Ỷ Thiên Hậu Truyện (Trương Vô Kỵ Cùng Hoàng Sam Nữ Tử)

Chương 5 : Cuộc sống tại Cộ Mộ

Ngày đăng: 02:33 27/06/20

CHƯƠNG 5.Cuộc sống tại Cộ Mộ
Đông đi xuân tới, vạn vật sống lại. Dưới ánh mặt trời chiếu rọi, cả núi Chung Nam dạt dào màu xanh, xuân sắc khôn cùng. Tại Chung Nam Sơn chỗ sâu, vốn là một Cổ Mộ âm lãnh, ẩm ướt, vậy mà lúc này lại là địa phương tràn đầy xuân ý nhất trong núi.
"Ba... Ba... Ba... Ba..."
Trong cổ mộ, trên một cái giường, Dương Nguyệt Âm và Triệu Mẫn cả người trần như nhộng song song quỳ gối cạnh giường. Ngọc thể trong sáng, đẹp không tì vết của các nàng đang bị bài bố thành tư thế của một con chó cái động dục. Cái mông đầy đặn tròn tròn của các nàng nhích cao lên, để mặc cho Trương Vô Kỵ ở phía sau tỳ ý phát.
"Ân... Ân... Vô Kỵ... Nhanh chút... Lại dùng lực một điểm."
Mỗi một cái phát mông tựa hồ mang lại cho hai vị mỹ nữ vô tận khoái cảm, làm ch thân thể mềm mại của các nàng không ngừng vặn vẹo. Miệng anh đào của các nàng không ngừng kêu ra những âm thanh dẫm đãng, khe l-n của các nàng lúc này đã có dâm thủy nhè nhẹ chảy ra.
"A... A... Vô Kỵ tướng công... Ta muốn..."
Tại Trương Vô Kỵ ngược đãi, đánh đòn mình, Dương Nguyệt Âm kêu lên. Nhưng không chờ đợi chính mình kêu xong, dưới háng của nàng phun ra dâm thủy số lượng lớn mà đạt cao triều. Thấy thế, Trương Vô Kỵ liền đình chỉ phát, cười hì hì nói:
"Lần này lại là Dương tỷ tỷ thắng. Ta còn nhớ rõ lần đầu tiên đánh mông của tỷ tỷ. Sau một nén nhang công phu, tỷ mới đạt cao triều. Không ngờ mới đó chưa qua bao lâu, giờ đây thời gian chỉ có đủ uống cạn một chén trà, vậy mà tỷ tỷ đã chống đỡ không nổi. Nếu lại cách chút thời gian, đệ đệ ta lại xóa bóp thân thể của tỷ tỷ, chẳng lẽ phía dưới của tỷ tỷ sễ chảy không ngừng thánh thủy sao.”
Tuy rằng Trương Vô Kỵ và hai nàng đã vô số lần làm chuyện vợ chồng chung. Nhưng trong lúc làm, bọn hắn vẫn thích lấy xưng hô tỷ tỷ, đệ đệ đối thoại, nghe thật kì lạ. Ở một bên, Triệu mẫn mông đẹp cũng bị đánh đỏ ổn lên, nàng mở miệng thêm dàu thêm mỡ nói :
"Tiểu nữ tử từ trước đến giờ tự phụ thông minh, chăm chỉ khổ tu thuật phòng the bên trong Cửu Âm Chân Kinh đã lâu. Không nghĩ tiểu nữ tử vẫn như cũ không phải là đối thủ của Dương tỷ tỷ. Ai, xem ra tiểu nữ tử chỉ có thể mỗi ngày tụng kinh niệm phật, khẩn cầu kiếp sau có thể giống Dương tỷ tỷ như vậy trời sinh khúm núm a."
Cứ việc Dương Nguyệt Âm gả cho Trương Vô Kỵ tới nay, như vậy khuê trung trêu đùa đều không phải là hiếm thấy. Mặc dù từ lâu Dương Nguyệt Âm đã không còn giống nữ tử có mặt mỏng, bất quá nàng vẫn không nhịn được kháng nghị nói:
"Đều do phá hư tướng công nặng bên này nhẹ bên kia, đánh Mẫn muội muội nhẹ như vậy, vậy mà đánh ta thật nặng tay."
