vàng đỡ Dương Nguyệt Âm lên, đau lòng an ủi nàng :
"Tỷ tỷ, Vô Kỵ vừa rồi là nhất thời phẫn nộ, thối tính tình phát tác, tỷ tỷ trăm vạn đừng để trong lòng..."
"Đệ đệ"
Dương Nguyệt Âm không đợi Trương Vô Kỵ nói xong, liền vươn cánh tay ngcọ ra ôm hắn, trao cho hắn một nụ hôn thật dài, thật sâu đậm để biểu đạt tình ý của chính mình.
"Lần này đúng là tỷ tỷ không phải, bị đệ đệ răn dạy cũng là thiên kinh địa nghĩa, như thế nào hội để vào trong lòng đâu. Chính là..."
"Ân?"
Trương Vô Kỵ nhìn sắc mặt âm tình bất định Dương tỷ tỷ, trong lòng một trận bồn chồn, không biết còn có chỗ nào làm không đúng, tiếp theo lại nghe được một cái làm cho hắn suýt nữa cười sặc sụa câu trả lời.
"Tỷ tỷ hôm nay suýt nữa chú thành sai lầm lớn, đệ đệ trạch tâm nhân hậu, xử phạt nhẹ nhàng, tỷ tỷ tuy rằng cảm kích, nhưng cũng cảm thấy khó an."
Dương tỷ tỷ đôi mắt đẹp đột nhiên tràn đầy thần thái khác thường, dùng khiêu khích và ánh mắt mong chờ nhìn Trương Vô Kỵ nói :
"Vì để cho tỷ tỷ cái này sai lầm khắc vào tâm khảm, đệ đệ cần nhiều hơn nữa trừng phạt tỷ tỷ ta a, bằng không tỷ tỷ cũng không cảm thấy thoải mái. "
Nàng nhổm cặp mông hồng nộn của mình lên cao, làm một bộ thà chết cũng không từ.
"Ngươi..."
Trương Vô Kỵ thật đúng là dở khóc dở cười. Hắn biết thê tử mình tuy rằng bề ngoài cao thượng lãnh diễm, nhưng bên trong nàng ẩn chứa một bộ tuyệt thế dâm mông. Mỗi lần cùng hắn giao hoan trên giường, chỉ cần hắn vuốt ve cặp mông đày đặn này, nàng đã có vẻ mặt dục tiên dục tử rồi. Mà hơn thế nữa, nếu hắn đánh vào cặp mông kia, thì Dương Nguyệ Âm cũng có thể đạt tới cao trào tuyệt đinh. Lúc đó nhìn nàng chả khác gì một con chó cái đang phát xuân cả. Giờ đây nhìn bộ dáng của nàng, Trương Vô Kỵ biết là hắn cần phải giáo huấn vị này thê tử tỷ tỷ rồi.
"Nếu tỷ tỷ có lệnh, vậy cung kính không bằng tuân mệnh ."
Trương Vô Kỵ nở một cười xấu xa. Hắn thuận tay đánh xuống cặp mông trắng noãn đáng yêu giàu co dãn kia của Dương Nguyệt Âm. So với nữ tử bình thường thì mông của Dương Nguyệt Âm không có tầng bì, da thịt của nàng mềm mại chả khác nào da trẻ con vừa mới ra đơi cả. Chính vì vậy mà mỗi khi Trương Vô Kỵ dùng bàn tay to lớn của hắn vỗ xuống cái mông tao núc ních thịt của Dương Nguyệt Âm, cảm giác truyền lại làm cho hắn si mê mãi không thôi. Cảm giác đó như chất gây nghiện làm Trương Vô Kỵ mỗi lần đều hung hăng chà đạp một cách mãnh liệt nhất.
Tuy mông của Dương Nguyệt Âm đã bị tàn phá không hề nhẹ, nhưng không vì thế mà Trương Vô Kỵ nổi lên lòng thương xót. Ngược lại hắn còn càng đánh càng hăng, chưởng sau mạnh hơn chưởng trước, làm cho Dương Nguyệt Âm cảm thấy đau xót, làm cho nàng không nhịn được mà phải mở miệng cầu xin :
"A..Đệ đệ,…A… nhẹ chút..."
