Ỷ Thiên Hậu Truyện (Trương Vô Kỵ Cùng Hoàng Sam Nữ Tử)

Chương 44 : Mật thất

Ngày đăng: 02:33 27/06/20

CHƯƠNG 44.Mật thất
Trương Vô Kỵ nghe nói Dương tỷ tỷ nói hắn oai hùng khí khiếm phụng, tuy biết còn đây là thực nói, nhưng cũng không khỏi hơi hơi buồn bực, tiến lên ôm Dương tỷ tỷ nói:
"Vậy cũng vị tất, Vô Kỵ ở trên giường lần đó không phải thất tiến thất ra, có thể so với kia trưởng sườn dốc Triệu Tử Long, biến thành tỷ tỷ ngươi 『 ta muốn 』『 ta muốn 』 âm thanh rên rỉ không ngừng? Dương tỷ tỷ lời này, khả được cho lời nói dối rồi, Vô Kỵ buổi tối khả phải thật tốt trừng phạt tỷ tỷ nha."
Dương Nguyệt Âm vừa nghe "Trừng phạt" hai chữ, toàn thân lập tức mềm nhũn ra, trong đầu hiện lên ngày thường Trương Vô Kỵ bào chế mình đủ loại bụi hoa thủ đoạn, ngấy thanh nói:
"Ân, vậy trừng phạt a, tỷ tỷ huyệt dâm hòa hậu đình đã sớm đói khát khó nhịn rồi, không đem nhân gia thao thích, tỷ tỷ khả không để yên cho ngươi..."
Thoại âm rơi xuống, Dương Nguyệt Âm mới phát giác trong một trường hợp hạ nói bực này lời dâm thật sự rất kỳ cục, ngọc diện đỏ lên, việc nói tránh đi:
"Đệ đệ a, vậy chờ vui đùa ngữ điệu tự không cần để ở trong lòng, trước mắt đại địch chưa đi, hay là trước nắm chặt luyện thành môn thần công này mới là. Đệ đệ công lực của ngươi góc cường, khả chủ luyện thiếu thương kiếm, trung hướng kiếm hòa quan hướng kiếm, này ba đường kiếm pháp khí thế hùng hồn, biến hóa không lắm phức tạp, uy lực cũng là thật lớn, có thể...nhất phát huy Vô Kỵ đệ đệ của ngươi thâm hậu nội công; mà tỷ tỷ võ công của ta đi chính là nhẹ nhàng xảo diệu một đường, khả chủ luyện Thương Dương Kiếm, thiếu hướng kiếm cùng thiếu trạch kiếm; đối đãi hai người luyện thành này mấy lộ kiếm pháp về sau, là được một bên học kia còn lại mấy lộ kiếm pháp, một bên lẫn nhau sách chiêu, quen thuộc này vô hình kiếm khí lai lịch kình lực, tái chiến Lộc Trượng Khách lúc, chúng ta liên thủ tấn công địch, là được có mười phần nắm chắc."
Trương Vô Kỵ gặp Dương tỷ tỷ thần sắc hồi phục trang trọng, cũng liền không hề đi vậy chờ mập mờ trêu đùa, cầm lấy Kiếm Kinh, cùng Dương tỷ tỷ nghiên cứu huyền bí trong đó.
Nghiên cứu hồi lâu, Trương Vô Kỵ đứng dậy vươn vai, tháy Dương Nguyệt Âm vẫn ngồi chăm chú đọc kiếm phổ. Lúc này nàng như một bức ngọc thạch thần thánh, nếu so sánh với lúc nàng trên giường chắc chắn không ai có thể tưởng tượng là cùng một người cả. Nảy ý muốn trêu đùa, Trương Vô Kỵ tiến gần đến ôm lấy em nhỏ của Dương Nguyệt Âm. Đôi ma trảo của hắn bắt đầu vuốt ve hết cơ thể ngọc ngà của nàng.
