Y Tiên Thiểu

Chương 25 : Bao Nuôi

Ngày đăng: 20:49 21/04/20


Lại nói Võ Tòng trong « Thủy Hử truyện » , một bữa ăn bốn cân thịt bò chín, mười tám bát rượu, đánh chết một con hổ.

Những điều này đều là ví dụ rõ ràng.

Nghĩ đến những thứ này, trong lòng Tùy Qua cũng thăng bằng lại, với lượng cơm ăn hiện tại của mình, đặt ở thời cổ đại, cũng coi như một hảo hán rồi.

Bất đồng là, những hảo hán thời cổ đại đó căn bản không cần lo lắng vấn đề sinh hoạt phí. Vì sao? Khi đó lưu hành vận động cướp của người giàu giúp người nghèo khó, giết tham quan thân hào, một khi đói bụng không có tiền, cứ lôi một tham quan ra ngoài làm thịt, thu hết ngân lượng của tham quan đó, vẫn có thể trừ bạo an dân, hành hiệp trượng nghĩa. Quan phủ phái người đến bắt, thật sự trốn không được, liền lên núi, vào rừng làm cướp.

Đáng tiếc, xã hội bây giờ không như vậy, những chuyện như cướp của người giàu giúp người nghèo, mặc dù dân tâm đại khoái, nhưng lại bị cảnh sát bắt, rất có thể bị bắn chết trong trận loạn súng, không còn đường lên núi làm đại vương.

Tùy Qua làm sao có thể nghĩ tới, trên con đường tu hành, vấn đề khó khăn đầu tiên mà mình gặp phải lại là vấn đề ăn cơm.

Muốn giải quyết vấn đề này rất đơn giản, chính là dùng linh thảo để thay thế thức ăn bình thường.

Một gốc linh thảo, cho dù là một gốc cây hạ phẩm linh thảo, ẩn chứa nguyên khí cỏ cây vượt qua năng lượng thức ăn người bình thường ăn trong một tuần. Hơn nữa, nếu Tùy Qua muốn bắt đầu luyện khí, cũng cần dùng linh thảo.

Chẳng qua, muốn lấy được đầy đủ linh thảo, không phải chuyện dễ dàng.

Vốn Tùy Qua tính toán chế biến linh dược kiếm tiền, nhưng bây giờ nhìn lại, linh dược đích xác có thể kiếm tiền, nhưng điều kiện tiên quyết là hắn phải bồi dưỡng linh thảo mới được. Muốn bồi dưỡng linh thảo, phải giải quyết hai vấn đề khó khăn là hạt giống, cây non linh thảo và đại lượng ngọc thạch.

Về phần lúc trước bồi dưỡng ra được cẩu vĩ thảo, chẳng qua là sử dụng cho tôi thể, nghiêm chỉnh mà nói, không xem là linh thảo chân chính.

Hạt giống hoặc cây non linh thảo, còn có ngọc thạch, đây là thứ Tùy Qua khẩn cấp cần.

- Tùy Qua, cậu làm gì mà ngây người ra vậy? 

Lúc này Cao Phong đang chờ tổ đội, cho nên rất rãnh rỗi, tính tán gẫu mấy câu với Tùy Qua.

- Tôi đang suy nghĩ, nếu như ăn cơm không phải trả tiền thì tốt quá.

Tùy Qua nói, nhàm chán nhìn forum trường học.

- Cái này đơn giản lắm, ăn cơm bao là được.

Cao Phong cười nói:

- Tin tôi đi, cậu có điều kiện này.

- Ăn cơm bao cũng phải có người nuôi mới được.

Tùy Qua nói.

- Vậy tôi cho cậu một chủ ý, cậu phát quảng cáo trên diễn đàn giao hữu đi. 

Cao Phong bình thản nói: 

- Đầu đề bài viết là sinh viên năm nhất đại học cần bao nuôi, sau đó đăng mấy tấm hình của cậu lên là được.
- Lão tử không chỉ mắng chửi ngươi, còn muốn đánh ngươi!

Tiểu an ninh nói được là làm được, đấm một quyền lên sống mũi Triệu Đông Kiện.

