Ỷ Thiên Hậu Truyện (Trương Vô Kỵ Cùng Hoàng Sam Nữ Tử)
Chương 37 : Giáo dục
Ngày đăng: 02:33 27/06/20
CHƯƠNG 37.Giáo dục
Trương Vô Kỵ kê đơn cho Dương Bất Hối cũng có âm mưu ẩn sâu bên trong. Ngoài việc an thai ra, hắn còn kê thêm dược vật kích thích vú phát triển, làm cho sữa có nhiều hơn. Nhìn thấy nàng e thẹn, cùng với y phục nàng đang mặc lúc này hắn cũng ẩn ẩn đoán ra được vấn đề rồi. Cười thầm trong lòng, hắn biết mình nên thực hiện bước kế tiếp. Vẻ ngoài nghiêm trang, hắn hỏi han lại :
“a di, ta là thầy thuốc. Có gì a di đừng ngại, kẻo về sau nếu để lại mầm bệnh thì ta thấy rất khổ tâm.”
Nhìn thấy bộ dạng của Trương Vô Kỵ lúc này, Dương Bất Hối thầm mắng mình chỉ hoài nghi viển vông. Hít một hơi thật sâu nàng nói :
“ ta..ta.. hai vú.. dạo này ẩn cảm thấy .. có chút khác lạ,.. hình như là.. nói tóm lại là…”
Trương Vô Kỵ cười thầm, hắn nghiêm giọng :
“a di.. nếu ngươi không thể diễn tả thành lời thì hãy để cho ta xem vú của ngươi. Biết đâu ta sẽ dễ dàng chuẩn bệnh hơn.”
Dương Bất Hối nghe Trương Vô Kỵ đề nghị cũng giật mình. Bất quá nàng cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho là Trương Vô Kỵ muốn chẩn bệnh cho nàng mà thôi.
“Ừ… vậy để ta thoát y phục ra”
Cái áo bào kia bắt đầu được tuột xuống để lộ một thân hình như được tạc từ ngọc thạch hiển hiện ra trước mắt Trương Vô Kỵ làm cho hắn miệng đắng lưỡi khô. Kia là đôi vú trong phi thường no đủ, đầu vú tiên diễm ướt át, to bằng ngón tay cái đang hơi rỉ ra nhũ dịch. Theo xuống phái dưới một chút là một cái bụng trong trịa, đầy đặn mang đặc trưng của nữ tử đang mang thai.
Trương Vô Kỵ không nói lời nào. Hắn tiến sát đến nhanh chóng dùng hai bàn tay mình nâng một bờ vú lên. Giờ hắn có thể cảm nhận được sự no đủ, căng tràn của bầu vú. Hắn có thể tưởng tượng được, chỉ cần hắn hơi bóp nhẹ thôi là sữa bên trong bầu vú này có thể phun ra cả cốc được.
Không ngờ Trương Vô Kỵ lớn mật như vậy, Dương Bất Hối ẩn ẩn có một sự tức giận, ngoài cảm giác đó ra trong người nàng còn bắt đầu tràn đầy cảm giác kích thích, mong mỏi. Thật ra trước kia, mỗi khi giao hoan cùng Ân Lê Đình nàng cũng không được mấy lần lên đỉnh. Dù sao thì Ân Lê Đình cũng đã tuổi xế chiều, còn nàng thì đang ở trong độ tuổi thanh xuân nhất của một nữ tử. Hơn nữa nàng lấy hắn cũng không phải vì tình yêu mà chỉ vì trả nợ cho mẫu thân đã chết của nàng mà thôi.
Với sự xoa bóp nhẹ nhàng của Trương Vô Kỵ , Dương Bất Hối cảm thấy sức lực của mình từng chút bị rút đi. Nàng bắt đầu thở hổn hển, đôi tay mảnh kharh của nàng đang phải chống xuống giường, nâng đỡ cả cơ thể mang thai trần nhộng của nàng.
“Vô..Vô Kỵ.. ngươi..”
“Ưm…”
Thấy cơ hội đã đến chín người, Trương Vô Kỵ nhanh chóng dùng miệng bú lấy một đầu vú đang căng mọng. Một dòng sữa trắng béo ngậy trào ra từ đàu nhũ kia chảy vào trong miệng của hắn. Từ khi quan hệ vợ chồng hắn đã bao giờ được uống sữa từ bầu vú bao giờ đâu. Giờ khi được thưởng thức làm dục tính căng đầy trong con người hắn bùng nổ. Hắn chụm hai đầu vú đỏ hỏn vào làm một. Hắn dùng hai tay bóp mạnh, dùng miệng bú cả hai đầu vú một lúc, hắn bú lấy bủ để như muốn uống tất cả sữa trong hai bầu vú , uống đế giọt cuối cùng.
Dương Bất Hối cảm thấy hơi đau nơi đàu vú, ẩn ẩn là cảm giác sung sương đang bắt đàu lan tràn khắm người nàng. Nàng bắt đầu không chống được cơ thể minh nữa rồi. từ từ nằm xuống, nàng mặc kệ Trương Vô Kỵ làm việc. Giờ nàng chỉ muốn hưởng thụ cảm giác đê mê lúc này thôi.