Đang tập trung thì bị tập kích, Dương Nguyệt Âm rên nhẹ một tiếng. Tiếp ngay sau đó hùa cùng trượng phu, nàng quay mặt trao cho Trương Vô Kỵ một nụ hôn nồng cháy. Dục hỏa bùng lên, Trương Vô Kỵ bế thốc Dương Nguyệt Âm, ghé người nàng sát vào giá sách. Một mặt hắn vẫn trao nàng nụ hôn nồng chạy, mặt khác hai tay hắn động thủ, một tay bóp ngực, một tay thò hẳn vào trong quàn sở nắm tiểu muội của nàng.Được khoảng một lúc sau hai người bắt đầu thở hổn hển. Lúc này đấy quần của Trương Vô Kỵ đã nổi lên một cục, còn của Dương Nguyệt Âm thì đã ướt đẫm ước.
“Ưm.. đừng mà… Vô Kỵ.. đệ đệ.”
“Tỷ tỷ… Ngươi không cảm thấy kích thích sao”
Nói rồi Trương Vô Kỵ nhanh chóng bế thốc Dương Nguyệt Âm lên. Nhưng do khống chế lực không tốt hắn gạt phải một chiếc lọ sứ trên giá. Tưởng chừng chiếc lọ sẽ rơi vỡ nhưng không , một tiếp “roẹt” vang lên. Một phần tường phía sau bị mở ra.
Bất ngờ khi vẫn còn mật căn mặt thất ngầm. Trương Vô Kỵ cùng Dương Nguyệt Âm đều dừng lại dục tính trong người.
“Tỷ tỷ ngươi có biết gì về căn mật thất này không”
“Ta cũng thật không biết, nếu không phải vì đệ đệ ngươi chắc đến khi chết ta cũng không khám phá ra căn mật thất này’
“Chúng ta đi vào xem trông căn mật thất này chứa gì đi”
“Ta nghe theo đệ đệ đó”
Trương Vô Kỵ cùng Dương Nguyệt Âm tiến vào căn mật thất bí ẩn kia. Càng đi hai người càng tiến sâu xuống lòng đất. Phải mất tầm mười phút hai người cuối cùng đã đến đáy mật thất.
Tại đây hai người tìm thấy một cuốn sổ kí đã phủ đầy bụi cùng với một chiếc quan tài băng bên trong chứa một bộ xinh đẹp trần truồng nữ thi.
“Mẫu thân”
Vừa thấy khuông mặt của nữ thi, Dương Nguyệt Âm đã thất thanh kêu lên. Trước kia nàng cứ ngỡ mâu thân đã chết và được đặt vào quan tài đá phía trên. Nàng thật không ngờ thi thể mẫu thân lại được lưu ở nơi này. Khi đọc lại từng dòng chữ trong cuốn sổ kia hai người cũng hiểu được ngọn nguồn sự việc
Thì ra tại lúc giết được Trần Bát Thước, Dương Tương Di vì thương tâm quá độ cộng với thương thế trong mình, nàng rơi vào hôn mê sâu, cơ hội tỉnh lại là rất khó. Lúc ôm được thi thể của thê tử, xuân dược do Trần Bát Thước đánh về phía hắn bắt đầu phát tán. Nhớ lại cảnh vợ bị gian dâm trước mặt mình, cuối cùng Dương Tương Phi không chịu nỏi nữa. Hắn điên cuồng lên như một con dã thú, hai mắt đỏ như máu, chả cần biết tình trạng của thê tử mình lúc này như thế nào, hắn dùng con cắc đang cương cứng của mình đâm từng phát thật mạnh vào cái l-n vẫn còn chứa đầy hỗn hợp tinh dịch của Trần Bát Thước cùng dâm thủy của thê tử mình.
Sau khi tác dụng của xuân dược đã hết, Dương Tương Phi bắt đầu hồi tỉnh. Nhìn thấy cảnh tượng lúc này hắn cảm tháy thật choáng váng và hối hận. Thân thể Dương Tương Di lúc này không chỗ nào là không dính tinh dịch cả, ngoài ra trên người nàng đầy những vết hằn đỏ đủ để thấy hành động thú tính của Dương Tương Phi mạnh đến tầm nào.