"Khó mà làm được"
Trương Vô Kỵ thô bạo đánh gãy Dương Nguyệt Âm cầu xin. Hắn hài lòng nhìn qua vị này lúc trước vừa đánh gục ba vị tà phái cao thủ tuyệt đại hiệp nữ bị chính mình điều giáo bộ dáng, hưng phấn nói dài:
"Nếu là ngày thường sinh hoạt vợ chồng chơi đùa, Vô Kỵ tự nhiên lĩnh mệnh;. Nhưng mà hiện tại chính Dương tỷ tỷ phạm sai lầm, Vô Kỵ đương nhiên phải thật tốt trừng phạt tỷ tỷ, xuống tay không thể nhẹ được nữa? Đây chính là Dương tỷ tỷ chính ngươi yêu cầu tăng thêm trừng phạt, không nên trách Vô Kỵ a."
"Hừ"
Nghe lời nói ba sạo của Trương Vô Kỵ, Dương Nguyệt Âm đành phải ngoan ngoãn nhận mệnh. Lúc này cảm giác đau đớn cùng tê dại từ mông bắt đầu lan tràn khác người nàng, làm cho cơ thể nàng cảm nhận được khoái cảm. Khe l-n vừa khô của nàng nay đã bắt đầu trở nên ướt át. Một cỗ dâm thủy bắt đầu từ nơi đó chảy ra, men theo đùi nàng chảy xuống đất. Nhìn thấy dâm tao tỷ tỷ đã hoàn toàn chìm đắm trong dục vọng, Trương Vô Kỵ biết thời cơ đã đến. Hắn vẫn dùng tay đánh đòn, tuy nhiên tay còn lại chụm các ngón tay vào thành hình mỏ hạc, hung hăng bất ngờ cắm mạnh vào cúc môn của Dương Nguyệt Âm.
"A..."
Không ngờ trúng độc chiêu, đang hưởng thụ khoái hoạt do dánh mông mang lại Dương Nguyệt Âm cũng không nhịn được mà thảm thiết kêu lên một tiếng. Từ trong l-n nàng phun ra đại lượng dâm dịch như thủy triều văng xuống đất đè ép làm cho bụi cỏ phải nằm sát đất. Đáng thương Dương Nguyệt Âm lại một lần nữa bị Trương Vô Kỵ đùa bỡn mà đạt cao trào.
"Hừ..Đệ đệ... Tốt xấu..."
Dương tỷ tỷ hữu khí vô lực oán trách. Tuy vậy nàng cũng không ngăn cản Trương Vô Kỵ đối với mình dâm nhục, ngược lại càng muốn nhiều hơn.
"Không xấu làm sao có thể làm cho tỷ tỷ biết sai rồi đâu."
Trương Vô Kỵ nhìn Dương tỷ tỷ mi kiều mục mị, thể tô như xà, vẻ mặt xuân tình nhộn nhạo mê người bộ dáng làm cho hắn dục hỏa đại thịnh. Hắn hung hăng dùng mỏ hạc mổ vào cúc của Dương Nguyệt Âm vài cái về sau, liền trêu đùa nàng :
"Thật không ngờ Dương tỷ tỷ mông bị đánh đến hồng đỏ như thế mà tỷ tỷ vẫn hưng phấn được. Ta sợ kể cả kỹ viên kỹ nữ cũng chưa chắc hạ tiện như tỷ tỷ đâu. Tỷ tỷ, ngươi nói cho ta nghe xem, ngươi có dâm tiện thân thể như vậy có nên để ta phải hảo hảo trừng phạt một phen không?”
Mặc dù bị Trương Vô Kỵ lăng nhục, trêu đùa nhưng Dương Nguyệt Âm lại không có chút nào tức giận cả. Ngược lại nàng giống như một con rắn nước, uốn éo thên thể mềm mại của mình, cúi thấp người cầu xin, đáp lại lời của Trương Vô Kỵ :
"Ân... Ân... Tỷ tỷ, tỷ tỷ chính là con hạ lưu chó mẹ, là trên thế giới tối dâm tối tiện lẳng lơ... Trong thanh lâu kỹ nữ... Cũng không có tỷ tỷ hèn như vậy... Tỷ tỷ... Tỷ tỷ chỉ biết bị đệ đệ một người làm... Chỉ làm đệ đệ một người chó mẹ... Lẳng lơ... Hảo đệ đệ... Vô Kỵ đệ đệ... Mau trừng phạt tỷ tỷ này dâm tiện thân thể..."