Giờ đây nếu có người thấy Dương Nguyệt Âm nói chuyện thì sẽ không bao giờ nghĩ nàng là một vị hiệp nữ người trí dũng song toàn, võ công trác tuyệt cả. Giọng điệu, vẻ mặt lúc này của nàng giống y hệt một vị cô nương đang hưởng thụ mối tình đầu. Trương Vô Kỵ cười ha ha, ôm eo nhỏ của Dương Nguyệt Âm. Tại vú của nàng một tay của hắn không ngừng xoa nắn, tay kia thì men dọc theo mông trắng của nàng thăm dò vào trong quần, không ngừng moi móc đã ướt đẫm lỗ l-n kia của Dương Nguyệt Âm, hỏi:
"Dương tỷ tỷ thật là to gan, dám nói xấu tướng công. Tỷ tỷ, ngươi nói tướng công làm như thế nào trừng phạt ngươi mới tốt?"
Tuy rằng Dương Nguyệt Âm võ công trác tuyệt, nhưng đối với công kích của Trương Vô Kỵ nàng không vận dụng tí sức nào phản kháng cả. Theo lời nói của Trương Vô Kỵ thân hình mềm mại của nàng lập tức nóng lên, trong miệng nàng không ngừng xin tha nói:
"A... Đệ đệ... Đệ đệ tha tỷ tỷ a... Tỷ tỷ cũng không dám nữa."
Trương Vô Kỵ cố ý làm mặt nghiêm :
"Khó mà làm được, hôm nay đệ đệ nhất định phải hảo hảo trường phạt tỷ tỷ vì không biết nghe lời mới được.”
Trương Vô Kỵ rút cái tay khỏi khe l-n ướt nhẹp của Dương Nguyệt Âm. Tại bên giường hắn ra ra một cái dây thừng có hai cái nút buộc lớn. Cổ tay hắn vung lên, làm cho dây thừng buộc chặt vào hông của Dương Nguyệt Âm. Phần thừa còn lại của chiếc dây men theo cái bụng của nàng, đi qua âm hộ và kiêu đòn. Cuối cùng nó thắt lại ở phía sau lưng nàng. Hai cái nút buộc lớn trên dây thừng thì dín chặt lấy lỗ l-n và cúc môn của Dương Nguyệt Âm.
Trương Vô Kỵ đem dây thừng buộc nhanh đến nỗi khi nó chạm nhẹ qua lỗ l-n và khe đít của Dương Nguyệt Âm cũng làm cho Dương Nguyệt Âm cảm thấy có sự ma sát. Thân thể trần truồng của Dương Nguyệt Âm phối hợp với cái tiết khố làm bằng dây thừng làm thân thể nàng toát lên vẻ dâm đãng tột cùng.
Không chỉ có như thế, vì gia tăng thêm kích thích, Trương Vô Kỵ căn cứ vào một loại dâm độc phối phương trong Độc Kinh của Vương Nam Cô để điều chế ra một loại xuân dược đặc chế. Loại xuân dược này trực tiếp ngấm qua cơ thể của nữ tử. Vô luận nữ tử có nội công thâm hậu cỡ nào đều không thể ngăn cản. Cái dây thừng làm tiết khố cho Dương Nguyệt âm đã được ngâm qua loại xuân dược đặc chế bảy bảy bốn mươi chín ngày. Chỉ cần nữ tử mặc nó vào lập tức sẽ bị xuân dược ăn mòn ý chí, cả ngày sẽ chìm đắm trong đại dương dục vọng không thể thoát ra được.
Loại quần lót dâm uế này Dương Nguyệt Âm và Triệu Mẫn thường xuyên mặc qua. Chính vì vậy mà thân thể các nàng so với trước kia càng thêm mẫn cảm. Thậm chí nhiều lúc, dưới sự kịch thích của xuân dược, các nàng còn bay ra các loại dâm dãng, hạ lưu tư thế, mục đích là mua vui cho Trương Vô Kỵ. Cùng giường với Trương Vô Kỵ vô số tái, ba cái lỗ trên người bị hắn chơi không biết bao nhiêu lần, làm sao mà Dương Nguyệt Âm có thể không biết hắn định làm gì.
Dương Nguyệt Âm vốn có tâm cự tuyệt, nhưng Trương Vô Kỵ lại giở trò, không ngừng công kích đôi vú nhạy cảm cùng cúc huyệt của nàng. Thêm vào đó Triệu Mẫn không có hảo ý không ngừng trợ giúp Trương Vô Kỵ, nàng chỉ đành khuất phục dưới dâm uy của Trương Vô Kỵ. Trương Vô Kỵ vỗ nhẹ lên mông của Dương Nguyệt Âm, nàng liền quỳ xuống, hai tay chống xuống đất, bày ra tự thế của một con chó cái, bò về phía trước.
