Y Tiên Thiểu

Chương 125 : Đại thu mua (2)

Ngày đăng: 20:50 21/04/20


- Mấy năm trước, có mấy người nông dân đào được một gốc cây nặng hơn 360 gam, được xưng là dã sơn sâm lớn nhất từ trước đến nay, lúc ấy không trải qua đấu giá, trực tiếp được một ông chủ mua với giá ba trăm vạn. Gốc cây dã sơn sâm của Tùy huynh đệ, hiển nhiên còn lớn hơn gốc cây đó, thời gian cũng lâu hơn, nếu như bán đấu giá, có lẽ đáng giá năm sáu trăm vạn.



- Hiện tại, giới nhà giàu Trung Quốc đã là vị trí đầu não toàn cầu rồi, chỉ cần thao tác thích đáng, giá cao tới đâu, cũng sẽ có người mua.



Mắt Kiếng lại nói.



- Ừ.



Tùy Qua nói:



- Tốt lắm, vậy sau này chúng ta sẽ kinh doanh dã sơn sâm.



- Kinh doanh dã sơn sâm?



Mắt Kiếng sợ hãi nói:



- Tùy huynh đệ, cậu có bao nhiêu dã sơn sâm?



- Tất cả trong này!



Tùy Qua vỗ vỗ chiếc ba lô trên bàn.



Sơn Hùng cả kinh đứng phắt dậy, nói:



- Huynh đệ. . . Cậu không phải đang nói đùa chứ?



Dã sơn sâm cũng không phải là cây củ cải, nào có giống như Tùy Qua, trực tiếp làm ra một bao lớn.



- Trong này có một trăm mười cây dã sơn sâm, kích cỡ gần như nhau, cũng có ba bốn trăm năm.



Tùy Qua nói:



- Mắt Kiếng, cậu kêu các đoàn đội kinh doanh ở dưới trù tính kế hoạch, dùng những sơn sâm này kiếm một khoản lớn. Số tiền này, dùng để thu mua kỳ hoa dị thảo, cỏ linh chi, thực vật cổ quái, hẳn là dư dả?



- Có thừa, quá thừa!



Mắt Kiếng vội vàng nói, tựa hồ lại nhớ ra cái gì:



- Đúng rồi, tôi nghe nói phí giám định của loại dã sơn sâm này không thấp đâu, phải làm một tờ giấy giám định, nhưng chi phí không nhỏ.
Tùy Qua không có thời gian hao tổn ở chỗ này, liền hỏi:



- Tôi muốn loại có tính năng chất lượng tốt nhất.



- Cái này. . . A ~



Nữ nhân viên cửa hàng cười nói:



- Đồng học, cậu có thể không hiểu rõ lắm. Mặc dù là xe đạp, nhưng giá tiền chênh lệch lại rất lớn. Tỷ như chiếc xe này, chỉ khoảng mấy trăm đồng, còn chiếc bên này hơn tám nghìn đồng...



- Tôi nói rồi, tôi muốn chiếc xe có tính năng và chất lượng tốt nhất.



Tùy Qua cắt đứt lời nói của nữ nhân viên cửa hàng.



Nữ nhân viên cửa hàng khẽ ngây ra một lúc, hiển nhiên không nghĩ đến cậu học sinh có vẻ quê mùa này lại đòi hỏi chiếc xe có tính năng và chất lượng tốt nhất, có nghĩa là chiếc xe đắt tiền nhất. Nhưng tiểu tử này có mua được hay không?



- Nếu như cô vẫn không hiểu, vậy tôi đến nhà khác.



Tùy Qua hơi có chút không nhịn được.



- Tôi hiểu, tôi hiểu.



Nữ nhân viên cửa hàng vội vàng nói:



- Ở đây chúng tôi có chiếc xe thể thao tốt nhất, giá bán một vạn tám ngàn đồng, chính là chiếc xe này. Cậu xem đi, bất luận là thiết kế, chế tác, hay chất liệu đều là nhất đẳng . . .



- Tôi thấy, chiếc xe này cũng không tệ lắm.



Tùy Qua chỉ một chiếc xe đạp thể thao trưng bày trong tủ, lốp xe màu đen, sườn xe màu trắng, kết cấu gọn gàng, hơn nữa cảm giác chất liệu, tính năng cực kỳ tốt.



Trên mặt nữ nhân viên hiện ra vẻ cổ quái, sau đó nói:



- Tiên sinh, ngài thật tinh mắt, đây là chiếc xe thể thao do ông chủ chúng tôi nhập khẩu từ nước ngoài, sản xuất tại nước Đức, sườn xe được chế tạo bằng hợp kim ti-tan, bởi vì giá bán quá cao, cho nên chỉ làm sản phẩm trưng bày ở đây. . .



- Giá tiền bao nhiêu?



Tùy Qua đi thẳng vào vấn đề.