Y Tiên Thiểu

Chương 1163 : Nói san bằng là san bằng (1)

Ngày đăng: 20:59 21/04/20


- Vậy thì tốt, một trận chiến này ngươi cũng tham gia đi, cho ngươi hoạt động gân cốt một chút.



Tùy Qua gật đầu, đáp ứng Bạch Tê tham chiến.



- Đa tạ chủ nhân!



Bạch Tê đại hỉ.



Qua một tiếng sau, mọi người đã tới bên ngoài Thiên Ngu Sơn.



Thiên Ngu Sơn chính là hang ổ của cha con Ngu Thiên Tàn, Ngu Kế Đô, tuy không nói là tường đồng vách sắt, phòng thủ kiên cố, nhưng mà hộ sơn đại trận cường hãn không phải bình thường. Tùy Qua đến Thiên Ngu Sơn thì hộ sơn đại trận tồn tại, trong lúc nhất thời không có phát hiện ra Thiên Ngu Sơn tồn tại, về sau dùng thần niệm quét qua mới phát hiện môn hộ Thiên Ngu Sơn xây trên đỉnh núi. Trên đỉnh núi có một đám sương mù, quanh năm không tiêu tan, môn hộ Thiên Ngu Sơn nằm trong mây mù.



- Chủ nhân, để cho ta đi lên phá trận a.



Bạch Tê chủ động xin đi giết giặc.



- Phá trận là kỹ thuật sống, mà ngươi không thích hợp làm chuyện tốn sức này.



Tùy Qua nói ra, gọi đám người Trúc Vấn Quân ra khỏi Hồng Mông thạch. Ngưu Duyên Tranh, Trầm Thái Sùng nhìn thấy Tùy Qua dẫn nhiều người đi tới Thiên Ngu Sơn, âm thầm kinh hãi, đều cảm thấy Tùy Qua cùng Thần Thảo Tông càng ngày càng cao sâu khó lường.



Mà trong nội tâm Tống Văn Hiên càng an tâm không ít. Vốn hắn còn lo lắng Ngu Thiên Tàn khó có thể đối phó, nhưng mà hiện tại Tùy Qua lại điều động nhiều Nguyên Anh kỳ lão quái vật, như vậy san bằng Thiên Ngu Sơn hiển nhiên dễ dàng.



- Vấn Quân, đi xem đây là trận pháp gì, phá nó đi!



Tùy Qua nhìn Trúc Vấn Quân hời hợt nói một câu.



Trúc Vấn Quân chỉ dùng mười phút cũng đã phá trận pháp bên ngoài.



Sau đó một cánh cửa đá lớn xuất hiện trước mặt mọi người.
- Tùy Qua, nếu ngươi có gan, một mình lên Thiên Ngu Sơn, ta sẽ cho ngươi chết không chỗ chôn.



- Xem ra cha con các ngươi không có gì hơn thế này.



Tùy Qua cười lạnh nói:



- Như thế nào, nhìn thấy Thần Thảo Tông ta binh hùng tướng mạnh, bắt đầu sợ rồi sao? Lại muốn dẫn một mình ta đi lên Thiên Ngu Sơn. Nhưng mà tuy ta không sợ cha con các ngươi, nhưng lại không thích đi theo suy nghĩ của các ngươi. Cho nên, ta cho các ngươi ba hô hấp, hoặc là các ngươi lăn ra đây tử chiến với chúng ta; hoặc là chúng ta trực tiếp giết vào, san bằng Thiên Ngu Sơn!



- Ba... Hai...



- Một!



Giọng của Tùy Qua kéo rất dài, giống như trống trận trước đại chiến.



Hắn đương nhiên biết rõ, cha con Ngu Kế Đô nhất định sẽ không ra khỏi Thiên Ngu Sơn quyết chiến với bọn họ, bởi vì tại Thiên Ngu Sơn bọn họ có thể ỷ vào hộ sơn đại trận, chẳng khác nào chiếm cứ ưu thế sân nhà, bọn họ ngu gì vứt bỏ ưu thế lấy mạng đổi mạng với đám người Tùy Qua.



Nhưng mà ba hô hấp qua đi, Tùy Qua cho những người muốn sống trên Thiên Ngu Sơn một mạng mà thôi, nếu là những người này đào ngũ, Tùy Qua không ngại thả cho bọn họ con đường sống, dù sao hắn cũng không phải sát nhân cuồng ma, cũng không muốn đuổi tận giết tuyệt.



Đáng tiếc là, những người kia cô phụ suy nghĩ của Tùy Qua.



Hoặc là e ngại quyền uy của Ngu Thiên Tàn, tóm lại Thiên Ngu Sơn cũng không có ai ra đầu hàng.



Tùy Qua đồng học cảm giác được khổ tâm của mình uổng phí, vì vậy hắn không có kiên nhẫn.



- Sư phụ, để cho ta đi phá trận a.



Trúc Vấn Quân lại chủ động xin đi giết giặt.