Buồn khổ cộng với căm thù đang dâng trào trong lòng, Dương Vân Phi chặt lấy dương cụ của Trần Bát Thước bọc lại, sau nhanh chóng đưa thân thể của thê tử về Cổ Mộ tìm cách cứu chữa. Về đến Cổ Mộ, công lực của Dương Vân Phi tiêu hao rất nhiều vì duy trì một đường sinh cơ cho thê tử. Sau khi đưa thê tử vào băng quan, hắn ngày đêm điên cuồng nghiên cứu cách thê tử tỉnh lại. Cuối cùng sau bao công sức bỏ ra, hắn đã nghiên cứu ra được bộ kinh thư Âm Dương Kinh. Bộ chân kinh này có phần giống Thiên Ma Cực Lạc Công nhưng nó ở một tầng cao hơn. Mặc dù vẫn thải âm nhưng nó chỉ nhằm vào những nữ tử âm khi quá thịnh mà thôi. Và Dương Tương Di đang là một ví dụ điển hinh.
Vui mừng tuột cùng Dương Vân Phi bò vào băng quan cùng thê tử giao hoan. Bất quá kết quả mà hắn đạt được thật thất vọng. Vì công pháp hắn chủ tu là Cửu Âm Chân Chinh chí nhu chí âm, nên bình thường Dương khí trong người hán cùng chả hơn nam nhân bình thường là bao. Mà bây giờ thê tử của hắn thì chả khác nào một hồ âm khí cả. Muốn hút hết chỗ âm khí này thì cần nam nhân chủ tu thuần dương và công pháp thuần dương cũng phải thượng đẳng mưới được. Dương Vân Phi nghĩ ngay đến Cửu Dương Thần Công. Nhưng nhanh chóng hắn đành bác bỏ vì môn này tuyệt học đã mất tích khỏi giang hồ quá lâu rồi. Vậy nên hắn vẫn quyết định đi con đường hắn tạo ra. Sau bao lần cố thao thê tử, cuố cùng Dương Vân Phi cũng đã kiệt lực. Hắn đành ngậm ngùi để lại mà giã từ nhân gian.

Mấy ngày sau
“Tỷ tỷ, bộ chân kinh này thật kỳ diêu. Hazz nếu nhạc phụ còn sống thì bây giờ hắn chắc chắn trở thành minh chủ thiên hạ rồi”
“Vô Kỵ đệ đệ, tỷ ta vừa nghĩ ra một cách có thể gia tăng công lực của ngươi, nhưng ta không biết có nên nói không”
“Dương tỷ tỷ. Có phải cách đó khó khăn lắm phải không. Nhưng tỷ đừng lo dù khó thế nào ta cũng chịu được”
“Ta… ta… muốn ngươi luyện công cùng mẫu thân ta”
Giọng của Dương tỷ tỷ lúc này ngày càng nhỏ dần, bất quá để nói ra quyết định của mình nàng đã mất mấy ngày để suy nghĩ rồi.
“Luyện công cùng nhạc mẫu…Ý của tỷ là…”
“Đúng vậy. Đó là ý của ta đó”
Thì ra sau khi biết được mẫu thân vẫn còn sống, Dương Nguyệt Âm muốn làm cho nàng tỉnh lại. Nhưng theo cách của phụ thân nàng bây giờ thì thật khó vì nàng không chấp nhận bất kì nam nhân nào có thể chạm đến thân thể của mẫu thân nàng. Nhìn thấy Trương Vô Kỵ một ý tưởng trong đầu nàng lóe lên. Sau bao đêm nàng nghĩ đây là điều mà nàng có thể chịu được, còn về phần mẫu thân thì trước khi nàng tỉnh hắn thì chỉ cần bảo Trương Vô Kỵ trốn đi là được.
“Vì mọi người , ta nguyện vào nước sôi lửa bỏng.”
