Y Tiên Thiểu

Chương 1287 : Tổn thương mười ngón không bằng chặt đứt một ngón

Ngày đăng: 21:00 21/04/20


Theo sau những yêu quái cùng người tu hành khác ẩn nấp trong rừng đều tự mình rời đi.



Khi tiểu Ngân Trùng cùng Ảnh Phong quay về, Hồ Hầu Minh cùng Hoàng Linh Phong cũng hiện thân.



Xem ra hai người này thật khẩn cấp muốn lấy được “tiền chuộc” của Tùy Qua.



Bề ngoài của Hoàng Linh Phong thoạt nhìn tuấn tú hơn Hồ Hầu Minh, một thân áo trắng, tóc dài xõa vai, nhìn thật tuấn mỹ, có vẻ như hiệp khách tu hành giới, phong độ nhẹ nhàng, khí vũ hiên ngang, nhưng lại phóng xuất vẻ cao ngạo cực độ, khí tức tự kỷ làm cho người ta cảm thấy thật khó chịu.



- Ngươi chính là Tùy Qua?



Hoàng Linh Phong nhìn Tùy Qua, trong ánh mắt lộ vẻ khinh thường.



- Đúng vậy.



Tùy Qua gật đầu nói:



- Hồ đạo hữu, ta đã chuẩn xong tiền chuộc, có thể giao dịch đi.



- Ha, đương nhiên.



Hồ Hầu Minh cười nói:



- Nếu Tùy đạo hữu chịu bỏ ra số tiền chuộc lớn như vậy, chúng ta đương nhiên không thể để cho ngươi thất vọng rồi. Nhưng mà, đan dược của ngươi đâu?



- Người đâu?



Tùy Qua hỏi lại:



- Hai vị đều là cao nhân cường giả, tự nhiên không cần lo lắng ta lừa gạt. Nhưng nếu ta không nhìn thấy người, đương nhiên không thể đưa đan dược cho các ngươi, nếu không các ngươi muốn rời đi, ta đi đâu đòi đạo lý?



- Tùy đạo hữu, chúng ta đều là cao nhân, làm sao có thể lừa gạt ngươi.
Oanh long!



Đầu tiên là chiến giáp trên người Hồ Hầu Minh bị oanh phá, hào quang lập tức ảm đạm. Theo sau hào quang thất sắc vũ y của Hoàng Linh Phong tối đen, bị đánh vỡ nhiều lỗ thủng. Nhưng dù sao hai người không chỉ có một linh khí, cảm nhận được nguy cơ ập đến, Hồ Hầu Minh vung ra một món linh khí khác, đó là một cự đỉnh chắn ngang trước người Hồ Hầu Minh, ngăn chặn giúp hắn một kiếp. Mà bên chỗ Hoàng Linh Phong cũng xuất hiện một đạo ngân sắc kiếm ảnh.



Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!



Cự đỉnh bị chém ra một lỗ hổng, khí linh phát ra một tiếng kêu rên, cự đỉnh đột nhiên rút nhỏ lại.



Trong mắt Hồ Hầu Minh hiện lên vẻ hoảng sợ, lúc này hắn bỗng nhiên ý thức được Tùy Qua có đủ thực lực giết chết hắn!



Mà Tùy Qua tựa hồ đang định làm như thế!



Bởi vì tổn thương mười ngón không bằng chặt đứt một ngón, Tùy Qua cảm thấy tu vi Hồ Hầu Minh thấp hơn, cho nên quyết định giết hắn trước tiên. Nếu không dù đánh bị thương hai người, nhưng nếu để họ chạy thoát, ngày sau bọn hắn nhất định quay lại báo thù.



Xuy! Xuy! Xuy! Xuy! Xuy! Xuy!



Mất đi linh khí phòng ngự, Hồ Hầu Minh chỉ có thể dựa vào hộ thể cương khí chống đỡ lợi kiếm do Thảo Mộc Binh Trận phóng thích ra. Với cảnh giới hóa thần kỳ của hắn, phẩm cấp hộ thể cương khí vốn cực cao, nhưng Tùy Qua lĩnh ngộ tinh nghĩa của “độc cương”, cho nên đã cho Diêm Thiên Đằng cùng tiểu Ngân Trùng đem Hắc Thứ Mộc chung quanh biến thành độc thụ, hơn nữa còn không phải loại độc bình thường, đều là độc tuyệt hậu, thông qua trận pháp phóng thích tuy biến thành “độc kiếm” nhưng lại có lực ăn mòn cực mạnh đối với cương khí hộ thể. Cũng chính vì vậy Tùy Qua tương đối dễ dàng phá vỡ phòng ngự linh khí của hai người.



Hồ Hầu Minh bị đánh vỡ hai kiện linh khí, thầm nghĩ bứt ra chạy trốn, nhưng uy lực trận pháp ảnh hưởng không gian lực bốn phía, hắn căn bản không thể xuyên qua không gian bỏ chạy, nếu thuần túy thi triển thân pháp, cũng không cách nào đào thoát phạm vi tấn công của Tùy Qua.



Tùy Qua lại nhanh như chớp đánh ra năm quyền!



Thảo Mộc Nhất Giới!



Năm quyền liên tục cơ hồ hao phí mười phần trăm nguyên khí của Hồng Mông Thạch!



Vì thế khi quyền thứ ba oanh ra, cương khí hộ thể của Hồ Hầu Minh hoàn toàn phá vỡ, bị quyền đầu của Tùy Qua oanh trúng lồng ngực.



Không chút ngoài ý muốn, thân thể kể cả chiến giáp trên người Hồ Hầu Minh đều biến thành tro tàn.