Hai người im lặng ngầm đòng ý hành động của nhau. Sau thời gian uống một chén trà, Trương Vô Kỵ buông bỏ hai bầu vú ra, và thở hổn hển. Hắn nhìn xuống thấy tình cảnh của Dương Bất Hối không khác mình là bao. Khuôn mặt nàng đỏ ửng vì thỏa mãn, đôi mắt nhắm nghiền lại. Đôi bầu nhú kia đang hàn đò vết tay của Trương Vô Kỵ Hai đầu vú to bằng ngón tay cái thì dính đầy hỗn hợp nước dãi của Trương Vô Kỵ cùng với sữa của nàng. Nhìn xuống sâu hơn, mặc dù nơi dó được che chắn bởi một lắm vải nhưng Trương Vô Kỵ cũng có thể tưởng tượng được nơi đó đã ướt át đến mức độ nào rồi.
Nhang chóng cởi quần áo, Trương Vô Kỵ để lộ thân hình hoàn mĩ cùng với cái dương cụ to lớn của mình ra ngoài. Biết cần phải nhanh chóng hắn kéo bỏ lớp vải đang che đậy khu tam giác thần bí ra và cắm nhanh dương cụ của mình vào. Bất ngờ khi nơi đó gặp tập kích, Dương Bất Hối mở mắt ra, không biết lấy từ đâu sức lực, nàng vụng dậy định đẩy Trương Vô Kỵ ra. Nhưng kể cả ngày thương sức nàng còn chả làm được huống chi bây giờ nàng đang mang thai. Nàng nhanh chóng bị Trương Vô Kỵ chế trụ.
“Vô Kỵ.. ngươi dừng lại ngay… A..”
“A…Nhanh.. Dừng lại…”
“A.. a di… ta phải thay lục thúc chăm soc ngươi….”
“A.. ngươi… Cầm thú này…”
“A… Bất Hối….”
Trương Vô Kỵ có thể cảm nhận được độ khít của cái l-n này. Với trình độ y thuật bây giờ của mình, hắn biết l-n của người phụ nữ mang thai sẽ lỏng toẹt, có thể dễ dàng nhét vào. Nhưng với âm hộ của Dương Bất Hối thì khác hẳn. Mặc dù hơi thâm nhưng không mất độ khít. Một phần chắc do nàng ít quan hệ khi sinh. Một phần do nàng là nữ tử trong giang hồ, có võ công phòng thân, không như nữ tử chân yếu tay mềm trông thiên hạ..
Dương Bất Hối lúc này đã lâm vào nhục dục. Lúc này nàng chẳng cần biết cái gì là luân thường đạo lý nữa rồi. Nàng sung sướng theo mỗi nhịp đút vào của Trương Vô Kỵ .
“Đừng… ngừng lại…”
“A.. ta… ra”
Dù sao thì nàng cũng là nữ tử có thai, sức lực không thể bằng lúc bình thường được. Sau khi đã lên đỉnh hai lần, nàng ngất lịm đi. Trương Vô Kỵ cũng lo lắng nàng bị minh chơi chết, hắn đành phun ra tinh dịch nhắm thẳng vào tử cung của nàng. Có một chút thỏa mãn, Hắn cũng nằm xuống bên cạnh Dương Bất Hối, đùa nghịch đôi vú to lớn kia của nàng.
Một lúc sau
“A di, ngươi vẫn còn giật ta à.”
“Bất Hối, nếu ngươi không mở miệng thì chúng ta làm tiếp nhé”
“Bất Hối..”
“Trương Vô Kỵ , ta thật không ngờ ngươi làm ra cái việc giống súc sinh như vậy.”
“Ta.. “
“Ngươi đi ra. Ngươi đi ra ngoài ngay”
Trương Vô Kỵ sao khuất phục dễ dàng như thế được. Từ ngày làm với nhạc mẫu Đại Khỉ Ti, dục vọng trong con người hắn đã ngày càng lớn rồi. Nhớ lại tất cả nữ tử mà hắn biết, hắn muốn biết tất cả các nàng thành nữ nhân của hắn, muốn các nàng chìm đắm trong dục vọng với hắn hơn. Không nói thêm lời nào, Trương Vô Kỵ dùng hành động của mình để chinh phục Dương Bất Hối.
“Ngươi đã chịu phục chưa. Nếu chưa chúng ta tiếp tục.”
“Đừng ngươi tha cho ta đi. Nếu không tì mẫu tử chúng ta bị ngươi tương sống đ-t chết mất.”
Dương Bất Hối nhìn Trương Vô Kỵ . Nàng quen biết nam tử này từ khi còn bé, nhiều lúc nàng cũng đã mơ tưởng trở thành nữ nhân của hắn. Nhưng cuộc đời thật lắm biến cố, đâu ai học được chữ ngờ. Giữa nàng và hắn dần có sự ngăn cách càng lớn về bối phận. Nhưng tưởng không bao giờ gặp lại nhau, không ngờ bây giờ cả hai lại cùng giao hoan trên một chiếc giường, nàng thỏ thẻ :
“Ngươi không sợ thiên hạ chê cười sao”
“Chỉ cần ngươi ở nơi Cổ Mộ này, không có ai biết chuyện cảu chúng ta cả”
“Thế nhưng..”