Dương Nguyệt Âm lúc này hai mắt đã trắng dã, vô hồn. Nàng quy rạp xuống mặt đất, mông chổng lên để hưởng thụ sự ban phát của Trương Vô Kỵ. Miệng ngọc của nàng toàn phun ra tao nữa, đâu còn nửa điểm hiệp nữ phong phạm. Nếu lúc này mà Tiếu Ngọc Lang có thể còn sống mà nhìn thấy, thì chắc chắn chắn rằng hắn sẽ coi Dương Nguyệt Âm là vật phẩm lý tưởng nhất để dạy dỗ thành dục nô.
Nhìn thấy Dương Nguyệt Âm bày ra bộ dáng lẳng lơ, Trương Vô Kỵ cũng không chần chừ nữa. Hắn bắt đầu gia nhập cuộc chiến. Tay trái của hắn cắm vào cuc môn của Dương Nguyệt Âm, tay phải đào bới lỗ l-n của nàng. Hai lỗ bị kích thích không ngừng tiết ra dịch nhờn cùng dâm thủy làm các ngón tay của Trương Vô Kỵ ướt nhẹp. Cao thấp hai cái lỗ bị Trương Vô Kỵ đồng thời chơi đùa làm cho Dương Nguyệt Âm sung sướng đến chết. Giờ nàng chỉ biết kêu rên không ngừng.
"Đệ đệ... Vô Kỵ đệ đệ... Tiếp tục trừng phạt tỷ tỷ a... Đem tỷ tỷ huyệt dâm trừ lạn, mông đập nát... Mau... Lại dùng lực... Dùng sức... Dùng sức a..."
Trương Vô Kỵ lại đột nhiên đình chỉ động tác, theo Dương Nguyệt Âm ướt đẫm trong khe l-n rút ra tay phải, đem dính đầy dâm dịch tay phải ngón tay đặt ở miệng toát lại toát, giống nhau tại nhấm nháp trên đời này vị ngon nhất quỳnh tương ngọc dịch dường như, chậm vừa nói nói:
"Nếu tỷ tỷ nguyện ý, vậy Vô Kỵ sẽ bắt đầu bước tiếp theo trừng phạt lâu."
Cực kì thông minh Dương Nguyệt Âm thế nào lại không biết Trương Vô Kỵ ý tứ, nàng vội vàng loạng choạng nâng mông lên và cười quyến rũ nói:
"Mau, Vô Kỵ đệ đệ nhanh chút trừng phạt tỷ tỷ a, chỉ cần đệ đệ cao hứng, chơi như thế nào làm tỷ tỷ đều có thể, mau a, tỷ tỷ phía dưới đều phải ngứa chết rồi."
Trương Vô Kỵ hưng phấn cười ha ha một tiếng. Hắn hai tay vịn Dương Nguyệt Âm mông bự, đem sớm đã chờ xuất phát tiểu đệ đệ hung hăng cắm vào Dương tỷ tỷ hạ thể. Rất nhanh, trong rừng cây lại một lần nữa truyền đến Dương tỷ tỷ lại đau lại thoải mái kêu khóc tiếng rên rỉ, cùng với nam nữ hạ thể ái ân ba ba thanh. Tuy nhiên do quá tận hứng giao hoan mà họ vẫn chưa chú ý đến mọi hành động của họ đều đã bị một người thu hết vào trong tầm mắt.
Xa cách sáu năm, một lần nữa được về tới Trung Hoa cố thổ, Tiểu Chiêu nhìn này một mảnh quen thuộc non sông, vừa nghĩ tới rất nhanh là có thể nhìn thấy chính mình hồn khiên mộng nhiễu công tử, trong lòng nàng lần nhịn không được từng đợt kích động.