“thôi đi ngươi được tiện nghi của giả bộ”
“Vậy thì để ra cho tỷ tỷ chiếm tiện nghi”
“Ngươi dâm ma buông tay”
“Ưm…”
Một lần nữa tiến vào căn mật thất lạnh như băng kia Trương Vô Kỵ bắt đầu đánh giá vị nhạc mẫu đang ngủ mê của mình. Hắn thấy Dương Tương Di có da thịt như tuyết vậy trong suốt, trên mặt ẩn ẩn lộ ra ửng đỏ sắc, càng cùng người bình thường da thịt không khác. Trương Vô Kỵ đi vào thân thủ cấp Dương Tương Di bắt mạch một chút, chỉ cảm thấy nàng lạnh như băng đến cực điểm, nhưng là mạch tim vẫn còn đập. Trên người nàng lúc này chỉ mặc một bộ quần áo cực mỏng được làm từ tằm ti, còn nội y bên trong thì không có.
Lúc này Dương Tương Di hai mắt nhắm chặt, xinh đẹp lông mi dài, ngực cũng theo hô hấp ưu mỹ nhất khởi nhất phục. Đương nhiên loại này hô hấp tần suất là rất thấp, điều này cũng thực bình thường, bởi vì nếu hô hấp bình thường, Dương Tương Di cũng sẽ không nằm ở trên giường rồi. Mái tóc đen nhánh của nàng từng sợi kết dính cùng một chỗ, xõa ở hai bên má và cổ. Da thịt nở nang tuyết trắng tựa như trong suốt, cơ hồ không nhìn thấy một chút tì vết nào. Thân thể thon dài của nàng tạo thành một đạo đường cong tuyệt vơi, bắt đầu từ đôi ngạo nhân ngọc phong, theo đến tiếp là cặp mông đẹp đẫy đà đầy nhục cảm. Cuối cùng là một đôi thanh tú chân ngọc chồng lên nhau. Tất cả chỉ để tạo nên một tuyệt tác mỹ nhân ngủ.
"Tướng công, bây giờ ta chỉ biết nhờ ngươi cứu mẫu thân thôi"
Dương Nguyệt Âm quan tâm nói.
Trương Vô Kỵ ít một hơi :
"Ta sã tận lực cứu nhạc mẫu về."
Dương Nguyệt Âm gật gật đầu, nói:
"Tốt, ta đây hiện tại liền đi ra ngoài... Tướng công, ngươi còn cần gì sao?"
Trương Vô Kỵ lắc đầu, nói:
"Không cần, có cần thời điểm, ta sẽ gọi ngươi. Nếu nghe không được của ta kêu to , mặc kệ người nào đều không cho phép tiến vào, biết không?"
"Ta hiểu được, kia mẫu thân của ta liền cầu xin ngươi rồi."
Dương Nguyệt Âm nói.
Trương Vô Kỵ rón ra rón rén đi vào trước hàn băng sàng, cẩn thận thưởng thức này Dương Tương Di ngủ mỹ nhân tư thái, không chút kiêng kỵ thưởng thức thiên hương quốc sắc mỹ phụ thân thể. Thiên Tiên hai má có thể là bầu trời xấu hổ. Thật mỏng lụa mỏng áo ngủ lộ ra quang, như có như không, càng làm cho Dương Tương Di kiều xảo mảnh khảnh tuyệt vời đường cong, mềm mại không xương tiên cơ ngọc thể; hơn nữa chọc người chú mục đấy
Kia đôi hơi hơi rung động đầy đặn vú, giờ phút này chính cơ hồ không hề che giấu cao thẳng lấy, chẳng những đẫy đà mượt mà, hơn nữa cực đại, dung nhập kia hoàn mỹ thân thể mềm mại, đỉnh núi hai khỏa anh đào hồng hồng đứng thẳng lấy, giống như đang khiêu khích, phảng phất đang đợi khác phái ngắt lấy vậy, phấn hồng anh đào tại tuyết trắng sáng loáng da thịt phụ trợ dưới, càng lộ vẻ mê người. Mà Dương Tương Di cặp kia đầy đặn rất tròn trắng nõn thon dài đùi ngọc đâu một đôi mê người chân dài, càng như thế kiều mỵ làm người ta phát cuồng?
Trương Vô Kỵ ngây người sau một lúc lâu, thật sâu thở dài:
"Quả nhiên không hổ là mà mẫu thân của Dương tỷ tỷ."
