Y Tiên Thiểu

Chương 122 : Hòa thượng điều tra (1)

Ngày đăng: 20:50 21/04/20


Trong lòng Hứa Nhan Hâm và Đường Hạo Thiên có chút buồn bực, nghĩ thầm chẳng lẽ tiểu tử ngươi còn có thể lấy ra thứ tốt hơn dã sơn sâm của Đường gia chúng ta hay sao? Huống chi, dã sơn sâm trăm năm chân chính, làm sao có thể tùy tiện đặt trong một cái ba lô.



Tùy Qua kéo khóe ba lô, lấy từ bên trong ra một cây dã sơn sâm bọc vải đỏ, sau đó mở tấm vải trước mặt ba người Đường Hạo Thiên. Cái này gọi là "Không sợ không biết hàng chỉ sợ hàng so hàng", khi Tùy Qua đưa gốc cây dã sơn sâm này ra, nhất thời đã hạ thấp giá trị hai gốc sơn sâm của Hứa Nhan Hâm.



Bàn về cái đầu, hai cây dã sơn sâm của Đường gia cộng lại, cũng không lớn bằng cái đầu gốc cây Tùy Qua lấy ra, bàn về phẩm chất, gốc cây dã sơn sâm của Tùy Qua hoàn toàn có thể được xưng là sơn sâm vương.



- Dã sơn sâm làm sao lớn như vậy?



Hứa Nhan Hâm luôn luôn trấn định, lúc này cũng bị làm cho kinh hãi.



- Đây là dã sơn sâm tự nhiên gần năm trăm trăm.



Tùy Qua bình tĩnh nói, phảng phất như gốc cây dã sơn sâm này chỉ là một cọng hành:



- Trong nhà trung y thế gia như chúng tôi, những dược liệu như dã sơn sâm này mặc dù rất quý hiếm, nhưng nhà chúng tôi lại có không ít.



- Vậy bệnh của Vũ Khê xin nhờ cậy cậu.



Đường Hạo Thiên đứng dậy nói, rốt cục hoàn toàn công nhận Tùy Qua.



Trời xanh mây trắng, gió thu nhẹ đưa.



Trên lối đi từ bệnh viện quân khu Minh Hải đến thành phố Đông Giang, có một chiếc xe Porsche màu lam đang lao nhanh trên đường.



Bên trong xe, gió thổi tung mái tóc ngắn của Đường Vũ Khê, để lộ ra khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc của nàng.



Nàng mỉm cười nói với Tùy Qua:



- Tôi thật không ngờ, cậu có thể thuyết phục cha tôi.



- Bởi vì tôi có đầu lưỡi dài ba tấc.



Tùy Qua đồng học lại khôi phục thần sắc vô liêm sỉ.



Mặc dù biết muốn trị khỏi bệnh cho Đường Vũ Khê cũng không dễ dàng, nhưng là một người lạc quan, hắn tuyệt đối sẽ không để những khó khăn kia ảnh hưởng tới tâm tình của hắn và Đường Vũ Khê.



Ốm đau, có thể đoạt đi sức khỏe của con người, thậm chí là tính mạng, nhưng lại không cách nào cướp đi tâm tình vui vẻ hưởng thụ của con người.



Tùy Qua chỉ có năm thành cơ hội chữa khỏi bệnh cho Đường Vũ Khê, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không để Đường Vũ Khê biến thành bóng ma trong cuộc đời hắn.



Hắn sẽ làm cho nàng vui vẻ, làm cho nàng khỏe mạnh .




Tùy Qua bước rất nhanh, nhưng điều khiến hắn không ngờ chính là, hai tăng nhân cũng bước rất nhanh, lại vừa vặn đụng đầu hắn.



Xem ra hai tăng nhân này cũng không phải là hòa thượng hoá duyên bình thường.



Tùy Qua dừng lại, nói với hai tăng nhân:



- Hai vị đại sư, có gì muốn làm?



Hai tăng nhân đi tới trước mặt Tùy Qua, một người nói:



- A di đà Phật! Tiểu tăng là Diên Tính. Vị này là tiểu tăng sư đệ, tên là Diên Định. Hai người chúng tôi, là điều tra tăng tới từ La Hán đường Thiếu Lâm tự.



- Điều tra tăng?



Tùy Qua đồng học có chút kinh ngạc nhìn hai vị tăng nhân này, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy cái tên "điều tra tăng" này. Đúng rồi, Tùy Qua hình như từng nghe thấy danh hiệu "nghiên cứu tăng" trong bộ phim "Đội bóng Thiếu Lâm", không ngờ còn có loại tồn tại thần bí là điều tra tăng.



Nếu như không phải hai vị đại sư này mặc tăng y, Tùy Qua còn tưởng bọn họ là người của FBI.



- Chúng tôi nghe nói, Tùy tiên sinh hình như biết Niêm Hoa Chỉ của Thiếu Lâm tự, xin hỏi có chuyện như vậy hay không?



Diên Tính hòa thượng hỏi, quả nhiên là giọng điệu điều tra viên.



- Không có chuyện này.



Tùy Qua khẳng định.



- Niêm Hoa Chỉ là tuyệt học nội môn của Thiếu Lâm tự, ngoại trừ bộ phận võ tăng của La Hán đường được truyền thụ, người bên ngoài chùa không được truyền thụ. Cho nên, chúng tôi muốn biết, chỉ pháp của Tùy tiên sinh là học được từ chỗ nào.



Diên Tính nói.



- Niêm Hoa Chỉ sao? Tôi thật không biết.



Tùy Qua nói.



- Chúng tôi có một số chứng cớ.



Diên Định lấy ra một chiếc túi vải màu xám phía dưới tăng y, sau đó móc từ bên trong ra mấy tấm hình, đưa tới trước mặt Tùy Qua.



Tùy Qua nhìn, rõ ràng là tấm ảnh khi hắn xuất thủ dạy dỗ Vệ Hoa.