Ỷ Thiên Hậu Truyện (Trương Vô Kỵ Cùng Hoàng Sam Nữ Tử)

Chương 9 : Tiểu Hoa

Ngày đăng: 02:33 27/06/20

CHƯƠNG 9.Tiểu Hoa
Đối mặt với vấn đề đơn giản này, Trương Vô Kỵ lại không biết đáp lại Dương tỷ tỷ như thế nào. Nhìn bộ dạng Trương Vô Kỵ lúc này, Dương tỷ tỷ trong ánh mắt nổi lên một trận ấm áp.
"Tỷ tỷ, Mẫn muội hòa và mấy vị nha đầu, đều phi thường khát vọng được đệ đệ âu yếm; mọi người và đệ đệ ái ân lúc, cũng đều có vẻ dâm uế không chịu nổi, nếu để cho này miệng đầy nhân nghĩa đạo đức thế nhân nhìn thấy, chắc chắn châm biếm chúng ta là nữ tử dâm tiện vô sỉ."
Dương tỷ tỷ dừng một chút, thanh âm nhu hòa hơi lộ ra trào nói :
"Nhưng là, nữ tử như ta mong chờ chính là có người cùng thương cộng phó Vu sơn, ngươi tình ta nguyện, chưa bao giờ phương hại cùng hắn nhân, trên không thẹn với trời, dưới không thẹn với đất. Thế là được?"
"Đệ đệ, chúng ta phái Cổ Mộ tuân theo tổ sư và tổ phụ di huấn, luôn luôn hành hiệp trượng nghĩa, trừ bạo an dân, trừ đi vô số tội ác chồng chất ác tặc, cứu vô số thiện lương thuần phác dân chúng, không ngại cực khổ, vì nước vì dân. Nếu là ta chỉ vì lưỡng tình tương duyệt chuyện nam nữ mà áy náy phiền não, này thượng không thể mang lại hoà bình và sự ổn định cho đất nước, hạ không thể tu thân tề gia người tầm thường lại tâm không thẹn cứu châm biếm người khác; thậm chí vậy chờ vô pháp vô thiên, làm nhiều việc ác ác nhân, làm lên thương thiên hại lí cầm thú lại không hề lo lắng, như thế loại tình cảm hình, chẳng phải vớ vẩn buồn cười?"
Vừa nghe Dương tỷ tỷ nói xong, Trương Vô Kỵ như thể hồ quán đính, đột nhiên ngộ đạo: Đúng vậy a, Dương tỷ tỷ, Mẫn Mẫn, còn có mấy vị kia hiến thân cho của ta cô gái tốt, cho dù phóng đãng một điểm thì thế nào? Chỉ cần mình đi được chính, ngồi thẳng, trừng ác dương thiện tạo phúc dân chúng, đường đường chính chính làm người là được, bực này khuê phòng việc, chỉ cần mọi người chơi vui vẻ, càng không cần quan tâm?
Nghĩ đến đây, Trương Vô Kỵ đuổi vội vàng đứng dậy, đối với Dương Nguyệt Âm thi lễ một cái, vẻ mặt nghiêm trang nói:
"Nhiều đa tạ tỷ tỷ khuyên, đệ đệ vô cùng cảm kích."
Dương Nguyệt Âm nhìn này hơi ngu đần đệ đệ kiêm tướng công nghiêm trang bộ dáng, nhịn không được bật cười:
"Được rồi, như thế việc nhỏ chớ có nhắc lại. Vô Kỵ đệ đệ, ngươi còn chưa trả lời ta, này một con rồng mười phượng diễm phúc, đệ đệ đến tột cùng có hài lòng hay không?"
Cởi bỏ khúc mắc Trương Vô Kỵ như thế nào lại nói một chữ không? Tại Dương Nguyệt Âm gương mặt trắng noãn thượng hung hăng hôn một cái, vui vẻ nói:
"Vậy thì tốt quá, bất quá muốn thỏa mãn các ngươi mười người, Vô Kỵ về sau nhưng phải chịu khổ a."