Năm đó, nàng tại Linh Xà Đảo vì cứu lại mẫu thân và Trương Vô Kỵ đoàn người tánh mạng, dứt khoát gánh vác lên trách nhiệm của Ba Tư tổng giáo giáo chủ, theo mẫu thân Đại Khỉ Ti và mười hai vị bảo thụ vương đi đến Ba Tư. Nàng tại Ba Tư tuy rằng quyền cao chức trọng, nhưng lại không có chút nào khuây khoả tình cảm. cơ hồ mỗi đêm, nàng đều mộng thấy mình chải đầu , thay áo, tắm rửa cho công tử, thâm chí nhiều lúc nàng còn mơ được cùng công tử giao hoan.
Sau đó mỗi khi nàng từ trong mộng tỉnh lại, nhìn bị nước mắt và dâm dịch cảu mình thấm ướt sàng đan, trong lòng nàng luôn có cảm giác thật khó chịu, đối với Trương Vô Kỵ tưởng niệm cũng càng ngày càng thêm nồng hậu.
Hiểu con không ai bằng mẹ, tình cảm tưởng niệm của Tiểu Chiêu đối Trương Vô dù có thể giấu giếm được người khác, nhưng làm sao có thể tránh khởi ánh mắt của mẹ nàng- Đại Khỉ Ti- được chứ? Nàng biết ái nữ đối Trương Vô Kỵ sớm tình căn thâm chủng, không đành lòng nàng bị tương tư dày vò cả đời. âm thầm ghi nhớ trong lòng, Đại Khỉ Ti luôn cố tìm cơ hội làm cho Tiểu Chiêu có thể quay lại trung thổ cùng Trương Vô Kỵ một lần nữa gặp nhau.
Rồi ngày đó cũng đã đến. Khi Tiểu Chiêu vừa xử lý giáo vụ xong và trở về phòng nghỉ tạm, trong lúc nàng đang suy nghĩ về Trương Vô Kỵ lúc, nàng đã thấy mẫu thân Đại Khỉ Ti nét mặt toả sáng đi vào gian phòng của mình, báo cho nàng biết nàng sắp dỡ xuống giáo chủ vị có thể cùng Trương Vô Kỵ đoàn tụ. Tiểu Chiêu vừa nghe xong nhất thời vừa mừng vừa sợ, vong tình bổ nhào vào trong lòng mẫu thân nàng và òa khóc.
Ba Tư tổng giáo kinh điển trung quy định, mỗi vị giáo chủ tiếp nhận chức vụ sau, liền là tuyển định giáo trung chức cao nhân sĩ ba người nữ tử, xưng là 『 thánh nữ 』. Này tam thánh nữ lĩnh chức thề, du hành tứ phương, vì Minh giáo lập công tích đức. Giáo chủ qua đời sau, giáo trung trưởng lão tụ hội, hối luận tam thánh nữ công đức cao thấp, tuyển định lập công lớn nhất thánh nữ kế nhiệm giáo chủ.
Tại Tiểu Chiêu kế nhiệm về sau, tức đã chọn đại thánh vương, thường thắng làm vua và bình đẳng vương tam nữ nhi vì thánh nữ, từ giữa chọn lựa ra kế tiếp nhiệm giáo chủ.
Cũng là thiên hữu Tiểu Chiêu, nếu theo lẽ thường mà nói, một vị thánh nữ theo tuyển định đến lập được công lớn tiếp nhận chức vụ giáo chủ, ít nhất cũng nhu hai ba mươi thì giờ cảnh. Nhưng đến thế hệ này, nguyên thống trị Ba Tư Elie hãn quốc vận số đã hết, Ba Tư quốc nội tứ phân ngũ liệt, cả nước dân chúng lầm than, cũng anh hùng đất dụng võ, thường thắng làm vua chi nữ Ngõa Lỵ Á trí dũng song toàn, tuy rằng tuổi thượng nhẹ, cũng đã vì tổng giáo lập được công lao hãn mã, làm dần dần sự suy thoái Ba Tư Minh giáo phục hưng mà bắt đầu..., bị chúng bảo thụ vương công nhận là kế tiếp nhiệm giáo chủ thí sinh thích hợp, chính là tư lịch còn có không đủ, hoàn nhu lịch lãm, cho nên tiếp tục để cho nàng đi thánh nữ chi chức.