Biết nàng lo lắng cho đứa con trong bụng Trương Vô Kỵ an ủi nàng :
“Đừng lo, ta sẽ coi nó như con ta. Ta vẫn cho nó mang họ Ân”
“Ừ. Ta tin tưởng ngươi”
Tại một gian phòng nào đó
“Nha .. A… Công tử… ta .. ta muốn bay”
Thân thể mềm mại của Tiểu Chiêu cương cứng lên, khuôn mặt xinh đẹp của nàng hướng ngửa ra sau lên, mái tóc dài của nàng tán loạn. Người nàng lúc nàng dính đầy mồ hôi, khuôn ngực đầy đặn của nàng không ngừng run run. Tận sâu trong âm đạo của nàng co rút không ngừng. Nàng cảm giác toàn thân xương cốt đều muốn tan hết.
"Ah... Ah..."
Nhanh chóng nàng khoái hoạt đến mức dục tiên dục tử. Trong nhục động của nàng kịch liệt địa run rẩy, chặt chẽ bao vây lấy dương vật to lớn của Trương Vô Kỵ . Trương Vô Kỵ cũng nhanh chóng bắn ra tinh dịch vào tận sâu bên trong nàng.
Đột nhiên thấy dương vật vẫn còn đang cương cứng của Trương Vô Kỵ thoát khỏi l-n mình, Tiểu Chiêu thấy khác so với mọi lần nên nàng dịu dàng hỏi :
“Công tử, chẳng lẽ công tử chán Tiểu Chiêu rồi ư, hay Tiểu Chiêu đã làm gì phật ý công tử”
Thấy Tiểu Chiêu bây giờ bộ dáng, Trương Vô Kỵ cũng phì cười. Hắn xấu xa nói:
"Tiểu Chiêu đừng nghĩ bậy. Ta rút ra là để chừa chút khí lực. Ta còn muốn bắn vào trong Mẫu Thân ngươi nữa cơ."
Nghe Trương Vô Kỵ nói vậy Tiểu Chiêu mắc cỡ đỏ mặt. Mặc dù nàng cũng biết về mối quan hệ này nhưng bình thường nàng cũng mãu thân không bao giờ đả động đến cả. Huống chi bây giờ còn đang lúc giao hoan. Nghĩ đến cảnh mẫu thân cùng công tử trước mặt mình ân ái, huyệt mềm của nàng cũng không nhịn được, làm cho dâm thủy chảy ra càng nhiều
“Công tử, người cứ giễu cợt Tiểu Chiêu.”
Biết nàng không tin, Trương Vô Kỵ cũng không nói thêm gi mà hắn lấy hành động chứng mình. Bước xuống giường hắn mở cửa ra và lôi vào một nữ tử. Đấy chính là Đại Khỉ Ti.
Lúc này trên người Đại Khỉ Ti chỉ mặc một chiếc áo ngủ. Chiếc áo này thật mỏng, bó sát làm lộ ra cơ thể đẹp đẽ không bị năm tháng hao mòn của nàng ra trước mắt nữ tế cùng nữ nhi của nàng. Thấy mẫu thân bước vào, Tiểu Chiêu cuống cuồng vơ lấy cái chăn che lấy thân thể mình. Trương Vô Kỵ giờ vờ nói :
“Nhạc mẫu thật không giám dấu, Tiểu Chiêu kinh nghiệm còn kém cỏi, nhưng ta dục tính tràn đầy nên mỗi lần quan hệ nàng phải chịu. nhiều đau đớn. Nay ta mời nhạc mẫu tới đây chính là muốn người dạy chúng ta làm thế nào nào để quan hệ cả hai cùng sung sướng hơn.”
Nghe Trương Vô Kỵ nói vậy , Đại Khỉ Ti thầm mắng Trương Vô Kỵ chỉ biết khoe mẽ. HÍt một hơi thật sâu, nàng hỏi lại :
“Ừ vì để nữ nhi có được hạnh phúc viên mãn, ta có thể giáo các ngươi. Nhưng không biết ngươi muốn thế nào?”
Trương Vô Kỵ đỉnh đạc nói ra: "Nhạc mẫu, Có phải là do dương vật ta quá lớn Không?"
Trong lúc nói chuyện, Trương Vô Kỵ dùng tay nâng cái dương vận to lớn, vẫn còn đang dính dâm thủy của mình lên, chĩa thẳng vào mặt của Đại Khỉ Ti
Mặc dù đã hưởng dụng nó rất nhiều lần, nhưng bây giờ nhìn thấy nó Đại Khỉ Ti cũng phải đỏ mặt nói:
"Dương vật lớn không là vấn đề, kỳ thật nam tử dương vật càng lớn, phái nữ sẽ bị đến càng nhiều nữa khoái cảm, chủ yếu là hai ngươi kỹ xảo cùng phối hợp vấn đề."
