Y Tiên Thiểu
Chương 1470 : Hồng Mông chi nộ (1)
Ngày đăng: 21:01 21/04/20
Sau đó Vũ Hoàng đóng chặt miệng, rút Bạch Kim Đế Tà Kiếm, trực tiếp chém giết Tùy Qua.
Kiếm quang thật sắc bén!
Kiếm quang dài mấy trăm trượng, giống như một đạo "Kiếm sông ", chém
thẳng vào Tùy Qua, tập trung thân thể và tinh thần của Tùy Qua. Đây là
một kích toàn lực của Vũ Hoàng, đây là một kích hắn ngưng tụ tu vị Luyện Hư sơ kỳ chém xuống.
Vũ Hoàng, kỳ danh có lẽ có ý "Võ trung hoàng giả", nhưng mà dùng tu vị
cảnh giới Vũ Hoàng mà nói, cũng không có bôi nhọ tên hắn, bởi vì uy lực
một kiếm này xác thực phách tuyệt thiên địa,có khí thế thần cản sát
thần, phật ngăn giết phật, ngay cả là địch nhân, Tùy Qua cũng phải sợ
hãi thán phục uy lực một kiếm của Vũ Hoàng, trong một kiếm này chất chứa kiếm ý vô dịch.
Quyền ý của Tùy Qua lĩnh ngộ từ cỏ cây trong thiên hạ mà ra; mà kiếm ý
của Vũ Hoàng lĩnh ngộ trong võ đạo. Cho dù hôm nay võ đạo đã xuống dốc,
chỉ có người tu hành độc tôn, nhưng mà vào thời xa xưa, người tu hành võ đạo hoàn toàn không kém gì tu sĩ nào. Mà Vũ Hoàng chính là dùng võ nhập đạo, cho nên kiếm ý của hắn kế thừa võ đạo của hắn.
Những tu sĩ dùng võ nhập đạo, tất cả đều là người ý chí kiên định, thiên phú cũng hết sức kinh người, chính bởi vì như thế, tu vị lực lượng của
Vũ Hoàng mới hơn xa tu sĩ cùng cảnh giới, khó trách có thể trở thành
tông chủ Côn Lôn tông.
Đối mặt một kiếm toàn lực của Vũ Hoàng, Tùy Qua cũng không dám khinh
thường chút nào, hơn nữa hắn cũng biết một kiếm này không thể tránh né,
bởi vì một kiếm này không chỉ có uy lực vô cùng lớn, hơn nữa tốc độ cực
nhanh, lợi hại hơn là một kiếm của Vũ Hoàng phá vỡ hư không, sinh ra một loại hấp lực cường đại, giống như muốn kéo Tùy Qua vào trong hư không,
mà làm cho Tùy Qua hoàn toàn không thể hấp thu linh khí bốn phía. Lúc
này Tùy Qua cảm giác giống như rơi vào vực sâu vô tận, nhưng mà bốn phía không có thứ gì bám vào, dứi kiếm của Vũ Hoàng muốn đứng vững là chuyện cực kỳ khó khăn.
- Thảo Mộc Binh Trận!
Tùy Qua hét lớn một tiếng, bố trí Thảo Mộc Binh Trận trong hư không
chung quanh, hơn nữa dùng rễ cây Hồng Mông Thụ đâm vào hư không, triệt
để ổn định thân hình, sau đó toàn lực đánh một quyền vào người Vũ Hoàng.
Ầm ầm!
- Thụ linh, ngươi có ý kiến gì không?
Tùy Qua khiêm tốn hỏi thăm, tuy hắn là chủ nhân Hồng Mông Thụ, nhưng mà
không thể không thừa nhận, hắn hiểu Hồng Mông Thụ cùng Hồng Mông thạch
còn chưa đủ. Nhưng mà Hồng Mông thạch tới nay không nhìn thấy khí linh,
có lẽ căn bản không có khí linh tồn tại, mà Hồng Mông Thụ cũng đã đản
sinh ra khí linh.
- Chủ nhân, ta biết rõ ngươi rất kiêng kỵ Bạch Kim Đế Tà Kiếm của Vũ
Hoàng, cho rằng ngũ hành tương sinh tương khắc là thiên địa chí lý,
nhưng sự thật không phải như vậy.
- Ta biết rõ, sau khi tới Kết Đan hậu kỳ thì trong người có thể chuyển
hóa cương khí ngũ hành, nhưng mà ngươi phải hiểu được, cao thủ tranh đấu căn bản không có đầy đủ thời gian tiến hành sửa đổi.
Tùy Qua nhanh chóng trao đổi với thụ linh, thời điểm này hắn lại liều mạng với Vũ Hoàng.
- Không phải.
Thụ linh còn nói:
- Ý của chủ nhân chính là đã quen xem Hồng Mông Thụ trở thành cây cối.
- Hồng Mông Thụ, chẳng lẽ không phải cây cối?
Lần này tới phiên Tùy Qua nghi hoặc.
- Hồng Mông Thụ, là cây, nhưng mà cũng không phải là cây ‘ mộc ’.
Rốt cuộc thụ linh nói ra điểm mấu chốt.
- Hồng Mông Thụ, vì sao có thể hấp thu Hồng Mông tử khí, cũng bởi vì bản thân nó không thuộc ngũ hành, mà Hồng Mông tử khí vẫn có trước cả khi
hỗn độn chi khí hình thành, cho nên cũng không thuộc về ngũ hành. Cho
nên chủ nhân, Hồng Mông Thụ tuyệt đối không phải ‘ mộc ’, hoặc là nói nó không phải chỉ cần ‘ cây cối ’, hiểu chứ?