Y Tiên Thiểu
Chương 288 : Tiên Thiên chi uy (2)
Ngày đăng: 20:51 21/04/20
A!
Đột nhiên, trên người Thẩm Thái Sùng truyền đến một tiếng muộn hưởng, tựa hồ có cái gì đụng vào hộ thể chân khí hắn bên ngoài cơ thể của hắn, sau đó rơi xuống mặt đất.
Tùy Qua vừa nhìn, nhất thời trấn kinh:
Đó là một đầu đạn!
Tiên Thiên cường giả, quả nhiên ương ngạch! Có Tiên Thiên chân khí hộ thể, thậm chí ngay cả đạn cũng bắn không thủng.
Tiên Thiên Tiên Thiên, một bước lên trời, quả thế!
Thực lực như vậy, đúng là đã vượt qua cực hạn đạt tới của thân thể con người.
Viên đạn này, mặc dù không làm tổn thương Thẩm Thái Sùng, nhưng lại hoàn toàn chọc giận hắn.
Thẩm Thái Sùng triển khai thân hình, nhanh như quỷ mị, trong chớp mắt đã phóng về con sông phía trước trang viên, nhanh chóng tiến vào khu rừng đối diện.
Khi Thẩm Thái Sùng tiến vào trong rừng , ngày cuối cùng của những sát thủ kia đã đến.
A! A! A! A!
Trong rừng , không ngừng vang lên tiếng kêu thảm thiết, kèm theo tiếng súng và tiếng nổ mạnh vụn vặt, khiến chim chóc xung quanh sợ hãi bay tứ tán.
Năm phút sau, Thẩm Thái Sùng đã trở lại.
Tùy Qua thầm hoảng sợ, trong thời gian năm phút ngắn ngủn, Thẩm Thái Sùng đã trực tiếp tàn phá mười bảy người.
Cũng chính vì nguyên nhân này, không ít người của Thẩm gia có thành kiến với Tùy Qua.
Bởi vì rất nhiều người cảm thấy, kết thân với Tống gia, có an toàn có bảo đảm, đây mới là cách làm có lợi nhất cho Thẩm gia.
Chẳng qua Thẩm Quân Lăng là một cô gái có cá tính đặc biệt, không muốn hôn nhân của mình bị thao túng trong tay người khác, cho dù là cha mẹ của nàng cũng không được, cho nên mới làm ra hành động vừa rồi, còn Tùy Qua tự nhiên trở thành bia đỡ đạn của nàng, thành cái đinh trong mắt mọi người của Thẩm gia
Sai khi chúc thọ, đương nhiên là phần tặng quà.
Quà tặng của Tùy Qua rất đơn giản: một nhánh nhân sâm, một miếng linh chi.
Danh sách quà tặng có người đặc biệt ở đọc, nghe thấy Tùy Qua chỉ tặng một nhánh nhân sâm, có mấy người liền bắt đầu nhỏ giọng nghị luận.
Sau khi chúc thọ xong, liền có người chanh chua nói:
- Quân Lăng, sáng sớm nay Tống Lập Hào đã phái người đưa thọ lễ đến, người ta rất là hào phóng. Tặng một pho tượng Kim Phật, một pho tượng Ngọc Quan Âm, hơn nữa còn có đan dược do Tống gia bí chế. Đâu giống như một số người nào đó, tặng một nhánh nhân sâm, như vậy cũng không ngại xấu hổ sao.
- Thẩm Vãn Tình, chị câm miệng cho tôi!
Thẩm Quân Lăng đạp cô gái chanh chua nói.
Cô gái này là chị họ của Thẩm Quân Lăng, bởi vì Thẩm Quân Lăng vẫn được Thẩm Thái Sùng cưng chiều mà có chút ghen tỵ. Hơn nữa, Thẩm Vãn Tình thật ra đã sớm có tình ý với Tống Lập Hào, nàng vốn tưởng rằng hảo sự lần này với Tống gia sẽ rơi lên đầu nàng, kết quả Tống Lập Hào không coi trọng nàng, điều này làm cho ghen tỵ trong lòng nàng càng lớn hơn. Hiện tại, có cơ hội khiến cho Thẩm Quân Lăng và Tùy Qua khó xử, Thẩm Vãn Tình đương nhiên không chịu bỏ lỡ.
- Các ngươi cũng thiệt là, có lẽ nhân sâm, linh chi mà vị tiểu suất ca này đưa tới cũng rất đặc biệt không chừng.
Lại một nữ tử nói.