Trương Vô Kỵ lại hỏi: "Cái kia như thế nào mới có thể để cho Tiểu Chiêu hảo hảo cùng ta phối hợp đâu này?"
Đại Khỉ Ti có chút khó với mở miệng. Thấy vậy Trương Vô Kỵ bèn đưa ra lời đề nghị
“Ta đây đề nghị, ta sẽ cùng nhạc mẫu ngươi biểu diễn giao hợp, lại để cho Tiểu Chiêu quan sát. Sau khi quan sát xong Tiểu Chiêu cùng ta làm lại một lần nữa là được. Không biết ý của nhạc mẫu như nào. "
Đại Khỉ Ti nhìn về phía nữ nhi đang mặc đỏ cúi gằm xuống vì xấu hổ, sau đó nang cũng bất chấp, nhìn về phía Trương Vô Ky nói :
“Như vậy cũng được.”
Đại Khỉ Ti cúi xuống, vươn ngọc thủ, cầm đại dương vật nhớp nháp của Trương Vô Kỵ nói :
“Vô Kỵ, dương vật của ngươi lớn hơn rất nhiều so với đại đa số nam nhân. Chính vì vậy mà khi các ngươi làm chuyện phòng the nhất định phải chú ý không được nóng vội. Âm hộ của Tiểu Chiêu không giống chúng ta thành thục phụ nhân l-n lỏng, ngay lập tức có thể tiếp nhận đại nhục bổng của ngươi. Chiêu nhi, ngươi nhất định phải nhớ kĩ, trước khi để cho đại nhục bổng của hắn cắm vào l-n ngươi, hai ngươi các ngươi phải vuốt ve với nhau một hồi, để cho l-n ngươi tiết dâm thủy làm ẩm ướt trước. Sau khi đã ẩm ướt rồi ngươi hãy để cho hắn cắm vào.”
Vừa nói chuyện Đại Khỉ Ti vừa chuyển động ngọc thủ vướt ve long thương của Trương Vô Kỵ . Được nhạc mẫu vuốt ve, Trương Vô Kỵ cũng cảm nhận được long thương của mình càng ngày càng cường tráng hơn.
Tiểu Chiếu ngẩng đàu nhỉn tràng cảnh mập mờ trước mắt. Lúc này xuân tâm trong nàng có chút manh động. Không biết lấy dũng khí từ đâu, nàng mạnh dạn hỏi :
“Mẫu thân, trước khi giao hoan phải làm thế nào? Có phải làm giống như ngươi hiện giờ không?”
"Đúng vậy a!"
Đại Khỉ Ti đột nhiên chú ý tới nữ nhi đang nhìn mình, nàng thẹn thùng nói:
"Đúng vậy a... Ta là đang dạy ngươi nha, ngươi cũng phải chú ý học vào."
Tiểu Chiêu ngây thơ nghiêm túc gật đầu, nói:
"Mẫu thân đừng lo, ta ở một bên sẽ nghiêm túc chăm chú học tập."
Đại Khỉ Ti gật gật đầu, nói tiếp :
"Các ngươi còn có thể giúp nhau vuốt ve đấy..."
Trương Vô Kỵ thừa cơ vận dụng đại thủ cầm chặt một cái no đủ vú, cười xấu xa nói:
"Nhạc mẫu, có phải như vậy hay không a?"
Nhìn thấy đôi mắt trong vắt tinh khiết bắt đầu có dầu hiệu say mê, Trương Vô Kỵ nhẹ nhàng nói :
“Tiểu Chiêu nàng không hiểu thế nào là tán tỉnh cả. Hay là chúng ta biểu diễn cho nàng một màn để nàng nhìn. Như vậy nàng dễ nhớ kĩ hơn.“
Trương Vô Kỵ nói xong, không chờ đợi Đại Khỉ Ti trả lời hắn liền giang hai cánh tay, bế thốc Đại Khỉ Ti lên và ôm nàng vào trong ngực.
Đại Khỉ Ti trở tay không kịp. Sau khi kinh hô một tiếng nàng đã nằm gọn trong lồng ngực nở nang của Trương Vô Kỵ . Ngửi thấy dương cương chi khí toát ra từ người của Trương Vô Kỵ , nàng đã bắt đầu nửa tỉn nửa mê. Lại cảm nhận long thương của Trương Vô Kỵ vẫn đang nằm trong tay mình, nàng đã mê say đế không thể kìm chế được nữa rồi. Nơi u cốc kia của nàng sau khi chịu qua nhiều kích thích bắt đầu tháo nước chảy ra đại lượng dâm thủy.
Đại Khỉ Ti dùng đôi mắt đẹp ẩn chứa khát khao nhìn Trương Vô Kỵ . Trương Vô Kỵ làm sao có thể không hiểu được chứ. Hắn nhanh chóng cúi người xuống, hôn lên hai mảnh bờ môi kia của Đại Khỉ Ti. Đại Khỉ Ti không tránh né. Nàng nhẹ nhàng khép lại hai con ngươi, miệng anh đào của nàng khẽ mở. Nàng dùng đôi cánh tay ngọc mềm mại không sương quàng quang cổ Trương Vô Kỵ . hai người trao nhau nụ hôn thật lâu, đến khi cả hai cảm thấy khó thở mới dừng lại.
