Y Tiên Thiểu

Chương 1337 : Cự xà

Ngày đăng: 21:00 21/04/20


- Ta... Ta....



Đặng Hạc lắp bắp nói không ra lời.



- Lắp bắp cái gì! Đã xảy ra cái gì?



Tang Thiên hừ lạnh nói.



- Còn hỏi xảy ra chuyện gì sao, là bị đánh chạy về.



Lạc Thanh Liên nói:



- Đặng Hạc, anh là ‘ cường giả tuyệt thế ’, làm sao không kiên trì được một phút đã chạy về rồi?



Đặng Hạc đỏ mặt, nói:



- Tôi là cường giả tuyệt thế gì chứ, muốn nói cường giả tuyệt thế thì

cũng là lão đại cùng Tùy tiên sinh. Nhưng mà không biết hắc tháp có cái

gì, co đương nhiên không biết lợi hại.



- Úc, trong đó có cái quỷ gì, có thể làm ‘ cường giả tuyệt thế ’ hoảng sợ bỏ chạy như vậy?



Lạc Thanh Liên hỏi.



- Đừng nói tôi, cho dù là cô nếu như nhìn thấy cái thứ bên trong hắc tháp, khẳng định cũng phải chạy như bay.



Đặng Hạc nói:



- Càng huống chi, nữ nhân các người không phải sợ nó nhất sao?



- Rốt cuộc bên trong là gì?



Lạc Thanh Liên hỏi thăm.



- Là rắn biển! Rất biển rất lớn.



Đặng Hạc nói.



- Chỉ rắn biến đã dọa anh thành thế này sao?



Tang Thiên hừ lạnh một tiếng, nói:



- Đặng Hạc, Đặng Hạc, người khác đều là tài cao lớn mật, tôi thấy anh

thì ngược lại. Vừa thấy rắn biển đã bị dọa chạy như chó nhà có tang rồi.



- Lão đại, con rắn biển đó thật sự rất lớn...



Đặng Hạc còn chưa có nói xong, hắn đã dừng nói, bởi vì hắn không cần nói thêm, con rắn biển kia đã xuất hiện rồi.



Tiếng vang lớn vang vọng, nước biển bắn lên cao, nhưng mọi người lại biết rõ âm thanh này là của hung thú.



Từ giọng tới hình dáng, nhưng mà trong âm thanh to lớn này mang theo khí chất hung lệ, Tùy Qua đã biết rõ chuyện này không đơn giản. Mặt khác

Tùy Qua còn cảm giác khí tức hồng hoang xông tới, khí tức này Tùy Qua
- Ăn cướp? Ha ha! Tùy lão đệ, anh đề nghị hợp tâm tư của tôi a.



Tang Thiên cười ha ha, nói:



- Có nên che mặt hay không?



- Tùy tiên sinh đã đề nghị, khẳng định đã có biện pháp dịch dung phải không.



Lạc Thanh Liên vô cùng thông minh.



- Đúng vậy.



Tùy Qua cầm ba quả trái cây mặt người ra.



- Sau khi ăn xong, hình tượng cả người, khí thế hoàn toàn biến hóa, cho dù Tang lão đại già trước tuổi cũng không ai nhận ra.



- Tôi già trước tuổi, cái gì già trước tuổi?



Tang Thiên nghi hoặc hỏi.



- Trong nước Mỹ, không phải có phần lớn kẻ già trước tuổi sao?



Tùy Qua cười nói:



- Ví dụ như quân đoàn vinh diệu Hathaway, nữ nhân này không phải già trước tuổi sao?



- Đừng nhắc nữ nhân này, nghe tới là đau đầu.



Tang Thiên nhíu mày nói:



- Nữ nhân này chỉ là rắn rết. Nói ra thì lão đệ phải chú ý, nếu như đụng phải cô ta, nhất định phải coi chừng, tôi thấy anh không phải là kẻ

không nở lạt thủ tồi hoa, nhưng mà nếu anh lưu thủ với nữ nhân này,

chính là tàn nhẫn với bản thân mình.



- Nghe Tang lão đại nói, anh hình như vô cùng hiểu nha?



Tùy Qua cười ha hả.



- Lão đệ, đùa không vui đâu.



Tang Thiên than thở nói:



- Tôi từng bị nữ nhân này kích thích, làm quân đoàn trưởng quân đoàn vinh diệu, thực lực nữ nhân này không phải thường.



Tùy Qua đang định chế giễu vài câu, lại nghe thấy Đặng Hạc kinh hô:



- Bà mẹ nó! Rốt cuộc động thủ! Đám người Mỹ! Ngốc bức...



Trong tiến kinh hô của Đặng Hạc, chiến đấu trên hòn đảo đã bắt đầu.



Quân hạm của nước Mỹ tới gần hòn đảo, trên biển có bốn quân hạm, phong

tỏa các phương vị. Tuy bốn chiếc quân hạm này đều trong biên chế của nam Cao Ly, nhưng mà do Mỹ chế tạo, nam Cao Ly dùng giá cao mua lại chúng.