Y Tiên Thiểu

Chương 374 : Tự mình dò xét

Ngày đăng: 20:52 21/04/20


- Con...



Tống Lập Hào tựa hồ đang do dự cái gì, sau đó đột nhiên hạ quyết tâm nói:



- Hiệp hội cho chúng tôi làm lính hầu, chứng tỏ muốn chúng tôi đi chịu chết. Nếu như núi dựa của tiểu tử kia thật sự trâu bò như vậy, với thực lực của Tống gia chúng tôi, cho dù dốc hết toàn lực chắc chắn cũng sẽ rơi vào kết cục giống như Bùi gia. Một khi chúng tôi bị diệt tộc, người của hiệp hội sợ rằng cũng sẽ không để ý tới?



- Con nói đúng.



Tống Thiên Húc nói:



- Vậy con định thế nào?



- Chúng tôi còn có lựa chọn khác!



Tống Lập Hào cắn răng, nói:



- Thay vì làm lính hầu, không bằng làm gió chiều nào xoay chiều đó!



Tống Thiên Húc không nói nữa, đột nhiên đưa tôiy nhấc người Tống Lập Hào, thân hình lướt vào trong phòng, sau đó tiến vào một mật thất dưới đất.



- Hiện tại, nói ra suy nghĩ của con đi.



Tống Thiên Húc trầm giọng nói.



- Phụ thân, suy nghĩ của con, chỉ sợ sẽ khiến người chê cười...



Tống Lập Hào cúi đầu nói ra suy nghĩ chân thật trong lòng.



Tống Thiên Húc trầm ngâm hồi lâu, mới nói:



- Ừ, lần này, xem như con đã biết thật suy tính cho lợi ích của gia tộc. Con nói không sai, thay vì làm lính hầu, chi bằng làm gió chiều nào theo chiều đó!



- Như vậy, để con đi dò xét một chút?



Tống Lập Hào hỏi.



- Không.



Tống Thiên Húc khoát tôiy áo:



- Tôi tự đi.



----------------------------------
La Bối suy nghĩ một chút, tựa hồ cuối cùng cũng hiểu ra, cười nói:



- Anh cũng kêu bọn họ đến quỹ Tiên Linh Thảo đường tiến hành quyên tặng, đúng không?



- Đúng vậy.



Tùy Qua nói:



- Muốn cứu mình, phải cứu người trước. Bọn họ nhất định phải giao ra rất nhiều tài sản, mới có thể khôi phục sức khỏe.



- Tùy tiên sinh, tôi đồng ý cách làm này của anh.



La Bối vỗ tôiy nói, sau đó đứng dậy giơ chén rượu lên:



- Nhập gia tùy tục, chúng tôi cạn một chén!



Tùy Qua cùng La Bối cạn một chén, Đường Vũ Khê chỉ nhấp môi.



Mặc dù cái chén rất nhỏ, nhưng La Bối hiển nhiên không thích ứng với loại rượu Bạch Cửu cao độ tinh khiết này, sau khi một ngụm rượu xuống bụng, vội vàng uống một hớp nước đá, nói:



- Thật không ngờ, rượu của Hoa Hạ lại mạnh như vậy!



- Văn minh Hoa Hạ lâu đời bao nhiêu, văn hóa rượu cũng lâu đời như vậy.



Tùy Qua nói:



- La Bối, nếu như anh muốn tìm hiểu văn hóa và văn minh Hoa Hạ, như vậy nên bắt đầu từ văn hóa rượu, nhất là tìm hiểu văn hóa của người dân Hoa Hạ.



- Xem ra, lần tới đến Hoa Hạ, tôi nên tiếp xúc nhiều với dân chúng Hoa Hạ mới đúng.



- Đúng vậy.



Đường Vũ Khê tiếp lời:



- Anh cũng hãy quan tâm nhiều đến sự nghiệp từ thiện, tới quỹ cữu trợ của chúng tôi.



- Đường tiểu thư thật là một nữ sĩ khôn khéo, lúc nào cũng không quên nhắc đến quỹ của cô. Nhưng cô yên tâm, chỉ cần có y thuật của Tùy tiên sinh, quỹ cứu trợ của cô nhất định sẽ phát triển không ngừng. Hơn nữa, Đường tiểu thư đại khái không biết, hiện tại có rất nhiều bằng hữu của tôi, đều đang hỏi thăm về Tùy tiên sinh và loại thuốc dán thần kỳ kia. Tôi nghĩ, nhất định có rất nhiều người nguyện ý mời Tùy tiên sinh làm cố vấn sức khỏe, cũng nguyện ý ủng hộ quỹ cứu trợ của cô.



- Nghe thấy chưa? Chuyện tài chính của quỹ cứu trọ, em không cần quan tâm nữa, em chỉ cần quan tâm làm sao dùng tiền cho những người khó khăn thật sự.



Tùy Qua hơi có chút đắc ý nói.