Y Tiên Thiểu

Chương 292 : Tính tình lương bạc

Ngày đăng: 20:51 21/04/20


Nhưng linh thảo trong thiên địa, chẳng lẽ cũng chỉ sinh ra vì người tu hành thôi sao?



Đáp án của vấn đề này, Tùy Qua không thể nào biết được, nhưng hắn lại biết, bởi vì rất nhiều người tu hành đốn củi quá độ, hôm nay linh thảo trong thiên địa mới gặp phải tai hoạ ngập đầu, có lẽ đã gần như tuyệt tích.



Trong mắt người tu hành, thực lực quyết định hết thảy.



Thực lực, chính là chân lý vĩnh hằng.



Cho nên, chuyện Tùy Qua cảm thấy rất khó hiểu, theo Thẩm Thái Sùng lại là chuyện rất bình thường.



Người bình thường chính là heo chó, là con kiến hôi, cho nên không xứng hưởng dụng linh thảo, linh dược.



Đây chính là quy tắc trò chơi của hiệp hội y dược Hoa Hạ. Cũng là quy tắc từ xưa.



Chính bởi vì như thế, người bình thường căn bản không biết thế gian còn có linh thảo, linh dược tồn tại.



Nghe thấy quy tắc này, trong lòng Tùy Qua bất chợt run lên. Hắn không giống với Thẩm Thái Sùng, Tùy Qua là từ người bình thường trở thành người tu hành , hơn nữa xuất phát từ căn bệnh của gia gia, cho nên hắn càng cảm nhận rõ rệt được nỗi thống khổ và hành hạ mà sanh lão bệnh tử mang tới cho người bình thường. Cho nên, Tùy Qua rất hi vọng một ngày kia có thể mang linh dược phát dương quang đại, để có thể giải thoát nhiều người khỏi sự hành hạ của ốm đau, để cho nhiều gia đình có thể tràn ngập tiếng cười. Tỷ như Lâm Tiểu Vũ, Trác Hoa..., Tùy Qua rất thích nhìn thấy những người thiện lương cũng có một cuộc sống vui vẻ bình an.



Ai ngờ, chuyện Tùy Qua thấy rất tốt, lại không được hiệp hội cho phép.



Thậm chí, hiệp hội này căn bản không muốn để người bình thường biết sự tồn tại của linh thảo, linh dược.



Giết bất luận tội!



Đây chính là phong cách làm việc của bọn họ.



Trong lòng Tùy Qua có chút bi ai, cũng có chút may mắn.



May nhờ lúc trước dùng Đế Ngọc cao thử trước, nếu không đưa những thứ như Bồi Nguyên cao, Cố Nguyên hoàn....ra thị trường, Tùy Qua khẳng định cũng sẽ gặp gỡ cục diện "Giết bất luận tội".



Mặc dù như thế, ý nghĩ của Tùy Qua cũng không thay đổi.



Linh thảo, linh dược của Tùy Qua là do hắn trồng, chế biến được, cho nên hắn muốn cho người nào thì cho người đó, đây chính là ý nghĩ, quy tắc của hắn. Mặc dù hiện tại không cách nào thực hiện, nhưng Tùy Qua tin tưởng có một ngày, hắn nhất định có thể làm được .



Thẩm Thái Sùng thấy Tùy Qua mặc nhiên không nói, nói tiếp:
- Như nước cái đầu ngươi!



Thẩm Quân Lăng nói:



- Tỷ tỷ cũng thấy ngươi đáng thương, nụ hôn vừa rồi coi như bố thí cho ngươi.



- Như vậy, bố thí thêm một cái nữa được không?



Sắc tâm của Tùy Qua đồng học lại bắt đầu rục rịch.



- Không được!



Thẩm Quân Lăng nói:



- Nụ hôn vừa rồi ngươi có thể nói cho ta biết, tại sao ngươi kích động như thế không? Nhìn bộ dạng của ngươi, thật giống như sắp rơi lệ vậy.



- Rơi lệ, ngươi cũng quá khoa trương rồi.



Tùy Qua nói, vẻ mặt trở nên nghiêm túc:



- Nhưng, ta thật sự rất lo lắng ngươi sẽ biến thành loại người tu hành tính tình lương bạc. May là, ngươi không phải như vậy!



- Thì ra ngươi chính vì cái này sao?



Thẩm Quân Lăng chợt nói, trong lòng có chút ấm áp:



- Ta thật sự quan trọng như vậy sao?



- Đối với ta mà nói, ngươi thật sự quan trọng.



Tùy Qua khẳng định nói.



Lúc trước, Tùy Qua thật sự rất lo lắng, một ngày kia Thẩm Quân Lăng cũng sẽ biến thành một người tu hành lương bạc. Thẩm Quân Lăng như vậy, Tùy Qua tuyệt đối sẽ không yêu.