Trương Vô Kỵ nói xong, liền không nhịn được thân thủ đi đẩy ra Dương Tương Di y phục kia.
"Oanh! ! !"
Trương Vô Kỵ nhất thời trong óc trống rỗng, quả thực không thể tin được trước mắt thấy hết thảy. Hắn mãnh nuốt nước miếng, hai mắt tựa như nứt vỡ đâu đèn lồng.
Trước mắt chỉ thấy một khối phấn điêu ngọc trác, trong suốt ngọc nhuận tuyết trắng thân thể lõa trình tại trước mắt, kia kiều trợt ngọc nộn băng cơ ngọc cốt, run rẩy giận tủng kiều rất tuyết trắng vú nhỏ, trong suốt cận kham một nắm, tiêm trợt kiều mềm như dệt cửi eo nhỏ, trơn nhẵn tuyết trắng ôn nhu bụng, tuyệt đẹp thon dài tuyết trợt đùi ngọc, không một chỗ không đẹp, không một chỗ không dụ người phạm tội.
Nhất là xinh đẹp thanh thuần tuyệt sắc mỹ nhân trước ngực kia một đôi run rẩy giận cao vút bát "Thánh nữ ngọn núi", kiêu ngạo mà hướng về phía trước kiên đĩnh, kiều rất vú nhỏ đầy thượng một đôi xinh xắn lanh lợi, xinh đẹp đáng yêu đầu vú đỏ bừng ngọc nhuận, cùng chung quanh kia một vòng phấn hồng mê người, kiều mỵ chí cực cùng quầng vú xứng cùng một chỗ. Theo kia tinh tế mềm mại mềm nhẵn tuyết cơ nhìn xuống đi, lướt qua trơn nhẵn mềm mại mềm mại bụng, chỉ thấy một mảnh cỏ đên nhân thảo thê thê...
Trương Vô Kỵ tựa như phát hiện nhất kiện hiếm thế trân bảo giống nhau, lúc này thân thủ đi chọc ghẹo nàng kia tuyệt không thể tả vú...
Tuy rằng lạnh như băng một điểm, tuy nhiên lại là mềm...
Trương Vô Kỵ cúi người ngậm tiên tử Dương Tương Di kia một đỏ bừng ngọc nhuận, xinh đẹp đáng yêu chí cực kiều đầu vú nhỏ, dùng đầu lưỡi khinh liên mật yêu nhu liếm, mút vào...
"Ân..."
Hừ nhẹ một tiếng, giống như tình thiên phích lịch.
Trương Vô Kỵ quả thực không thể tin được hết thảy trước mắt. Dương Tương Di lại có phản ứng? !
Giờ khắc này, Trương Vô Kỵ rốt cuộc không kềm chế được, càng thêm nhanh hơn hành động của mình, nhất miệng ngậm chặt Dương Tương Di một cái vú trắng, điên cuồng liếm mút. Dương Tương Di nguyên lai nhắm chặt đôi mắt đẹp lúc này lại tại không tự chủ được kích động lông mi, trắng noãn trên má bất tri bất giác liền dính vào hai xóa sạch diễm lệ màu hồng, có vẻ phá lệ quyến rũ cùng kiều diễm; bình tĩnh hô hấp cũng lập tức trở nên thở dốc dồn dập. Đầy đặn cao ngất hai vú của nàng bị Trương Vô Kỵ không ngừng xoa lấy xuống, giống xấu hổ cô gái giống nhau phủ thêm phấn hồng sa cân; một đôi khéo léo đẹp đẽ đỏ sẫm hai điểm, cũng bởi vì mãnh liệt kích thích thành thục rất đứng lên; mềm mại u cốc khe rãnh bên trong, trong suốt sềnh sệch dâm thủy cư nhiên cuồn cuộn đã tuôn ra.
Sau một trận này mút vào, liếm lát, Dương Tương Di kinh khi hắn dâm tà khiêu khích hòa sờ chút xuống, cư nhiên từ từ khôi phục bình thường người độ ấm, dần dần trở nên mặt đỏ tới mang tai lên.