Giờ Trương Vô Kỵ là một tay buộc day cao thủ, hắn buộc dây thừng nanh như vậy mà vẫn đẻ hai cái nút thắt tiếp xúc với hạ thể của Dương Nguyệt Âm vừa khít. Lúc Dương Nguyệt Âm dừng lại thở dốc, thân thể nàng phập phồng lên xuống liền kéo hai cái nút kít vào hai cái lỗ trên người nàng. Lúc Dương Nguyệt Âm bò chạm dãi, xuân dược ngấm trên hai nút buộc không ngừng ma sát vào âm thần mềm mại cùng lỗi đít của nàng. Sau sự ma sát đó, hòn lo củng nàng đỏ lên cương cứng to như hạt đậu đỏ, lỗ l-n của nàng cảng thêm ướt át. Từng đợt dục tiên dục tử cứ ùa đến, cộng với cái cảm giác trống rỗng bên trong lỗ l-n càng làm cho nàng khao khát có đại nhục bổng của nam nhân đến thỏa mãn mình.
Trong khi đang vật lộn thừa nhận các loại cảm giác khi bò trên mặt đất như một con chó, đáng thương Dương tỷ tỷ còn phải thừa nhận cái ánh mắt nóng hừng hực của Trương Vô Kỵ. Ánh mắt tham lam háo sắc của Trương Vô Kỵ không ngừng quét sạch thân thể của Dương tỷ tỷ. Hắn đem cái mông khiêu gọi, cái bộ phận sinh dục ẩm ướt của nàng đang bị dây thừng ma sát, cái hột le đỏ hỏn cương cứng thu hết vào trong tầm mắt. Dương Nguyệt Âm theo bản năng khép chặt hai chân, che lại cái âm hộ đang bị phô bày ra ngoài để tránh đi cái ánh mắt sắc mị của Trương Vô Kỵ, Tuy nhiên điều này chỉ làm cho tư thế bò của nàng càng thêm hạ lưu, làm cho thân thể của nàng bại lộ sạch sẽ hơn, dâm đãng hơn mà thôi. Ngay cả cúc huyệt của nàng, lúc đầu cái lỗ nhỏ tí, nhưng theo sự ma sát không ngừng của nút buộc cái lỗ cúc huyệt bắt đầu có xu hướng mở rộng ra, vùng da xung danh cúc huyệt bắt đầu đỏ thẫm lên. Đây thực sự không phải là điều nàng mong muốn.
Chỉ mới bò không đến một vòng mà hạ thân của Dương Nguyệt Âm đã đạt xuân triều, dâm thủy từ lỗ l-n của nàng không ngừng trẩn theo đùi chảy xuống đát lưu lại những vết tích kéo dài. Nàng rốt cục không chịu được nữa, đành phải mở miệng cầu xin tha thứ :
"Vô Kỵ đệ đệ... Hảo tướng công... Tỷ tỷ thật sự... Thật sự không chịu nổi... Cầu đệ đệ... Lòng từ bi... Cấp tỷ tỷ chữa ngứa a."
Bất quá Trương Vô Kỵ không tính buông tha Dương Nguyệt Âm một cách dễ dàng. Hắn cười một cách dâm dãng, tiến đến gần nàng, ghé vào tai nàng và thấp giọng nói :
“ Ngày đó, ở Sát Sư đại hội, Dương tỷ tỷ kinh hồng diễm ảnh đã làm mê mẩn không biết bao nhiêu giang hồ hào kiệt. Nếu để cho bọn họ nhìn thấy tiên tử trong lòng mình đang bày ra lại bộ dáng chó cái thế này, không biết bọn họ có sợ đến mức không nói lên lời không nhỉ ? “
Dương Nguyệt Âm sớm bị tính dục quấn thân, nàng không cần suy nghĩ liền đáp:
"Tỷ tỷ không phải tiên tử... Tỷ tỷ là dâm nữ... Là đệ đệ chó mẹ... Tùy thời chờ đợi đệ đệ đùa bỡn."