Dương tỷ tỷ nhéo nhéo Trương Vô Kỵ ngực, trán nằm ở Trương Vô Kỵ trên cánh tay, lộ vẻ khác thường tươi cười, nói:
" Vô Kỵ cũng không nên nói như vậy nga, ta xem đệ đệ mệnh phạm hoa đào, diễm phúc chưa hết"
Nàng dừng một chút, dùng ánh mắt ý vị thâm trường nhìn Trương Vô Kỵ , rồi nói tiếp
"Về sau nói không chừng còn sẽ có nữ tử khác bị đệ đệ thu vào trong phòng, đặc biệt cùng ngươi quen biết, lại chưa cùng ngươi động phòng."
Nói xong lời này, Dương tỷ tỷ liền nhắm mắt lại, tựa hồ bắt đầu tiến vào mộng đẹp. Trương Vô Kỵ trong đầu của lại lặp lại hồi tưởng Dương tỷ tỷ câu nói mới vừa rồi kia, trong đầu lóe lên cũng là Tiểu Chiêu, Ân Ly, còn không có tung tích Chu Chỉ Nhược thân ảnh.
Trương Vô Kỵ lắc đầu, cố gắng đem ý nghĩ kỳ quái trong đầu đuổi ra ngoài. Đánh lâu sau hắn cũng không chống đỡ được cơn mệt mỏi buồn ngủ, liền đem đầu nghiêng qua một bên, ôm Dương tỷ tỷ mà ngủ mất. Ngày mai, hắn còn có việc phá thân bốn vị xử nữ, mà ở xa hơn tương lai, tựa hồ cũng có các loại diễm ngộ kỳ lạ đang chờ hắn khám phá.

Sáng hôm sau, lúc Trương Vô Kỵ tỉnh dậy thì mọi người dã ra khoải phòng từ lâu. Nhìn lại vết tích của cuộc đại chiến hôm qua, trong lòng hắn nổi lên một cảm giác tự hào. Vươn người thức dậy, hắn quyết định đi tắm để gột rửa chất bẩn trên người sau trận chiến hôm qua.
Vừa bước xuống hồ tắm, hắn chợt thấy có 4 nữ tử đi vào. Thì ra là bốn vị thị nữ hay mặc hắc y của Dương Nguyệt Âm. Tên bốn nàng là tiểu Hoa, tiểu ngọc, tiểu Linh, Tiểu Lan. Trên người các nàng mặc một chiếc yếm màu đen, hạ thân chỉ mặc một tiết khố cũng màu đen chỉ che được âm thần bí, còn cặp mông đầy đặn của các nàng bị lộ ra ngoài.
Không biết Dương Nguyệt Âm định mang lại bất ngờ gì cho hắn khi cử bốn vị thị nữ đi vào, hắn liền hỏi :
“Tiểu Hoa, bốn người các ngươi vào đây làm gi thế, không thấy ta đang tắm sao.”
Vị tỳ nữ tên gọi là tiểu Hoa là nữ tử lớn nhất trong 4 người kia. Nàng chỉ kém Dương Nguyệt Âm hai tuổi. Thây Trương Vô Kỵ nhìn mình, nàng đáp lại với một gương mặt lạnh băng :
“Thưa chủ nhân, tiểu thư để chúng nô tỳ vào phục vụ ngài tắm rửa ạ.”
Vừa nói xong cả bốn người tiến vào hồ tắm. Bốn người ngụm lặn trong làn nước bơi lại vị trí của hắn.
Y phục trên người họ giờ đây thấm đãm nước, làm cho Trương Vô Kỵ có thể nhìn rõ ràng những điểm anh đào đang cương cứng trên những đôi vú căng tròn kia. Phía dưới nơi kia càng lúc ẩn lúc hiện, kích thích dục tính trong con người hắn.
Bốn vị tỳ nữ bắt đầu lấy ngọc thủ của mình vuốt ve thên thể cường tráng của Trương Vô Kỵ, giúp hắn tắm rửa. Các nàng động tác uyển chuyển, linh hoạt như đã làm việc này rất nhiều lần. Hưởng thụ bốn vị mỹ nhân tắm rửa, dương vật của Trương Vô Kỵ, mặc dù đang ở trong dòng nước lạnh cũng bắt đầu cương lên.
