Y Tiên Thiểu

Chương 1347 : Nuốt yêu tháp

Ngày đăng: 21:00 21/04/20


Đáng tiếc là, hôm nay thất bại trong gang tấc, nhưng --



Đầu óc Tùy Qua đột nhiên có sáng ý hiện ra, nếu như cự xà và hắc tháp

trong lúc vô hình đã dung làm một thể, chẳng bằng tiếp tục luyện hóa,

nhìn xem cuối cùng một thú một bảo sẽ biên thành bộ dạng gì.



Nhưng mà chuyện trọng yếu nhất hiện tại là ma quật.



- Viêm Hoàng Thánh Ấn! Cửu Châu Kết Giới!



Tang Thiên thấy Tùy Qua đang luyện hóa pháp bảo, liền thúc dục Viêm Hoàng Thánh Ấn, tạm thời ngăn chặn lối đi của ma quật.



Tùy Qua thấy Tang Thiên ra tay, vì vậy tạm thời yên lòng, không ngừng

luyện hóa hắc tháp và cự xà, muốn nhìn xem chúng sẽ biến thành hình thái gì, làm cho Tùy Qua không ngờ là, hồng hoang cự xà và Trấn Yêu Tháp

tiến thêm một bước dung hợp với nhau, nói cho đúng là Trấn Yêu Tháp đảo

khách làm chủ, bắt đầu chủ động dung hòa với hồng hoang cự xà. Đáng

thương cho hồng hoang cự xà, quả nhiên là nhân tâm rắn nuốt voi chưa đủ, nó nuốt lấy Trấn Yêu Tháp, lại không nghĩ rằng không có luyện hóa hắc

tháp còn không nói, ngược lại còn bị Trấn Yêu Tháp luyện hóa.



Hồng hoang cự xà dường như cảm giác được giờ chết đã tới, bắt đầu dốc sức liều mạng giãy dụa lần cuối.



Nhưng lúc này hồng hoang cự xà đã nỏ mạnh hết đà, vùng vẫy giãy chết bỏ

đi, Tùy Qua biết rõ hồng hoang cự xà là có linh trí, vì vậy dùng thần

niệm nói với nó:



- Nếu ngươi không muốn bị luyện hóa hoàn toàn, cũng đừng có giãy dụa,

nên triệt để dung hợp với Trấn Yêu Tháp, ta có thể lưu lại thần niệm của ngươi, ngươi sẽ lọt xác trở thành khí linh của hắc tháp.



Đối với Tùy Qua mà nói, tuy Trấn Yêu Tháp phản kháng cũng không làm được gì, nhưng mà nếu như hồng hoang cự xà vẫn kháng cự, cuối cùng sẽ bất

lợi cho việc hắn luyện bảo, cho nên hắn hứa hẹn lưu lại thần thức của

hồng hoang cự xà, tương đương cho nó một tuyến sinh cơ, miễn cho tên này có ý niệm ngọc thạch câu phần.



Hồng hoang cự xà ước chừng cũng biết nó tiếp tục giãy dụa, kết cục cuối

cùng sẽ là như thế nào, cho nên nó nghe theo Tùy Qua đề nghị, buông tha

giãy dụa, nhưng mà thần niệm của nó vẫn quan sát Tùy Qua rèn luyện thế

nào.



Qua chừng nửa giờ sau, Tùy Qua luyện bảo cũng hoàn thành.


- Mặc kệ nó, ít nhất tạm thời đã giải quyết vấn đề đúng không.



Tùy Qua thoải mái cười cười, nói:



- Tang lão đại, nơi này rốt cuộc là nơi nào, tại sao có thứ này?



- Tôi làm sao biết?



Tang Thiên hỏi một câu.



- Đây chính là bán đảo Cao Ly, cũng không phải Hoa Hạ!



- Hắc, người Long Đằng chúng ta không phải trải rộng toàn cầu sao?



Tùy Qua cười hắc hắc.



- Anh là người nhà, tôi cũng không gạt anh. Người Long Đằng đúng là có

không ít gián điệp trải rộng các nơi, nhưng chỉ thu thập tình báo mà

thôi, chính thức muốn giám sát thế giới, hiển nhiên là không thể nào.

Đừng nói cả thế giới, cho dù là Hoa Hạ chúng ta có rất nhiều nơi không

giam sát được. Huống chi, hòn đảo này trước đó không có dị thường gì cả, ai biết phát sinh tình huống như thế nào chứ?



- Đúng, có lẽ Cổ Đức Lạp biết một ít chuyện.



Tùy Qua cười hắc hắc, nói:



- Đợi lát nữa tôi sẽ thẩm vấn tên này, cũng không thể cho tên Hấp Huyết

Quỷ này chết nhẹ nhõm được. Nhưng mà, chuyện ma quật này rốt cuộc nên

giải quyết thế nào? Tôi vất vả chiếm được hắc tháp, cũng không thể đặt

nó ở đây mãi chứ? Huống chi, chỉ cần nơi này có vấn đề, nếu chúng ta

không có mặt trấn áp cũng không an toàn.



- Vậy anh tính thế nào?



Tang Thiên hỏi.