Trương Vô Kỵ đưa ngón tay đẩy cái nút buộc tại cúc huyệt của Dương Nguyệt Âm ra. Sau đó hắn dùng ngón tay đùa bỡn cúc huyệt đó của nàng. Đồng thời khi đẩy cái nút buộc tại lỗ đít ra đã làm dây thừng chặt lại, nút buộc tại lỗ l-n kít chặt vào, ma sát làm cho Dương Nguyệt Âm thở hổn hển. Trương Vô Kỵ trêu trọc nói :
“ Tỷ tỷ hãy nói cho rõ ràng đi nào. Tỷ tỷ rốt cuộc là con chó mẹ của ai? Tỷ tỷ đã dâm tiện đến mức nào rồi? Nếu tỷ không nói cho rõ thì đệ đệ ta cũng không dám vì tỷ tỷ chữa ngứa đâu nha?”
"A... Tỷ tỷ... Tỷ tỷ là chó mẹ của đệ đệ, tỷ tỷ... Thân thể, trời sinh là được... Chính là cấp đệ đệ đùa. Tỷ tỷ trên người... Tam dâm đãng động, mỗi ngày... Đều phải cấp đệ đệ thao, một ngày không có cấp... Cấp đệ đệ làm, tỷ tỷ... Tỷ tỷ huyệt dâm liền khổ sở... Tỷ tỷ đấy... Tỷ tỷ tao mông liền ngứa."
Tại nút buộc thô ráp không ngừng ma sát lỗ l-n mềm mại của mình, Khát vong muốn đ-t của Dương Nguyệt Âm ngày càng tăng cao. Chính vì vậy mà nàng nói ra những lời vô liêm sỉ không chút do dự nào.
Nghe thấy Dương Nguyệt Âm nói vậy, Trương Vô Kỵ hung hăng vỗ vỗ lên cái mông đầy đặn trắng nõn của Dương Nguyệt Âm, vui vẻ nói:
"Nếu Dương tỷ tỷ như vậy khát vọng bị nam nhân làm, vậy hãy mau đẩy ra dâm đãng huyệt dâm, làm cho đệ đệ dương vật cắm đi vào a."
Như được đại xá Dương tỷ tỷ chạy nhanh ba chân bốn cẳng gạt tiết khố dây thừng trên người. Thân thể mềm mại của nàng khẽ run rẩy. Nàng nằm ngửa ra, hai chân mở rộng, hạ thân nâng cao. Hai tay của nàng tách ra cái âm thần mềm mại của mình. Không ngừng giãy dụa thân thể, nàng nói với một giọng dâm mị :
"Hảo đệ đệ, tỷ tỷ đã không kịp đợi, không cần lại khi dễ người ta á..., chạy nhanh dùng của ngươi đại bảo bối đến giết chết tỷ tỷ a."
Bị Trương Vô Kỵ ở trên giường dạy dỗ sổ tái, Dương Nguyệt Âm đã đối với mấy cái lời nói dâm đãng không có chút nào mâu thuẫn. Trương Vô Kỵ đem đại dương cụ nhắm ngay Dương tỷ tỷ âm hộ. Hắn chỉ dùng chút sức liền dễ dàng đâm vào cái ướt dầm dề lỗ l-n kia. Thành thịt cùng ngọc trụ bắt đầu không ngừng va chạm, phát ra âm thanh như khi đạp vào bùn. Trong nháy mắt những âm thanh đó đã làm cho Dương tỷ tỷ vốn đang bị dục hỏa đốt người lâm vào trong thế giới cực lạc. Nàng chủ động rướn người lên, làm hai đùi áp sát vào bụng của Trương Vô Ky, để cho dương vật của Trương Vô Kỵ đâm càng sâu, làm cho chính nàng nhận thêm nhiều khoái cảm.
Tất nhiên Trương Vô Kỵ cũn không chịu yếu thế. Hắn vận Cửu Dương thần công lên côn thịt của mình. Nhất thời côn thịt cứng sắn như sắt, theo nhịp đ-t mà Dương Nguyệt Âm tạo ra, hắn cứ đâm thạt mạnh vào lỗ l-n. Côn thịt trong cơ thể của Dương Nguyệt Âm giống như con rồng đang vượt biển, mạnh mẽ, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi.
Hai tay của hắn không ngừng nắn bóp hai vú của Dương tỷ tỷ. ngón trỏ càng không ngừng tại đầu vú nhạy cảm mà nhu động qua lại. Khoái cảm lúc này giống như sống biển vậy, lớp sau nối tiếp lớp trước xâm nhập thẳng vào trong óc của Dương tỷ tỷ. Không chỉ vậy điều này cũng làm Trương Vô Kỵ hưng phấn dị thường.
"A... Đệ đệ mau làm... Giết chết tỷ tỷ... Mau... Nhanh dùng đại bảo bối... Giết chết tỷ tỷ... Tỷ tỷ này lẳng lơ... Chó mẹ."
