Y Tiên Thiểu
Chương 1304 : Lên núi dễ dàng xuống núi khó khăn (1)
Ngày đăng: 21:00 21/04/20
Uống rượu đến hơn nửa đêm,
ba người hỗn loạn quay về phòng ngủ, mà Tùy Qua trở lại Minh Kiếm sơn,
sau đó đến Như Mộng Thủy Cốc thu tâm ma. Theo sau hắn đến Minh Châu hồ,
tiếp tục thu thêm tâm ma ở đó.
Tâm ma vốn là họa hoạn lớn, nhưng bây giờ biến thành tài liệu cho Tùy
Qua luyện chế mảnh nhỏ pháp tắc, xem như thu hoạch không nhỏ.
Thu xong tâm ma trong Như Mộng Thủy Cốc cùng Minh Châu hồ, Tùy Qua quay
về Minh Kiếm sơn, trước khi về lại để Như Mộng mở thông đạo đi thông thế giới tâm ma, như vậy sẽ có thêm càng nhiều tâm ma đi vào thủy cốc, trở
thành đối tượng lịch lãm của đệ tử Thần Thảo tông, thuận tiện trở thành
tài liệu cho Tùy Qua luyện chế thêm mảnh nhỏ pháp tắc.
Hắn bỏ ra một ngày thời gian luyện chế càng nhiều Cảnh Giới Đan kết đan kỳ.
Lúc này trong lòng hắn càng thêm trấn định.
Mãi tới hừng đông, Tùy Qua tính toán phân Cảnh Giới Đan kết đan kỳ cho
Long Đằng, sau đó lại phân cho Thiên Lam kiếm tông một phần, xem như làm cho họ được yên tâm.
Nghĩ tới việc ba người Cao Phong, Giang Đào cùng Liễu Tiểu Đồng sắp lên
núi bái sư, nghĩ tới việc này trong lòng Tùy Qua lại cảm thấy buồn cười.
Nhưng vì muốn cho ba người dụng tâm tu hành, Tùy Qua quyết định phối hợp trận diễn lần này với họ.
Thậm chí nếu hắn không đi cùng họ, hắn lo lắng họ sẽ không tìm được vị trí chính xác của nơi này.
Vì thế Tùy Qua quay về Đông Giang, lấy một chiếc xe từ công ty của Đường Vũ Khê, sau đó đến trường đón ba người.
Ba người đều mang theo ba lô lớn, tuy mang theo vành mắt đen sẫm nhưng tinh thần rất tốt.
Sau khi lên xe, Tùy Qua mới hỏi:
- Ba người làm gì đây, đi là đi tu hành hay là chuyển nhà vậy?
- Mang theo nhiều đồ một chút, phòng ngừa vạn nhất thôi.
Cao Phong hưng phấn nói:
- Đêm qua tôi chơi game cả đêm, sau đó trực tiếp xóa bỏ nick, bởi vì tôi cần bắt đầu trò chơi chân chính!
- Vậy hai người thì sao? Vì sao cả đêm không ngủ?
Tùy Qua hỏi Giang Đào cùng Liễu Tiểu Đồng.
áp, cho nên nghe xong lời của nàng ba người kia câm như hến, sau đó im
lặng theo sát sau lưng nàng.
Cát Hiểu Mẫn mang theo bốn người đi lên một ngọn núi yên tĩnh.
Con đường lên núi cũng không dễ đi, ba người đi mười mấy phút thời gian
ba người bị Cát Hiểu Mẫn thúc giục vứt bỏ hành lý trên người, lại tiếp
tục leo lên núi.
Ước chừng qua ba giờ, bốn người thở dốc đi lên tới sườn núi.
Ở giữa sườn núi có một lão đạo nhân dáng người tiên phong đạo cốt đang ngồi xếp bằng trên một tảng đá, hơi híp mắt nói:
- Đồ nhi, đây là mấy người bạn của ngươi sao? Vì sao hiện tại mới đến?
Giang Đào đang định nói chuyện, lại bị Cát Hiểu Mẫn ngăn cản, cung kính nói:
- Sư phụ, tuy tốc độ của họ chậm một chút, nhưng bọn họ chân thành đáng khen.
- Đáng khen cái rắm! Tất cả đều không có căn cơ, không có thiên phú!
Lão đạo bất mãn nói:
- Ngay cả hoạt động tuyển chọn nhập môn cũng đến muộn, loại mặt hàng này lưu trữ làm chi đây?
- Sư phụ, bọn họ đều là bạn của đồ nhi, mời ngài nhận lấy bọn họ.
Cát Hiểu Mẫn trực tiếp quỳ xuống.
Phác thông một tiếng, vô cùng thanh thúy.
Cát Hiểu Mẫn vừa quỳ, quả thật như đang quỳ trong lòng ba người Cao Phong.
Đây là khổ nhục kế mà Tùy Qua đã chuẩn bị trước, mục đích kích thích tiềm lực của ba người, cho họ liều mạng tu hành.
Đương nhiên Tùy Qua sẽ toàn lực giúp họ, nhưng lại không thể nói ra, nếu không ba người làm sao chịu dụng tâm tu hành, chỉ lưu lại nơi này làm
đại gia, như vậy một phen khổ tâm của Tùy Qua chỉ là uổng phí.
Cát Hiểu Mẫn không chỉ quỳ xuống, còn phục lạy, dập đầu thật vang.
Bất quá lão đạo này chính là Ngưu Duyên Tranh, vốn hắn đã từng dạy thật
nhiều tri thức cho Cát Hiểu Mẫn. Người tu hành truyền đạo thụ nghiệp, đệ tử hành lễ đây là chuyện rất bình thường, cho nên Cát Hiểu Mẫn cũng
không cảm thấy được ủy khuất.