Y Tiên Thiểu
Chương 257 : Nữ bao công (1)
Ngày đăng: 20:51 21/04/20
Máy phát hiện nói dối của cục an ninh, dĩ nhiên là máy phát hiện nói dối số một trong nước.
Sau khi chuẩn bị máy móc thỏa đáng, chính là thời điểm bắt đầu tiến hành tra hỏi đối với Tùy Qua.
- Cậu tên là Tùy Qua?
Nữ nhân trung niên trong phòng thẩm vấn hỏi vấn đề thứ nhất.
Bên ngoài phòng thẩm vấn, có rất nhiều người đang xuyên thấu qua màn chắn pha lê quan sát tình huống của Tùy Qua. Trong số những người này, ngoại trừ quan viên của cục cảnh sát và Mục Ngọc Thiền, còn có một số chuyên gia phát hiện nói dối, bọn họ đang xem Tùy Qua là đối tượng nghiên cứu.
- Vâng.
Tùy Qua đáp lời.
- Cậu là sinh viên Đông Đại?
Nữ nhân trung niên tiếp tục hỏi, quan sát số liệu trên màn hình.
- Vâng.
- Nhà cậu ở huyện Hoàng Bình?
- Vâng.
- Gia gia cậu tên là Tùy Bán Biên?
- Vâng.
- Cậu và Cung Kiến Dân ngồi cùng chuyến bay?
- Vâng.
- Cậu muốn báo thù hắn?
- Vâng.
- Cậu dùng khảm đao chém đứt tay Cung Kiến Dân?
Vấn đề mấu chốt nhất cuối cùng cũng xuất hiện.
- Không.
Tùy Qua bình tĩnh nói.
- Cậu dùng khảm đao chém đứt tay của Cung Kiến Dân?
Nữ tử trung niên lặp lại câu hỏi.
- Mau thả tôi ra, tôi không muốn trở thành vật thí nghiệm cho các người.
Chuyện đến bước này, phía cảnh sát không còn lời nào để nói, không chỉ không có ai chứng nhận, hơn nữa ngay cả máy phát hiện nói dối cũng không chịu "phối hợp" với công tác của bọn hắn, đương nhiên không có lý do gì giữ Tùy Qua ở lại.
Mặc dù người của cục cảnh sát không có ý định truy cứu trách nhiệm của Tùy Qua, nhưng Tùy Qua thì ngược lại, truy cứu một chút trách nhiệm của bọn hắn. Ít nhất, tiền vé máy bay trở về thành phố Đông Giang cũng phải để cho cục cảnh sát bồi thường thanh toán.
Mục Ngọc Thiền không ngồi cùng chuyến bay với Tùy Qua trở về thành phố Đông Giang.
Bởi vì nàng thật sự hận thấu Tùy Qua, nhưng đồng dạng Tùy Qua cũng nhìn nàng rất không vừa mắt. Nàng không ngồi cùng chuyến bay với Tùy Qua, Tùy Qua lại cảm thấy vui vẻ thoải mái, nếu không hai người cùng ngồi chung máy bay, ảnh hưởng sẽ rất xấu.
Lúc đến phi trường thành phố Đông Giang, Đường Vũ Khê tự mình đến phi trường đón hắn.
Khi Tùy Qua xuất hiện ở lối ra, Đường Vũ Khê trái ngược với vẻ rụt rè thường ngày, dành cho Tùy Qua một cái hôn nóng bỏng trước mặt rất nhiều người.
Trong lòng Tùy Qua đồng học nhất thời vừa kích động vừa cảm động.
Sau khi bước lên chiếc xe Porsche của Đường Vũ Khê, Tùy Qua mới vừa đeo dây an toàn, chuẩn bị ngồi xe trở về giáo khu Phát Phong, Đường Vũ Khê đột nhiên tắt máy. Khi Tùy Qua còn đang thắc mắc, Đường Vũ Khê thoáng cái đã tháo dây an toàn của nàng, sau đó giống như mèo hoang, nhào tới người Tùy Qua, cuộn tròn trên đùi Tùy Qua, hôn tới tấp.
Ngọn lửa trong lòng Tùy Qua đồng học nhất thời bị trêu chọc, động tình phối hợp với nàng.
Khi hắn chuẩn bị tháo dây an toàn trên người, sau đó tiến thêm một bước thăm dò, đôi môi của Đường Vũ Khê lại rời khỏi môi hắn, cười nói:
- Ừ, cũng không tệ lắm. Kỹ thuật hôn của anh cũng không tiến triển gì, xem ra chưa lén lút luyện tập với người khác, như vậy em an tâm.
Tùy Qua cuồng ngất.
Hắn không ngờ Đường Vũ Khê lại "gian xảo" như thế.
Lúc này, Tùy Qua đồng học đột nhiên ý thức được, sau này nếu thật sự muốn "lăng nhăng" bên ngoài..., sợ rằng thật sự không dễ dàng.
Đường Vũ Khê nhìn bộ dạng ngơ ngác của Tùy Qua, cười nói:
- Đồ ngốc, có phải cảm thấy bổn cô nương quá thông minh hay không, có chút hối hận?
- Hối hận cái gì?
Tùy Qua cười hắc hắc:
- Chẳng lẽ có người muốn kết hôn với một lão bà kém thông minh hay sao?
- Cũng chưa chắc.
Đường Vũ Khê nói:
- Nam sinh các anh không phải cũng thích nữ sinh ngực lớn nhưng không có đầu óc hay sao.