Y Tiên Thiểu

Chương 1468 : Đại chiến tiến đến (1)

Ngày đăng: 21:01 21/04/20


Dùng tu vị hiện tại của Tùy

Qua, cơ hồ có thể quét ngang cả Hóa Thần Kỳ. Mà nếu người Côn Lôn tông

và các tông môn khác chỉ cao tới Hóa Thần Kỳ thì kết quả chắc chắn sẽ bi kịch.



- Tùy Qua, còn chưa cút ra đây nhận cái chết! Hẳn là, ngươi thật muốn cả Thần Thảo Tông chôn cùng ngươi sao!



Thời điểm này trong thuyền lớn Côn Lôn tông có một tiếng hét dài...



Khiêu chiến, người mắng chửi sẽ xuất hiện!



Loại chuyện này, đương nhiên không cần Tùy Qua tự mình nói chuyện, tiểu Ngân Trùng lập tức hiện thân chửi bậy:



- Thả cái rắm con mẹ ngươi! Người Côn Lôn tông các ngươi tính toán là

cái gì, lúc trước còn không phải bị lão tử nổ răng rơi đầy đất! Hãy

bớt sàm ngôn đi, có gan ngươi xuất mã tới.



Tiểu Ngân Trùng hiện tại cũng chỉ còn lại công phu mồm mép.



Trước kia ở Côn Lôn tông, tiểu Ngân Trùng thi triển Thiên Hồn Vạn Giải

Đại Pháp, hóa thân thành ngàn vạn tiểu Ngân Trùng, trận thế thật uy

phong, chỉ là phi thường lừng lẫy, thế cho nên suýt nữa nó cũng chết

theo, may mắn Tam Túc Kim Ô ở bên cạnh cứu tiểu Ngân Trùng trở về, cho

nên mới khiến nó may mắn thoát khỏi. Tiểu Ngân Trùng vốn chính là con

giun, có giải thể cũng không tạo thành vết thương trí mạng, nhưng lại

tổn hao nguyên khí, tu vị trước mắt là Nguyên Anh sơ kỳ, tuy hiện tại ăn không ít đan dược, vẫn chưa thể khôi phục như cũ, cho nên trước mắt giá trị thể hiện duy nhất của nó là chửi bậy, cho dù người Côn Lôn tông

không đi ra mắng trận, tiểu Ngân Trùng chỉ sợ cũng sẽ chủ động xin đi

giết giặc.



Mà bên cạnh tiểu Ngân Trùng chính là Tam Túc Kim Ô, bởi vì nó không có

hoàn toàn lớn lên, cho nên chưa có học nói chuyện, nhưng mà nghe tiểu

Ngân Trùng nói thì không ngừng kêu oa oa oa, nghe rất giống như âm thanh giễu cợt, hơn nữa âm thanh rất lớn, cơ hồ tất cả mọi người nghe thấy.



Người Côn Lôn tông còn muốn tiếp tục chửi bậy, thời điểm này lại bị một người ngăn lại.



Người này chính là tông chủ Côn Lôn tông Vũ Hoàng.


Nhất là ba mươi sáu đóa Hồng Mông bông hoa hóa thành thần binh lợi khí,

sắc bén chém qua bốn phương tám hướng, cái loại cảm giác này thật giống như trời đất sụp đổ, ngay cả không gian cũng bị vặn vẹo, giam cầm, tất

cả mọi người có cảm giác tận thế hàng lâm.



- Kết trận!



Vũ Hoàng hét lớn một tiếng, nhắc nhở người Côn Lôn tông kết trận phòng

ngự, đại khái hắn cũng không nghĩ tới, Tùy Qua tên này ra tay lại mạnh

như vậy, loại trình độ công kích này vào lúc sinh tử mới phóng thích.

Hẳn là, tiểu tử này điên hay sao?



Trong lòng tuy nghi hoặc, Vũ Hoàng hành động không chậm chút nào, tinh

thể chiến giáp sáng lên, đồng thời trên người bay ra một kiện tiên khí

-- Âm Dương Huyền Quang Giám, thứ này xuất hiện lập tức hình thành màn

sáng lớn trước mặt của hắn, như là tấm chắn vô hình, thay hắn và người

Côn Lôn tông người ngăn cản một kích của Tùy Qua. Đồng thời Vũ Hoàng cầm một thanh bảo kiếm bạch kim, kiếm này cũng là một thanh tiên khí, kỳ

danh là "Bạch Kim Đế Tà Kiếm" . Một thanh kiếm này chính là vật truyền

thừa của Côn Lôn tông, năm đó Vũ Hoàng đạt được trong động phủ thần ma

thượng cổ, về sau dùng công lực suốt đời luyện thành tiên khí, kiếm này

tụ tập ngũ hành bạch kim tinh khí vào nó, cho nên có thể nói là đệ nhất

lợi khí.



Nếu luận độ sắc bén, cho dù Thục Sơn Kiếm Tông Thanh Tác Kiếm, Tử Dĩnh

Kiếm cũng không bằng Bạch Kim Đế Tà Kiếm. Nhưng mà thanh kiếm này dù sao vẫn là ma khí cho nên Vũ Hoàng rất ít vận dụng nó, huống hồ người đáng

giá để hắn vận dụng kiếm này vốn không nhiều.



Mà vì đối phó Tùy Qua, Vũ Hoàng lại sử dụng tới Bạch Kim Đế Tà Kiếm, bởi vì Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp của Tùy Qua chính là viễn cổ Mộc Hoàng

Thanh Đế áo giáp, có thể nói là hoàng giả trong mộc thuộc tính, hơn nữa

Tùy Qua thật sự có bổn sự điều khiển cỏ cây, còn có pháp bảo công kích

mộc thuộc tính. Mà ngũ hành kim khắc mộc, Vũ Hoàng lợi dụng Bạch Kim Đế

Tà Kiếm, cho rằng có thể càng thêm dễ dàng chém giết Tùy Qua, khôi phục uy danh Côn Lôn tông.



Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!



Hồng Mông bông hoa bắn ra ngàn vạn đạo kiếm khí, thanh thế hết sức kinh người, nhưng mà thực tế thành quả chiến đấu không lớn.