"Tỷ tỷ huyệt dâm... Mỗi ngày... Mỗi ngày đều muốn đệ đệ... Đến... A... Đến chỉ ngứa."
"Dương tỷ tỷ huyệt dâm... Thật sự là cực phẩm... Vô Kỵ ta xong rồi rồi... Nhiều lần như vậy... Vẫn là như vậy nhanh... Như vậy lãng."
"Như vậy dâm tiện... Huyệt dâm... Cũng chỉ có... Dương tỷ tỷ mới có, đến... Vô Kỵ muốn... Bắt nó làm xuyên... Làm lạn..."
Tại ngôn ngữ dâm mỹ hạ lưu được phát ra sau khi hai người giao cấu cũng làm Triệu Mẫn – lúc này đang ở một bên xem cuộc chiến- xuân tâm nhôn nhạo. Người nàng không lấy một mảnh vải, hai cánh tay trắng nõn của nàng không ngừng xoa bóp thân thể đang bị tình dục xâm chiếm. Ngón tay mảnh khảnh của nàng vội vàng di động xuống hũ mật đã tràn đầy, đẩy ra hai mép l-n, xoa nắn cái hột le mảnh khảnh. Cái hột le mặc dù đã trải qua cả trăm trận chiến những vẫn mẫn cảm. Động tác của nàng ngày càng nhanh, dâm thủy từ lỗ l-n chảy ra ngày cảng nhiều, theo ngón tay chậm dãi nhỏ xuống, làm ướt cả một vùng đất. Miệng nàng cũng thở gấp không thôi, kêu lên :
"Muốn... Ta muốn... Ta thật là nhớ muốn..."
"Nếu như bị Vô Kỵ ca ca làm là ta... Hẳn là hảo."
"Vô Kỵ ca ca... Mau tới làm Mẫn Mẫn... Làm cho Mẫn Mẫn tiết... Mẫn Mẫn muốn bị ca ca làm..."
Trong lúc Triệu Mẫn đang điên cuồng ảo tưởng để tự an ủi mình, bên cạnh Trương Vô Kỵ cùng Dương Nguyệt Âm tự nhiên cũng sẽ không nhàn rỗi. Trương Vô Kỵ hưng phấn không ngừng tăng nhanh tốc độ đút vào, cứ thế điên cuồng. Không mất giờ gian uống xong một chun trà, cái to lớn dương căn kia của hắn đã ra vào hũ mật của Dương Nguyệt Âm không dưới nghìn lần.
Đổi lại là tầm thường nữ tử chắc chắn không thể thừa nhận cái ân sung điên cuồng kia. Tuy nhiên đối với người có nội công thâm hâu như Dương tỷ tỷ thì không một chút đáng ngại. Tương phải việc va chạm kịch liệt như thế lại có thể nhanh mang lại cho nàng cảm giác sung sướng.Đầu óc của Dương tỷ tỷ như bị tinh dịch rốt đầy, khắp nơi đều là một mảnh trắng xóa. Toàn thân nàng đã mất đi sự cảm nhận, duy chỉ có hạ thân nơi kia làm nàng không ngừng cảm nhận được khoái cảm. Trong miệng nàng luôn hồi phát ra những câu nói dâm tiện đến cả kỹ nữ nếu nghe tháy cũng phải xấu hổ
"A..."
Tới gần cao trào Dương tỷ tỷ chỉ tới kịp phát ra như vậy một tiếng âm thanh rên rỉ, thân thể liền không tự chủ được bắn hai cái, kích động nước mắt theo cặp kia xinh đẹp mắt hạnh chảy ra. Tại sâu tử cung chảy ra số lượng lớn dâm thủy, theo âm đạo không ngừng nên lên đầu c-c của Trương Vô Kỵ. Vậy là nàng đã đạt tới lần cao trài thứ 6 trong hôm nay.
Quy đầu bị dâm dịch dội vào xối xả như vậy, tinh quan của Trương Vô Kỵ nhất thời buông lỏng, tinh dịch cũng nghịch lưu mà bằn vào thẳng tử cung của Dương tỷ tỷ. Theo lúc Trương Vô Kỵ rút nhục bổng đã nhỏ đi ra khỏi âm đạo của Dương tỷ tỷ, một lượng lớn hỗn hợp tinh dịch và dâm thủy bắt đầu chảy ra như trút nước xuống đất, từ lỗ l-n của Dương Nguyệt Âm, làm ướt cả một vùng rộng lớn.