Hắn liền tóm lấy tiểu Hoa, kéo nàng vào lòng. Gương mặt lạnh như băng của nàng hơi đỏ lên. Trái với tiểu Thúy hoạt bát, tiểu Hoa thường biểu hiện hành vi như một vị tỷ tỷ. Mặc dù mặt nàng luôn lạnh như băng nhưng nàng luôn ân cần chăm sóc mọi người xung quanh. Đôi đại thủ của hắn bắt đầu vuốt ve cặp nhũ phong kia. Hai điểm đỏ trên cặp vú bắt đầu săn lại, căng cứng dưới dòng nước lạnh.
“Ưm…Chủ nhân..”
“Thật không ngờ mặt lạnh như tiền tiểu Hoa lại dâm đãng như vậy. Nếu bây giờ không phải ở dưới nước, chắc dâm thủy của ngươi đã chảy như suối rồi.”
Trương Vô Kỵ vừa kích thích vừa chế diễu nàng. Sau đó tay trái của hắn bắt đầu mò xuống phía dưới, sờ lên lỗ lòn đang được che đây bởi cái tiết khố màu đen kia. Giật mạnh, thả trội tiết khố trong dòng nước, tay hắn mò mẫn vào lỗ l-n , vào hột le đỏ ửng săn lại to như hạt đậu đỏ. Đã có kinh nghiệm duyệt nữ hắn cảm thấy có gi đó khác lạ với cái l-n này. Nó dễ dàng vào hơn so với một cái l-n của xử nữ.
“Chả lẽ..”
Trương Vô Kỵ nghĩ đến trường hợp xấu nhât xảy ra. Cái l-n này trinh tiết đã bị một ai đó cướp mất. Trước giờ hắn vẫn coi các nàng là tài sản các nhân của mình. Thật không ngờ lại có người cướp thay trên của hắn. Ngọn lửa ghen bùng chắt trong con người hắn. Tay phải đang bóp vú bỗng dùng lực mạnh hơn, làm cho tiểu Hoa đau đớn. kéo nàng lại gần bờ, để mông nàng hơi nổi lên mặt nước, hắn đánh mạnh vào cái mông kia, làm nước văng tung tóe.
“Nói. Ai đã phá trinh ngươi.”
Một câu hỏi bất ngờ vang lên cũng làm cho 3 nữ tử còn lại giật mình. Các nàng thật không nghĩ tói vị đại tỷ này đã mất trinh. Lo sợ Trương Vô Kỵ tức giận lây sang mình, các nàng lùi sát lại gần nhau.
“A.. Chủ.. Chủ nhân… đau a… Không… Không có ai phá trinh ta…là..là …tự ta thủ dâm…. Nên mất trinh”
“Nói láo. Ngươi không nói … ta đánh cho đến khi ngươi nói mới thôi”
Tưa hồ bị kích động, Trương Vô Kỵ cứ thẳng tay đánh xuống. Đôi mông tuyêt trắng kia phải đáng thương thừa nhận từng đòn một, giờ đây đã đỏ hồng lên, in từng dấu vân tay trên đó.
“Ta.. ta… nói…. Là tiểu … Hắc … nó … phá trinh …ta”
Vừa đánh Trương Vô Kỵ vừa tra hỏi :
“Tiểu Hắc là ai”
“Là… chủ nhân… A… đau… là một đầu đại lang a…”
Nghe tiểu Hoa nói đến đây thì không chỉ Trương Vô Kỵ giật mình mà còn cả 3 vị tỳ nữ phía sau cũng bất ngờ. Hắn tạm thời dừng tay, quay lại hỏi 3 người bọn họ :
“ Các ngươi có biết tiểu Hắc không”
“Thưa chủ nhân, lúc trướcc bọn nô tỳ có nghe tiểu Hoa nhắc đến nó một vài lần. Nó là một đầu đại lang bị thương, sau đó được tiểu Hoa cứu. Nhưng sau đó lại bỏ đi làm cho tiểu Hoa thương tâm một thời gian ạ.”