Trương Vô Kỵ kê đơn cho Dương Bất Hối cũng có âm mưu ẩn sâu bên trong. Ngoài việc an thai ra, hắn còn kê thêm dược vật kích thích vú phát triển, làm cho sữa có nhiều hơn. Nhìn thấy nàng e thẹn, cùng với y phục nàng đang mặc lúc này hắn cũng ẩn ẩn đoán ra được vấn đề rồi. Cười thầm trong lòng, hắn biết mình nên thực hiện bước kế tiếp. Vẻ ngoài nghiêm trang, hắn hỏi han lại :
“a di, ta là thầy thuốc. Có gì a di đừng ngại, kẻo về sau nếu để lại mầm bệnh thì ta thấy rất khổ tâm.”
Nhìn thấy bộ dạng của Trương Vô Kỵ lúc này, Dương Bất Hối thầm mắng mình chỉ hoài nghi viển vông. Hít một hơi thật sâu nàng nói :
“ ta..ta.. hai vú.. dạo này ẩn cảm thấy .. có chút khác lạ,.. hình như là.. nói tóm lại là…”
Trương Vô Kỵ cười thầm, hắn nghiêm giọng :
“a di.. nếu ngươi không thể diễn tả thành lời thì hãy để cho ta xem vú của ngươi. Biết đâu ta sẽ dễ dàng chuẩn bệnh hơn.”
Dương Bất Hối nghe Trương Vô Kỵ đề nghị cũng giật mình. Bất quá nàng cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho là Trương Vô Kỵ muốn chẩn bệnh cho nàng mà thôi.
“Ừ… vậy để ta thoát y phục ra”
Cái áo bào kia bắt đầu được tuột xuống để lộ một thân hình như được tạc từ ngọc thạch hiển hiện ra trước mắt Trương Vô Kỵ làm cho hắn miệng đắng lưỡi khô. Kia là đôi vú trong phi thường no đủ, đầu vú tiên diễm ướt át, to bằng ngón tay cái đang hơi rỉ ra nhũ dịch. Theo xuống phái dưới một chút là một cái bụng trong trịa, đầy đặn mang đặc trưng của nữ tử đang mang thai.
Trương Vô Kỵ không nói lời nào. Hắn tiến sát đến nhanh chóng dùng hai bàn tay mình nâng một bờ vú lên. Giờ hắn có thể cảm nhận được sự no đủ, căng tràn của bầu vú. Hắn có thể tưởng tượng được, chỉ cần hắn hơi bóp nhẹ thôi là sữa bên trong bầu vú này có thể phun ra cả cốc được.
Không ngờ Trương Vô Kỵ lớn mật như vậy, Dương Bất Hối ẩn ẩn có một sự tức giận, ngoài cảm giác đó ra trong người nàng còn bắt đầu tràn đầy cảm giác kích thích, mong mỏi. Thật ra trước kia, mỗi khi giao hoan cùng Ân Lê Đình nàng cũng không được mấy lần lên đỉnh. Dù sao thì Ân Lê Đình cũng đã tuổi xế chiều, còn nàng thì đang ở trong độ tuổi thanh xuân nhất của một nữ tử. Hơn nữa nàng lấy hắn cũng không phải vì tình yêu mà chỉ vì trả nợ cho mẫu thân đã chết của nàng mà thôi.
Với sự xoa bóp nhẹ nhàng của Trương Vô Kỵ , Dương Bất Hối cảm thấy sức lực của mình từng chút bị rút đi. Nàng bắt đầu thở hổn hển, đôi tay mảnh kharh của nàng đang phải chống xuống giường, nâng đỡ cả cơ thể mang thai trần nhộng của nàng.
“Vô..Vô Kỵ.. ngươi..”
“Ưm…”
Thấy cơ hội đã đến chín người, Trương Vô Kỵ nhanh chóng dùng miệng bú lấy một đầu vú đang căng mọng. Một dòng sữa trắng béo ngậy trào ra từ đàu nhũ kia chảy vào trong miệng của hắn. Từ khi quan hệ vợ chồng hắn đã bao giờ được uống sữa từ bầu vú bao giờ đâu. Giờ khi được thưởng thức làm dục tính căng đầy trong con người hắn bùng nổ. Hắn chụm hai đầu vú đỏ hỏn vào làm một. Hắn dùng hai tay bóp mạnh, dùng miệng bú cả hai đầu vú một lúc, hắn bú lấy bủ để như muốn uống tất cả sữa trong hai bầu vú , uống đế giọt cuối cùng.
Dương Bất Hối cảm thấy hơi đau nơi đàu vú, ẩn ẩn là cảm giác sung sương đang bắt đàu lan tràn khắm người nàng. Nàng bắt đầu không chống được cơ thể minh nữa rồi. từ từ nằm xuống, nàng mặc kệ Trương Vô Kỵ làm việc. Giờ nàng chỉ muốn hưởng thụ cảm giác đê mê lúc này thôi.