Đại Khỉ Ti lo lắng đêm dài lắm mộng, nếu là vị này thánh nữ có cái gì ngoài ý muốn, kia Tiểu Chiêu sẽ không biết năm nào tháng nào mới có thể trở về trung thổ hòa Trương Vô Kỵ đoàn tụ, lợi dụng trước mặt Ba Tư phân liệt, phi thường là lúc tu đi phi thường việc vì lý do, cũng đưa ra đem Tiểu Chiêu thu hồi Càn Khôn Đại Na Di công lao nhường cho Ngõa Lỵ Á, khiến cho nàng trước thời gian đăng vị.
Tử Sam Long Vương lịch duyệt phong phú, thủ đoạn cao minh, một phen giở trò về sau, các vị bảo thụ vương đều đồng ý Ngõa Lỵ Á kế nhiệm giáo chủ. Tiểu Chiêu tuy rằng sớm biết được chính mình có hi vọng phản hồi trung thổ, nhiên một khi chân chính tọa thực tin tức này, vẫn không khỏi kích động thất thố khóc rống, Đại Khỉ Ti nhìn khóc rống nữ nhi, cảm thấy một trận vui mừng, chính mình một phen lao tâm lao lực, cũng coi như không uổng công rồi.
Rất nhanh, đã trải qua đạo Tin Lành chủ vào chỗ nghi thức sau, Tiểu Chiêu liền chính thức khôi phục tự do thân, đầy người vui vẻ quay trở về trung thổ. Hai mẹ con vừa bước lên cố thổ, liền không kịp chờ đợi hỏi thăm Trương Vô Kỵ tin tức, lại biết được Trương Vô Kỵ cũng đã dỡ xuống giáo chủ vị, quy ẩn cho Trường An phụ cận, cụ thể địa điểm tắc không người nào có thể biết. Tiểu Chiêu không thể nề hà, chỉ phải trước đi về phía tây Trường An, đến đó lý qua loa dàn xếp xuống dưới.
"Nương, ngươi cũng biết Vô Kỵ công tử tại sao lại tại Trường An ẩn cư đâu này?"
Lại là một ngày vô ích hỏi thăm, Tiểu Chiêu tâm tình hậm hực, nhịn không được hướng mẫu thân dò hỏi.
Đại Khỉ Ti mặc dù đối Trương Vô Kỵ có hiểu biết, nhưng cũng không nghĩ ra hắn tại Trường An ẩn cư nguyên nhân. Hắn sinh ra ở Băng Hỏa đảo, có người thân ở núi Võ Đang, tại Hồ Điệp cốc trung ở lại quá, nếu là từ đi Minh giáo giáo chủ vị, cũng nên đương đi mấy cái này mới vừa rồi là. Chẳng lẽ cùng phái Hoa Sơn có cái gì liên lụy? Kia phái Hoa Sơn tiền nhậm chưởng môn Tiên Vu Thông là một không biết xấu hổ ngụy quân tử, tại quang minh đỉnh thượng bị Trương Vô Kỵ vạch trần chân diện mục, mà kia cao nhị trưởng lão cũng đều là không thể nói lý hạng người, Trương Vô Kỵ ngay cả cùng bọn họ tiêu tan hiềm khích lúc trước, cũng sẽ không cùng bọn họ có bao nhiêu giao tình, hiển nhiên tuyệt đối không thể tài cán vì phái Hoa Sơn chắc chắn tại Trường An. Như vậy, trong này đến tột cùng có cái gì nguyên do đâu này?
Đại Khỉ Ti nhìn vẻ mặt nghi ngờ ái nữ, tự thân cũng là không có đầu mối, đáp:
"Nương cũng không biết này nguyên do trong đó, Hoa Sơn cách Trường An không xa, ngày mai nương đi tìm người của phái Hoa Sơn hỏi một câu, có lẽ có thể tìm tới chút dấu vết để lại."
Tiểu Chiêu tại bên cạnh mẫu thân nhiều năm, trong lòng biết mẫu thân tuổi tuy rằng hơi lớn, nhưng tàn nhẫn tính tình lại không chút nào giảm thiểu cả.