Triệu Đông Kiện lảo đảo muốn ngã, máu mũi chảy dài.

Tiểu an ninh khinh thường nhìn về hướng Triệu Đông Kiện nói: 

- Cứ kiện tôi đi! Lão tử giết chết ngươi đồ chó hoang! Phòng giáo dục thì giỏi lắm sao? Dượng của lão tử là Lý phó hiệu trưởng, ta thích đánh ngươi đấy! 

Sau đó, tiểu an ninh mặc kệ Triệu Đông Kiện, cười nói với Tùy Qua: 

- Vị bạn học này, cao dán tổ truyền của cậu thật là thần hiệu, bệnh phong thấp của mẹ tôi mấy năm rồi không chữa được, hôm qua mua một miếng cao dán của cậu, về dán thấy khá hơn, kêu tôi đến mua thêm hai miếng dán nữa. Thật là cám ơn ngài, tiểu thần y! 

- Đừng khách khí.

Tùy Qua cười cười, đưa hai miếng cao dán cho vị tiểu an ninh uy mãnh mà hiếu thuận.

Về phần Triệu Đông Kiện, che lỗ mũi xám xịt chạy về phía trạm xa.

- Két!!!!

Tiếng thắng xe vang lên, một chiếc xe Porsche thể thao màu xanh chạy đến, dừng trước quầy hàng của Tùy Qua.

Khi mọi người còn đang kinh ngạc, cửa sổ xe được mở ra, một mỹ nữ đeo chiếc kính râm màu tím, vươn cánh tay trắng như tuyết, vẫy vẫy Tùy Qua: 

- Lên xe! 

Bạn học Tùy Qua vốn còn dè dặt, nhưng nhìn thấy chiếc xe thể thao đắt tiền, và cánh tay béo mập kia, làm gì còn căng thẳng, nhanh như cắt thu dọn đồ đạc, sau đó chui vào trong chiếc xe thể thao.

- Cho dù được tiểu phú bà này bao nuôi cũng được!

Tùy Qua nghĩ thầm. Hắn đã sớm nghe Giang Đào và Cao Phong nói khoác, nói ở Đông Đại thường xuyên có xe thể thao, xe sang trọng lui tới, rất nhiều tới nuôi nhân tình, không ngờ hôm nay mình lại gặp chuyện như vậy, xem ra gần đây mình đúng là đẹp trai xuất sắc rồi.

Ghế ngồi của xe thể thao rất thoải mái, bạn học Tùy Qua vốn phải cảm thấy rất thư thích mới đúng, nhưng trong lòng có chút lo sợ bất an. Hắn nghĩ, có lẽ bởi vì sắp mất đi tấm thân trinh nam.

Mỹ nữ bên cạnh, mặc một chiếc váy dài Bohemian, mái tóc dài được cuốn gọn, hai cánh tay và bả vai để trần, làm lộ ra làn da trắng nõn trơn mềm, khiến người nhìn tràn đầy cảm giác mơ màng. Bởi vì chiếc váy dài, Tùy Qua không nhìn thấy đôi chân của mỹ nữ, nhưng bàn chân nhỏ lúc ẩn lúc hiện của nàng cũng khiến tâm tình của Tùy Qua đong đưa.

Đây là đôi bàn chân khéo léo xinh xắn, ngoại hình ưu mỹ, đường cong gợi cảm, làn da mềm mại, ngón chân hơi nhếch lên, nếu như bạn học Tùy Qua là một kẻ hâm mộ, sợ rằng lúc này lập tức sẽ phải cúi người hôn lên đôi bàn chân cực phẩm này.

Dĩ nhiên, may là Tùy Qua không phải kẻ hâm mộ, nếu không sợ là đã dẫn đến một tai nạn xe cộ.

Cho dù như vậy, nhìn đôi bàn chân lúc ẩn lúc hiện dưới lớp váy, cũng làm cho Tùy Qua có chút mất tinh thần.

Sau một hồi, Tùy Qua mới di dời ánh mắt khỏi đôi bàn chân của mỹ nữ, sau đó chăm chú nhìn khuôn mặt của nàng.