Hai người im lặng ngầm đòng ý hành động của nhau. Sau thời gian uống một chén trà, Trương Vô Kỵ buông bỏ hai bầu vú ra, và thở hổn hển. Hắn nhìn xuống thấy tình cảnh của Dương Bất Hối không khác mình là bao. Khuôn mặt nàng đỏ ửng vì thỏa mãn, đôi mắt nhắm nghiền lại. Đôi bầu nhú kia đang hàn đò vết tay của Trương Vô Kỵ Hai đầu vú to bằng ngón tay cái thì dính đầy hỗn hợp nước dãi của Trương Vô Kỵ cùng với sữa của nàng. Nhìn xuống sâu hơn, mặc dù nơi dó được che chắn bởi một lắm vải nhưng Trương Vô Kỵ cũng có thể tưởng tượng được nơi đó đã ướt át đến mức độ nào rồi.
Nhang chóng cởi quần áo, Trương Vô Kỵ để lộ thân hình hoàn mĩ cùng với cái dương cụ to lớn của mình ra ngoài. Biết cần phải nhanh chóng hắn kéo bỏ lớp vải đang che đậy khu tam giác thần bí ra và cắm nhanh dương cụ của mình vào. Bất ngờ khi nơi đó gặp tập kích, Dương Bất Hối mở mắt ra, không biết lấy từ đâu sức lực, nàng vụng dậy định đẩy Trương Vô Kỵ ra. Nhưng kể cả ngày thương sức nàng còn chả làm được huống chi bây giờ nàng đang mang thai. Nàng nhanh chóng bị Trương Vô Kỵ chế trụ.
“Vô Kỵ.. ngươi dừng lại ngay… A..”
“A…Nhanh.. Dừng lại…”
“A.. a di… ta phải thay lục thúc chăm soc ngươi….”
“A.. ngươi… Cầm thú này…”
“A… Bất Hối….”
Trương Vô Kỵ có thể cảm nhận được độ khít của cái l-n này. Với trình độ y thuật bây giờ của mình, hắn biết l-n của người phụ nữ mang thai sẽ lỏng toẹt, có thể dễ dàng nhét vào. Nhưng với âm hộ của Dương Bất Hối thì khác hẳn. Mặc dù hơi thâm nhưng không mất độ khít. Một phần chắc do nàng ít quan hệ khi sinh. Một phần do nàng là nữ tử trong giang hồ, có võ công phòng thân, không như nữ tử chân yếu tay mềm trông thiên hạ..
Dương Bất Hối lúc này đã lâm vào nhục dục. Lúc này nàng chẳng cần biết cái gì là luân thường đạo lý nữa rồi. Nàng sung sướng theo mỗi nhịp đút vào của Trương Vô Kỵ .
“Đừng… ngừng lại…”
“A.. ta… ra”
Dù sao thì nàng cũng là nữ tử có thai, sức lực không thể bằng lúc bình thường được. Sau khi đã lên đỉnh hai lần, nàng ngất lịm đi. Trương Vô Kỵ cũng lo lắng nàng bị minh chơi chết, hắn đành phun ra tinh dịch nhắm thẳng vào tử cung của nàng. Có một chút thỏa mãn, Hắn cũng nằm xuống bên cạnh Dương Bất Hối, đùa nghịch đôi vú to lớn kia của nàng.
Một lúc sau
“A di, ngươi vẫn còn giật ta à.”
“Bất Hối, nếu ngươi không mở miệng thì chúng ta làm tiếp nhé”
“Bất Hối..”
“Trương Vô Kỵ , ta thật không ngờ ngươi làm ra cái việc giống súc sinh như vậy.”
“Ta.. “
“Ngươi đi ra. Ngươi đi ra ngoài ngay”
Trương Vô Kỵ sao khuất phục dễ dàng như thế được. Từ ngày làm với nhạc mẫu Đại Khỉ Ti, dục vọng trong con người hắn đã ngày càng lớn rồi. Nhớ lại tất cả nữ tử mà hắn biết, hắn muốn biết tất cả các nàng thành nữ nhân của hắn, muốn các nàng chìm đắm trong dục vọng với hắn hơn. Không nói thêm lời nào, Trương Vô Kỵ dùng hành động của mình để chinh phục Dương Bất Hối.
“Ngươi đã chịu phục chưa. Nếu chưa chúng ta tiếp tục.”
“Đừng ngươi tha cho ta đi. Nếu không tì mẫu tử chúng ta bị ngươi tương sống đ-t chết mất.”
Dương Bất Hối nhìn Trương Vô Kỵ . Nàng quen biết nam tử này từ khi còn bé, nhiều lúc nàng cũng đã mơ tưởng trở thành nữ nhân của hắn. Nhưng cuộc đời thật lắm biến cố, đâu ai học được chữ ngờ. Giữa nàng và hắn dần có sự ngăn cách càng lớn về bối phận. Nhưng tưởng không bao giờ gặp lại nhau, không ngờ bây giờ cả hai lại cùng giao hoan trên một chiếc giường, nàng thỏ thẻ :
“Ngươi không sợ thiên hạ chê cười sao”
“Chỉ cần ngươi ở nơi Cổ Mộ này, không có ai biết chuyện cảu chúng ta cả”
“Thế nhưng..”