Trương Vô Kỵ thật không ngờ nữ tử ngày thường lạnh lùng như tiểu Hoa lại chơi kiểu thú giao thế này. Đến hắn còn chưa bao giờ nghĩ đến. Tự tưởng tượng ra cảnh một mĩ nhân đang bò trên mặt đất bọ một đầu đại lang dùng dương vật của nó đâm vào. Hắn bị kích thích tuột độ. Hiếu kì nổi lên, Trương Vô Kỵ quay sang ra một bên xoa bóp kích thích tình dục của tiểu Hoa, một bên ra lệnh cho nàng :
“Nói. Chuyện gì đã xảy ra”
Vừa thở hồn hển, vừa hưởng thụ cảm giác khoái cảm, tiểu Hoa kể lại.
Trước đây vài tháng, tiểu Hoa vào rừng thì nghe thấy một tiếng rên đau đớn vang lên. Lại gần thì nàng thấy một đầu chó sói đực to như một người trưởng thành, bộ lông của nó đen tuyền có phớt màu trắng. Con chó sói lúc này đang bị một thân cây mục đè lên người. Vừa thấy người đến nó nhe đôi hàm răng sắc lạnh của mình ra. Tiểu Hoa đánh giá tình hình. Thì ra con chó sói này là một con đực, nó bị thân cây cây mục kia đè ngang người. Tự nhiên thấy cảm thương cho nó, nàng nhìn nó với ánh mắt an ủi và nói :
“ Đừng sợ để ta giúp ngươi thoát khỏi đây”
Tựa hồ nghe hiểu lời nàng nói, nhưng dù sao cũng không cùng một giống loài, nó vẫn gầm lên như để cảnh báo nếu nàng có ý xấu với nó.
Tiểu Hoa chỉ cần múa kiếm vài đường là cái thân cây mục kia đã bị chẻ thanh mấy đoạn. Thấy được cơ hội, con chó sói kia phi nhanh ra khỏi chỗ đó
“Rầm..Rầm..”
Giờ chỉ còn có tiếng cây đỏ vang lên.
Sau khi xong xuôi, tiểu Hoa cười nhẹ nhìn con chó sói :
“Ngươi đã được tự do.”
Nhưng nàng thấy dáng đứng của nó thật lạ. Nhìn kĩ lại thì ra một chân sau cỏ nó bị một mảnh gỗ đâm vào, máu đăng rỉ ra. Vậy mà nó chẳng rên lên tí nào.
Khập khễnh lại gần chỗ nàng, con chó sói lè lưỡi liếm tay nàng. Cảm nhân được thiện ý của nó nàng vui lắm. Nàng muốn giúp nó hơn :
“Để ta giúp ngươi chữa thương nhé “
“Gừ… Gừ…”
“Ngoan ra rút ra một chút thôi”
Lại gần chân sau của nó nàng nhanh nhẹn rút mảnh gỗ ra, sau đó nàng cởi áo ngoài mình ra làm mảnh vải buộc lại vết thương cho nó. Trên người nàng giờ đây chỉ có một chiếc áo lót màu đen.
Trời bắt đầu đổ mưa, nhìn về phía con sói đang bị thương, nàng quyết định chăm sóc nó đến khi nó lành. Dẫn nó đến một cái hang động gần đó, nàng cùng nó vào đó tránh tạm cơn mưa to này. Giờ cả người và sói đều ướt đẫm. Người thì quần áo mỏng tanh nên sau khi thấm nước, đống quần áo đó bám chặt vào người nàng, làm lộ dang dáng người thượng đẳng của một mỹ nhân. Còn sói thì bộ lông của nó ướt làm nó mất đi oai phong của của con lang vương rồi.
Trong động âm um, ẩm ướt , cộng với ngoài trời đổ mưa nên mặc dù là võ giả tiểu Hoa nàng vẫn cảm thấy lạnh. Lấy từ trong người ra vài viên đá đánh lửa, nàng nhóm một đống lửa thật lớn để sưởi ấm nàng và con sói kia.
“Y phục của ta ướt đẫm rồi. Chăc cần phải cởi ra hong không thôi. Vả lại quanh đây không còn ai nên cũng không sao mà.”
Nghĩ vậy tiểu Hoa đã cởi hết y phục trên người mình. Nàng đã trần truồng trong động. Nhưng nàng không biết khi nàng lõa lồ trong động, ánh mắt của con sói nhìn nàng có chút gì đó khác lạ.
