Y Tiên Thiểu

Chương 1201 : Lên Núi (2)

Ngày đăng: 20:59 21/04/20


- Vậy thì tốt, chuyện này không cần tôi phí tâm.



Liễu Tiểu Đồng gật gật đầu, sau đó tiếp tục làm việc.



- Mọi người tiếp tục làm việc, tôi muốn quay về trường học. Tùy Qua, anh không ngại tiễn tôi một chút chứ?



Thời điểm này Cát Hiểu Mẫn đang kiểm tra tình huống dược thảo nói một câu.



Trong chốc lát Tùy Qua cảm giác được hai ánh mắt, không, là bốn ánh mắt tức giận nhìn qua hắn.



Rất hiển nhiên, bốn ánh mắt này tới từ Cao Phong cùng Giang Đào. Hai gia hỏa này chẳng khác gì có dụng ý khác,, vốn bọn họ vốn xem Liễu Tiểu Đồng là tình địch giả tưởng, hôm nay bởi vì một câu của Cát Hiểu Mẫn mà Cao Phong cùng Giang Đào tự nhiên chuyển họng súng qua phía Tùy Qua.



Tùy Qua cũng không muốn nhìn hai đại nam nhân ăn giấm chua, trực tiếp nói:



- Tốt, vậy cùng đi.



Nói xong liền cùng Cát Hiểu Mẫn đi về phía trường học.



- Thực xin lỗi, phá hư tình cảm huynh đệ cùng phòng các anh.



Sau khi đi ra Cát Hiểu Mẫn nhìn Tùy Qua áy náy nói:



- Nhưng mà, anh rất ít xuất hiện trong trường học, cho nên tôi chỉ có thể lợi dụng thời gian này mà thôi.



- Không có sao, tôi biết cô muốn hỏi cái gì.



Tùy Qua nói:



- Nhìn ra được, cô quyết tâm rất kiên định. Đã như vậy tôi hiện tịa đưa cô đi một nơi, sau đó cho người truyền thụ đạo thuật cho cô. Nhưng mà về sau cô có thành tựu gì, đều phải xem thiên phú và chăm chỉ của cô.



- Thực? Cám ơn anh!



Cát Hiểu Mẫn vui mừng tung tăng như chim sẻ.



- Đợi lát nữa cô sẽ biết thật giả.



Tùy Qua khẽ vươn tay cầm tay Cát Hiểu Mẫn, sau đó bay lên trời, sau một lát đã đi xuyên qua tầng mây, nhưng mà Cát Hiểu Mẫn còn chưa kịp từ trong ngạc nhiên tỉnh táo lại, Tùy Qua cũng đã mang theo nàng tới một ngọn núi của Mính Kiếm Sơn.



- Cái này... Đây là nơi nào? Nơi này là tiên cảnh sao?



Cát Hiểu Mẫn kinh ngạc mờ mịt hỏi.



- Không phải tiên cảnh, chỉ có sau khi tu thành tiên mới có thể bước vào tiên cảnh.



Tùy Qua bình tĩnh nói,




Cao Phong khó hiểu hỏi.



- Chờ cô ấy xuống núi thì hỏi cô ấy.



Tùy Qua cười cười, nói:



- Mặt khác, hai người không nên cả ngày ăn giấm chua có được hay không? Tôi và Cát Hiểu Mẫn chẳng có gì cả. Về sau, có lẽ hai người sẽ hiểu.



Giang Đào cùng Cao Phong muốn hỏi thêm, Tùy Qua đã chạy mất.



Lúc buổi sáng, Tùy Qua tự mình tiễn lão địa chủ tới nhà ga.



Sau đó Tùy Qua đi tới cao ốc tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường, bởi vì Đường Vũ Khê nói tập đoàn công ty lại gặp một ít chuyện.



Trong văn phòng của Đường Vũ Khê, Tùy Qua hiểu lời của Đường Vũ Khê nói tập đoàn lợi ích của Dương Sâm đã bắt đầu làm khó dễ Tiên Linh Thảo Đường. Hơn nữa phương thức này khiến Tùy Qua cảm thấy không biết nên khóc hay cười.



Lũng đoạn?



Tùy Qua nhìn qua lệnh tòa án mà Đường Vũ Khê đưa qua, cười nhạt một tiếng. Trong đây có ghi rõ có người cáo buộc bọn họ độc quyền ngành thuốc đông y, làm giá quấy nhiễu thị trường thuốc đông y.



Đường Vũ Khê nói:



- Thật không nghĩ tới bọn chúng còn có nhiêu như vậy. Nhưng mà nói tiếp bọn chúng tìm ra chứng cớ thì đã tìm được rồi, dù sao hiện tại thị trường thuốc đông y do Tiên Linh Thảo Đường chúng ta chiếm tỉ lệ rất lớn.



- Hừ! Nếu như bọn chúng xem như vậy là lũng đoạn, như vậy chúng lũng đoạn ngành y tế của quốc gia chính là thế nào?



Trầm Quân Lăng khinh thường hừ một tiếng.



- Như lời của cô nói, những tập đoàn, những xí nghiệp quốc doanh kia là nhắm vào toàn dân, không giống nhau!



Đường Vũ Khê nói.



- Nhắm vào toàn dân sao? Ai hưởng thụ được một chút chỗ tốt của bọn họ chứ, người dân còn bị bốc mạnh hơn nhiều.



Trầm Quân Lăng khinh thường, nói cho cùng những xí nghiệp lũng đoạn trên toàn cầu đều dùng danh nghĩa nhắm vào toàn dân, nhưng chỉ là công cụ cho người ta kiếm tiền mà thôi.



- Đây cũng chỉ là câu nói danh chính ngôn thuận, rất nhiều chuyện cho dù người ta biết rõ ràng nhưng cũng không thể làm gì.



Đường Vũ Khê nói:



- Nên suy nghĩ chuyện trước mắt đã, xử lý chuyện này thế nào?



- Bọn chúng đã muốn lên tòa án, vậy chúng ta liên thủ đấu bọn chúng thôi.