Biết nàng lo lắng cho đứa con trong bụng Trương Vô Kỵ an ủi nàng :
“Đừng lo, ta sẽ coi nó như con ta. Ta vẫn cho nó mang họ Ân”
“Ừ. Ta tin tưởng ngươi”
Tại một gian phòng nào đó
“Nha .. A… Công tử… ta .. ta muốn bay”
Thân thể mềm mại của Tiểu Chiêu cương cứng lên, khuôn mặt xinh đẹp của nàng hướng ngửa ra sau lên, mái tóc dài của nàng tán loạn. Người nàng lúc nàng dính đầy mồ hôi, khuôn ngực đầy đặn của nàng không ngừng run run. Tận sâu trong âm đạo của nàng co rút không ngừng. Nàng cảm giác toàn thân xương cốt đều muốn tan hết.
"Ah... Ah..."
Nhanh chóng nàng khoái hoạt đến mức dục tiên dục tử. Trong nhục động của nàng kịch liệt địa run rẩy, chặt chẽ bao vây lấy dương vật to lớn của Trương Vô Kỵ . Trương Vô Kỵ cũng nhanh chóng bắn ra tinh dịch vào tận sâu bên trong nàng.
Đột nhiên thấy dương vật vẫn còn đang cương cứng của Trương Vô Kỵ thoát khỏi l-n mình, Tiểu Chiêu thấy khác so với mọi lần nên nàng dịu dàng hỏi :
“Công tử, chẳng lẽ công tử chán Tiểu Chiêu rồi ư, hay Tiểu Chiêu đã làm gì phật ý công tử”
Thấy Tiểu Chiêu bây giờ bộ dáng, Trương Vô Kỵ cũng phì cười. Hắn xấu xa nói:
"Tiểu Chiêu đừng nghĩ bậy. Ta rút ra là để chừa chút khí lực. Ta còn muốn bắn vào trong Mẫu Thân ngươi nữa cơ."
Nghe Trương Vô Kỵ nói vậy Tiểu Chiêu mắc cỡ đỏ mặt. Mặc dù nàng cũng biết về mối quan hệ này nhưng bình thường nàng cũng mãu thân không bao giờ đả động đến cả. Huống chi bây giờ còn đang lúc giao hoan. Nghĩ đến cảnh mẫu thân cùng công tử trước mặt mình ân ái, huyệt mềm của nàng cũng không nhịn được, làm cho dâm thủy chảy ra càng nhiều
“Công tử, người cứ giễu cợt Tiểu Chiêu.”
Biết nàng không tin, Trương Vô Kỵ cũng không nói thêm gi mà hắn lấy hành động chứng mình. Bước xuống giường hắn mở cửa ra và lôi vào một nữ tử. Đấy chính là Đại Khỉ Ti.
Lúc này trên người Đại Khỉ Ti chỉ mặc một chiếc áo ngủ. Chiếc áo này thật mỏng, bó sát làm lộ ra cơ thể đẹp đẽ không bị năm tháng hao mòn của nàng ra trước mắt nữ tế cùng nữ nhi của nàng. Thấy mẫu thân bước vào, Tiểu Chiêu cuống cuồng vơ lấy cái chăn che lấy thân thể mình. Trương Vô Kỵ giờ vờ nói :
“Nhạc mẫu thật không giám dấu, Tiểu Chiêu kinh nghiệm còn kém cỏi, nhưng ta dục tính tràn đầy nên mỗi lần quan hệ nàng phải chịu. nhiều đau đớn. Nay ta mời nhạc mẫu tới đây chính là muốn người dạy chúng ta làm thế nào nào để quan hệ cả hai cùng sung sướng hơn.”
Nghe Trương Vô Kỵ nói vậy , Đại Khỉ Ti thầm mắng Trương Vô Kỵ chỉ biết khoe mẽ. HÍt một hơi thật sâu, nàng hỏi lại :
“Ừ vì để nữ nhi có được hạnh phúc viên mãn, ta có thể giáo các ngươi. Nhưng không biết ngươi muốn thế nào?”
Trương Vô Kỵ đỉnh đạc nói ra: "Nhạc mẫu, Có phải là do dương vật ta quá lớn Không?"
Trong lúc nói chuyện, Trương Vô Kỵ dùng tay nâng cái dương vận to lớn, vẫn còn đang dính dâm thủy của mình lên, chĩa thẳng vào mặt của Đại Khỉ Ti
Mặc dù đã hưởng dụng nó rất nhiều lần, nhưng bây giờ nhìn thấy nó Đại Khỉ Ti cũng phải đỏ mặt nói:
"Dương vật lớn không là vấn đề, kỳ thật nam tử dương vật càng lớn, phái nữ sẽ bị đến càng nhiều nữa khoái cảm, chủ yếu là hai ngươi kỹ xảo cùng phối hợp vấn đề."
Trương Vô Kỵ lại hỏi: "Cái kia như thế nào mới có thể để cho Tiểu Chiêu hảo hảo cùng ta phối hợp đâu này?"
