Y Tiên Thiểu
Chương 1439 : Nhân loại hèn hạ
Ngày đăng: 21:01 21/04/20
Huống chi đầu Cùng Kỳ này tự tin vào cảnh giới của nó mười phần, nó tới thế giới loài người là ăn
người, nếu như không có mười phần tin tưởng cùng nắm chắc, nó sẽ không
tùy tiện đi vào thế giới loài người.
Sau khi tiếng rống dừng lại, Cùng Kỳ tỉnh táo lại, ánh mắt nhìn qua Tùy
Qua, bởi vì Tùy Qua đứng trước mặt nó không tới mười trượng.
Lúc này Tùy Qua đang đánh giá Cùng Kỳ, con hung thú danh tiếng xấu xa
trong hoang thú này giống như một con hổ hoa ban, có đôi cánh màu vàng,
hơn nữa hình thể còn lớn hơn hình thể của hổ vài lần, thậm chí cái đầu
còn lớn hơn đầu voi, đối với hoang thú khác mà nói, hình thể của Cùng Kỳ kỳ thật không tính là quá lớn, nhưng mà toàn thân của nó tỏa ra sát
khí và khí tức man hoang lại đủ để khiến rất nhiều tu sĩ và hoang thú sợ hãi.
Tên này không hổ danh tiếng của mấy hoang thú xếp trước trong hung thú,
chỉ cần khí thế và khí tức của nó cũng không phải là những hoang thú rác rưởi có thể so sánh được.
- Nhân loại... Rất nhiều nhân loại... Rất tốt!
Cùng Kỳ nhìn chằm chằm vào Tùy Qua như nhìn chằm chằm vào con mồi, nhìn vào điểm tâm ngon miệng.
- Tu sĩ nhân loại, rất tốt. Nhìn ngươi rất ngon! Không thể ngờ vừa mới đi qua đây đã nhìn thấy mỹ vị, rất tốt! Khặc khặc...
- Mỹ vị?
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, nói:
- Cũng không biết ngươi có bổn sự như vậy không-- Thảo Mộc Binh Trận!
Khi giọng Tùy Qua vang lên, yêu thảo và tiên thảo bố trí lúc trước kết thành Thảo Mộc Binh Trận, cùng kết hợp với Tùy Qua.
- Hắc, có chút ý tứ.
Cùng Kỳ bất vi sở động, cười hắc hắc, nói:
- Tu sĩ nhân loại, ta sẽ cho ngươi nhìn thấy lực lượng của ta! Rống!
Tiếng gầm giận dữ vang lên, hoa văn trên người Cùng Kỳ đột nhiên sáng
Hơn nữa những công kích này không có tán loạn, mà là tụ tập cùng một
chỗ, hình thành một đạo lưu quang kỳ dị chém thẳng vào người Cùng Kỳ.
- Nhân loại hèn hạ!
Cùng Kỳ gào lên không cam lòng, nó không có nghĩ tới, Tùy Qua đã sớm bố trí xong "Ngàn vạn hùng binh" chờ nó .
Đúng thế, những thứ này là do Tùy Qua bố trí từ sớm, bảo người Thần Thảo Tông và Tuyên Dĩ Lân, Như Mộng, Cô Tình công chúa chờ ở chỗ này, dựa
theo phương vị trận pháp bố trí mỗi người vào trong không gian trận
pháp, chờ tới khi Cùng Kỳ thằng này chui đầu vô lưới. Dùng thủ đoạn của
Như Mộng đương nhiên có thể giấu kín nhiều người trong sương mù mà Cùng
Kỳ không cảm ứng được, bởi vì Như Mộng Thủy Cốc chính là địa bàn của Như Mộng. Cho dù là Tùy Qua ở chỗ này cũng bị hạn chế không ít, trừ phi
đánh vỡ Như Mộng Thủy Cốc, nếu không nhất định phải bị pháp tắc nơi này
hạn chế.
Mà Cùng Kỳ này bị một kích toàn lực của Tùy Qua kiềm chế nhiều lực
lượng, lại gặp phải Tùy Qua bố trí tập kích từ trước, đương nhiên là
không thể chống lại. Tuy nó là vương trong hoang thú, nhưng dù sao chỉ
có một mình, cho dù toàn thân là sắt cũng không thể ngăn cản ngàn vạn
cây đinh đóng vào người a, cho nên chỉ có thể mắng Tùy Qua hèn hạ. Nhưng mà thủ đoạn của tên này không chỉ có như thế, trong lúc nguy cấp, nó há miệng hét một tiếng.
Tiếng rống này sinh ra vòi rồng, nhìn thấy tình hình này, Tùy Qua kinh
ngạc, thầm nghĩ tên này muốn dùng "Âm Ba Công" hay sao? Nhưng mà rất
nhanh Tùy Qua cười không nổi, bởi vì khi Cùng Kỳ rống một tiếng, trong
miệng của nó xuất hiện vô số hoang thú, chúng nghênh đón công kích đầy
trời của đệ tử Thần Thảo Tông đánh tới.
- Ồ! Gia hỏa này đúng là lơi hại đấy.
Tùy Qua cảm khái một tiếng, Thôn Yêu nói không sai, không ai nghĩ tới
trong người của Cùng Kỳ có nhiều hoang thú như vậy, xem ra muốn thu thập nó thật không dễ dàng. Nhưng mà Tùy Qua cũng không phải đèn cạn dầu, đã sớm có chuẩn bị khác.
- Thôn Yêu Tháp!
Khi Tùy Qua hét lớn một tiếng, Thôn Yêu Tháp bị Tùy Qua thúc dục toàn bộ, miệng rắn trên đỉnh tháp há to ra.