Y Tiên Thiểu

Chương 1492 : Lôi hỏa tranh phong

Ngày đăng: 21:01 21/04/20


Nhưng Đại Phạn Thiên Kim

Luân cũng không phải ngọn đèn cạn dầu, chỉ nghe trong luân vang ra tiếng sấm ầm vang, sau đó xuất hiện vô số kim sắc lôi điện, bên trong hiện ra một pho tượng kim sắc phật đà thật lớn, đây chính là khí linh, thậm chí còn có bốn mặt, bốn cánh tay, trên tay còn cầm pháp bảo, uy nghiêm bất

phàm, thật giống như Đại Phạn Thiên Vương trong truyền thuyết, khó trách được xưng là Đại Phạn Thiên Kim Luân.



Khí linh vừa xuất hiện, trên bánh xe lập tức hiện ra hàng vạn hàng ngàn

kim sắc điện quang, so với biển lôi đình của Tùy Qua không nửa phần kém

cỏi.



Đại Phạn Thiên Kim Luân muốn dùng lôi điện lực nổ tung rễ cây của Hồng

Mông Thụ, nhưng khi lôi điện hiện ra, rễ cây cùng thân cây lá cây đột

nhiên đằng một tiếng, toát ra hỏa diễm nóng rực.



Hỏa diễm bừng cháy làm nhiệt độ thiên địa khoảnh khắc tăng lên ngàn độ vạn độ, dù là sắt thép cũng phải tan chảy.



May mắn nơi này là Ngũ Đài sơn, có được hộ sơn đại trận bảo hộ, chống

lại được Cửu Dương Chân Hỏa. Nếu không chỉ sợ cỏ cây chung quanh đều

phải bốc cháy, hóa thành tro bụi.



Cửu Dương Chân Hỏa thật không đơn giản, hừng hực thiêu đốt, thế nhưng đốt cháy Đại Phạn Thiên Kim Luân biến thành đỏ bừng.



Khí linh của Đại Phạn Thiên Kim Luân có chút kích động, bởi vì nó không

nghĩ tới Hồng Mông Thụ lại tự mình bốc cháy, dùng cách này khắc chế nó.

Hồng Mông Thụ là cây gỗ, lại tự mình thiêu đốt, chẳng phải muốn thiêu

mình thành tro tàn? Nhưng khí linh cũng không dám cho nó tiếp tục thiêu

đốt như thế, chỉ phải nghĩ biện pháp giãy thoát trói buộc của Hồng Mông

Thụ. Tăng Hoàng cũng không nghĩ tới hai kiện pháp bảo va chạm, Hồng Mông Thụ lại chiếm cứ thượng phong, vì vậy phải thúc giục pháp bảo khác trợ

giúp Đại Phạn Thiên Kim Luân thoát khốn.



- Tử Lôi Kiếm Trúc!



Tăng Hoàng hét lớn một tiếng, trong tay khí linh Đại Phạn Thiên Kim Luân đột nhiên xuất hiện một cây trúc màu tím thật lớn, như đại thụ che

trời, nhưng hai pháp bảo kết hợp thật sự biến thành vô cùng cứng rắn.



Chỉ thấy bên trong Tử Lôi Kiếm Trúc hiện ra một thân ảnh màu tím, phiêu

dật như tiên tử, sau lưng đeo trường kiếm màu vàng cổ xưa, trên thân
Thiên Lôi Tù Lao dung hợp cùng Tử Lôi Kiếm Trúc, sau đó thông qua Thảo

Mộc Giai Binh kích bắn đi ra, hình thành “Thiên Lôi Kiếm Trúc” nghênh

thẳng tới Kim Lôi Địa Ngục của Tăng Hoàng.



Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!



Thiên Lôi Kiếm Trúc cùng Kim Lôi Địa Ngục va chạm lẫn nhau, nhấc lên

tiếng nổ mạnh thật lớn, đem thiên địa chiếu sáng ngời, thanh âm tiếng

rít tựa hồ xé rách hư không.



Thật nhiều người đang xem cuộc chiến không nhìn thấy rõ tình hình thế

nào, chỉ có một ít cao thủ nhìn ra được cao thấp của chiêu này.



Thiên Lôi Kiếm Trúc hơn một chút!



Ngay khi nổ mạnh, Thiên Lôi Tù Lao cùng Đại Phạn Thiên Kim Lôi va chạm

lẫn nhau, kiếm trúc lập tức bắn nhanh ra, mang theo uy lực thiên lôi còn lại tiếp tục chém về phía Tăng Hoàng.



Trong mắt Tăng Hoàng hiện lên một tia kinh ngạc, hừ lạnh một tiếng, hư

ảnh Bát Bộ Thiên Long xoay tròn đem hàng ngàn hàng vạn kiếm trúc nghiền

áp thành mảnh nhỏ!



Dù Tăng Hoàng thoải mái hóa giải một chiêu này, nhưng ở trong mắt cao thủ chân chính Tăng Hoàng đã thua nửa chiêu!



Đương nhiên đây chỉ là thua trong chiêu thức, cũng không có nghĩa tính theo thực lực chỉnh thể.



Nhưng chiêu thức thua một chút thì phải tiêu hao càng nhiều nguyên khí

bù đắp thiếu sót, ở tình huống thực lực ngang nhau sẽ vì sự chênh lệch

như vậy mà bại bởi đối thủ.



- Mộc Hoàng! Đại Phạn Thiên Kim Lôi của bổn phật tử dùng không hết, ta

xem ngươi có bao nhiêu thiên lôi sử dụng! Còn có bao nhiêu Tử Lôi Kiếm

Trúc có thể dùng!