Y Tiên Thiểu

Chương 37 : Dược thảo làm đầu

Ngày đăng: 20:49 21/04/20


Tùy Qua mở túi nhựa, một mùi thuốc thanh tân lập tức tỏa ra.



Nhìn Tùy Qua lấy từng gốc dược thảo từ trong túi nhựa ra, La Văn Uyên châm chọc nói:



- Chẳng lẽ cậu cho rằng dược thảo tươi sống, sẽ nấu lên được một bát thuốc khác biệt sao?



- Không, những dược thảo này là tôi trồng, không chỉ tươi sống đơn giản như vậy. 



Tùy Qua nói.



- Tiểu Tùy, những dược thảo này thật sự do cậu đích thân trồng ra sao?



Hứa Hành Sơn có chút kinh ngạc, cũng có chút cảm động.



Dược thảo đích thân trồng, cho dù không thể chữa khỏi bệnh, nhưng ý nghĩa vô cùng lớn.



- Tôi trồng trong phòng ấm ngài giao cho. 



Tùy Qua cười nói.



- Hi vọng những dược thảo này thật sự không giống những loại khác. 



Hứa Hành Sơn mỉm cười nói.



- Bọn chúng quả thật bất đồng. 



Tùy Qua khẳng định nói.



- Phải dùng ấm sắc thuốc sao?



Đường Vũ Khê hỏi Tùy Qua.



- Không cần, nhưng có thể lấy cho tôi một cái chén nhỏ. 



Tùy Qua nói, hắn muốn làm La Văn Uyên thua không lời nào để nói.




Dược lực phát tán mau, mất đi cũng mau.



Nhưng sau khi dược lực mất đi, cảm giác đau đớn ở thắt lưng của Hứa Hành Sơn cũng hoàn toàn mất đi.



- Ông ngoại, ông cảm thấy thế nào? 



Đường Vũ Khê khẩn trương hỏi.



- Hay! Thật sự quá thần diệu!



Hứa Hành Sơn kích động nói:



- Chén thuốc của Tiểu Tùy, thật giống như loại bỏ hoàn toàn cảm giác khó chịu ở thắt lưng! Thuốc đến bệnh trừ, thật sự là thuốc đến bệnh trừ! Có nhân tài sáng tạo như Tiểu Tùy, xem ra trung y có hi vọng phục hưng rồi. 



Vẻ mặt La Văn Uyên âm tình bất định, nói với Hứa Hành Sơn: 



- Hứa lão, ngài tin chắc đã diệt trừ gốc bệnh rồi chứ? Có lẽ, chén thuốc này, chỉ giảm đau tạm thời?



- Không, đã khỏi rồi!



Hứa Hành Sơn dùng giọng nói không cần chất vấn:



- Chén thuốc của Tiểu Tùy đã hoàn toàn chữa khỏi căn bệnh của tôi. Thân thể của tôi, tôi biết rất rõ! 



Sắc mặt La Văn Uyên càng trở nên khó coi, phảng phất như bị người ta đánh một bạt tai.



Hôm nay, La Văn Uyên tới thăm Hứa Hành Sơn, ý định muốn thông qua chữa bệnh cho Hứa Hành Sơn để tiếp cận Đường Vũ Khê, nhưng điều khiến hắn không ngờ chính là, nửa đường nhảy ra một Tùy Qua, phá hỏng toàn bộ kế hoạch của hắn, hơn nữa còn hao tổn thể diện của hắn.



La Văn Uyên cảm thấy tiếp tục ở lại, có thể không có được chỗ tốt gì, nên đứng dậy cáo từ.



Nhưng Tùy Qua đồng học không có ý tứ bỏ qua cho La Văn Uyên, nói: 



- Thầy La, ai là ếch ngồi đáy giếng?