Đại Khỉ Ti có chút khó với mở miệng. Thấy vậy Trương Vô Kỵ bèn đưa ra lời đề nghị
“Ta đây đề nghị, ta sẽ cùng nhạc mẫu ngươi biểu diễn giao hợp, lại để cho Tiểu Chiêu quan sát. Sau khi quan sát xong Tiểu Chiêu cùng ta làm lại một lần nữa là được. Không biết ý của nhạc mẫu như nào. "
Đại Khỉ Ti nhìn về phía nữ nhi đang mặc đỏ cúi gằm xuống vì xấu hổ, sau đó nang cũng bất chấp, nhìn về phía Trương Vô Ky nói :
“Như vậy cũng được.”
Đại Khỉ Ti cúi xuống, vươn ngọc thủ, cầm đại dương vật nhớp nháp của Trương Vô Kỵ nói :
“Vô Kỵ, dương vật của ngươi lớn hơn rất nhiều so với đại đa số nam nhân. Chính vì vậy mà khi các ngươi làm chuyện phòng the nhất định phải chú ý không được nóng vội. Âm hộ của Tiểu Chiêu không giống chúng ta thành thục phụ nhân l-n lỏng, ngay lập tức có thể tiếp nhận đại nhục bổng của ngươi. Chiêu nhi, ngươi nhất định phải nhớ kĩ, trước khi để cho đại nhục bổng của hắn cắm vào l-n ngươi, hai ngươi các ngươi phải vuốt ve với nhau một hồi, để cho l-n ngươi tiết dâm thủy làm ẩm ướt trước. Sau khi đã ẩm ướt rồi ngươi hãy để cho hắn cắm vào.”
Vừa nói chuyện Đại Khỉ Ti vừa chuyển động ngọc thủ vướt ve long thương của Trương Vô Kỵ . Được nhạc mẫu vuốt ve, Trương Vô Kỵ cũng cảm nhận được long thương của mình càng ngày càng cường tráng hơn.
Tiểu Chiếu ngẩng đàu nhỉn tràng cảnh mập mờ trước mắt. Lúc này xuân tâm trong nàng có chút manh động. Không biết lấy dũng khí từ đâu, nàng mạnh dạn hỏi :
“Mẫu thân, trước khi giao hoan phải làm thế nào? Có phải làm giống như ngươi hiện giờ không?”
"Đúng vậy a!"
Đại Khỉ Ti đột nhiên chú ý tới nữ nhi đang nhìn mình, nàng thẹn thùng nói:
"Đúng vậy a... Ta là đang dạy ngươi nha, ngươi cũng phải chú ý học vào."
Tiểu Chiêu ngây thơ nghiêm túc gật đầu, nói:
"Mẫu thân đừng lo, ta ở một bên sẽ nghiêm túc chăm chú học tập."
Đại Khỉ Ti gật gật đầu, nói tiếp :
"Các ngươi còn có thể giúp nhau vuốt ve đấy..."
Trương Vô Kỵ thừa cơ vận dụng đại thủ cầm chặt một cái no đủ vú, cười xấu xa nói:
"Nhạc mẫu, có phải như vậy hay không a?"
Nhìn thấy đôi mắt trong vắt tinh khiết bắt đầu có dầu hiệu say mê, Trương Vô Kỵ nhẹ nhàng nói :
“Tiểu Chiêu nàng không hiểu thế nào là tán tỉnh cả. Hay là chúng ta biểu diễn cho nàng một màn để nàng nhìn. Như vậy nàng dễ nhớ kĩ hơn.“
Trương Vô Kỵ nói xong, không chờ đợi Đại Khỉ Ti trả lời hắn liền giang hai cánh tay, bế thốc Đại Khỉ Ti lên và ôm nàng vào trong ngực.
Đại Khỉ Ti trở tay không kịp. Sau khi kinh hô một tiếng nàng đã nằm gọn trong lồng ngực nở nang của Trương Vô Kỵ . Ngửi thấy dương cương chi khí toát ra từ người của Trương Vô Kỵ , nàng đã bắt đầu nửa tỉn nửa mê. Lại cảm nhận long thương của Trương Vô Kỵ vẫn đang nằm trong tay mình, nàng đã mê say đế không thể kìm chế được nữa rồi. Nơi u cốc kia của nàng sau khi chịu qua nhiều kích thích bắt đầu tháo nước chảy ra đại lượng dâm thủy.
Đại Khỉ Ti dùng đôi mắt đẹp ẩn chứa khát khao nhìn Trương Vô Kỵ . Trương Vô Kỵ làm sao có thể không hiểu được chứ. Hắn nhanh chóng cúi người xuống, hôn lên hai mảnh bờ môi kia của Đại Khỉ Ti. Đại Khỉ Ti không tránh né. Nàng nhẹ nhàng khép lại hai con ngươi, miệng anh đào của nàng khẽ mở. Nàng dùng đôi cánh tay ngọc mềm mại không sương quàng quang cổ Trương Vô Kỵ . hai người trao nhau nụ hôn thật lâu, đến khi cả hai cảm thấy khó thở mới dừng lại.