Kệ quần áo hong gần đống lửa, nàng lại gần con sói và trò chuyện với nó. Nàng gọi nó là tiểu Hắc, và nó cũng bắt đầu chấp nhận cái tên này. Nàng tâm sự , kể với nó nhiều chuyện. nàng coi nó như một người bạn tri kỉ. Sau khi đã thấm mệt , nàng tựa vào người nó, được cơ thể to lớn của nó bao bọc, nàng cảm thấy thật ấm áp và thiếp đi.
Thấy tiểu Hoa ngủ, tiểu Hắc cự mình để tiểu Hoa nàng nằm sâu vao lòng nó hơn. Tựa hồ nó có ý định gì đó.
Trong cơn mê màng, tiểu Hoa ngửi thấy có một cái mùi gì đó khác lạ, đang quanh quẩn nơi này. Vươn người mở mắt, nàng bị cái trước mắt dọa sợ. Trước mặt nàng là dương vật của một con đại lang. cái dương vật này to, dài gần 6 tấc, tỏa ra hơi thở nóng hổi. Từ trước đến nay nàng dã được nhìn thấy cái dương vật nào đâu, chỉ nghe qua trong giang hồ. Nàng cũng biết nam nhân nếu có dương vật như tiểu Hắc thì cũng là hàng cực phẩm. Không ngờ một con đại lang lại có dương vật to thế này. Hiếu kì, cộng với trong người nàng có chút gì đó khát khao, nàng mắt đối mắt với tiểu Hắc và nói :
“Ngươi cảm thấy khó chịu lắm đúng không. Để ta giúp ngươi thoải mái nhé.”
Như hiểu lời nàng nói. Tiểu Hắc lè lưỡi liếm nhẹ qua mặt nàng. Tiểu Hoa nhẹ nhàng sờ lên cái dương vật nóng bỏng kia, nàng vuốt ve âu yếm nó. Sau một lúc nàng mạnh bạo hơn, cúi xuống bút mút cái dương vật kia. Một mùi tanh tưởi bốc lên trước mũi nàng. Nhưng nó không làm nàng nhả dương vật ra mà ngược lại nó càng kích thích tình dục trong con người nàng. Được hưởng ân sủng từ mỹ nhân, tiểu Hắc bắt đàu thở mạnh. Hành động theo bản năng, nó quay đầu, lè lưỡi liếm cái lưng trắng cảu mỹ nhân.
Bút mút xong xuôi, tiểu Hoa thấy lỗ l-n của mình dâm thủy chảy ra thật nhiều. Ngoài ra nó gây cho nàng cảm giác ngứa, muốn giải tỏa. Vậy là nàng bắt đầu dùng đôi tay một thì vuốt ve cơ thể mình, một thì thò xuống l-n nàng mà xoa hột le đãng căng cứng lại. tiểu Hắc lúc nàng vùng dậy, nó cúi đầu xuống l-n của tiểu Hoa lè lưỡi liếm. Cảm nhận được cái lưỡi dài kia, tiểu Hoa bỏ tay ra khỏi l-n, đẻ mặc tiểu Hắc giúp nàng. Như đang trong thời kì động dục , tiểu Hắc mạnh bạo lè lưỡi liếm lấy liếm để dâm thủy của mỹ nhân. Còn mỹ nhân chỉ biết nằm vật ra đó thở hổn hển, tận hưởng cảm giác sung sướng này.
“Ưm… Ưm. .. sướng quá… tiểu Hắc.. mạnh lên… dùng lưỡi của ngươi…. Đúng… Đúng ròi.. giỏi lắm…. “
“A… A.. sướng quá…. Ta… ra…. Tiểu Hắc ….”
Tiểu Hoa đạt được cao trào lần đầu khi giao hoan. Càng không ngờ hơn là cao trào nàng đạt được là khi làm tình với một thú. Chính nàng cũng không bao giờ nghĩ đến điều này.
Cảm thấy tiểu Hoa sung sướng, tiểu Hắc bước lên vài bước, để tiểu Hoa nằm dưới thân nó. Nó chĩa thẳng dương vật nóng hổi, tanh tưởi của mình trước mặt nàng.