Y Tiên Thiểu
Chương 402 : Truyền nghề
Ngày đăng: 20:52 21/04/20
Tùy Qua nghiêm túc nói:
- Thật sự mà nói, gân cốt, kinh mạch của em đều không thích hợp tập võ. Cho dù có tập võ cũng không đạt được bao nhiêu thành tựu.
- Anh thật sự biết đả thương người.
Đường Vũ Khê buồn bực nói.
- Lời nói thật thường luôn đả thương người.
Tùy Qua nói:
- Xem ra ngày sau nên ít nói thật với em. Nhưng mà…
- Nhưng mà cái gì?
Đường Vũ Khê tựa hồ nghe ra trong lời nói của Tùy Qua có thể xoay chuyển.
- Sinh ra đã kém cỏi, có thể bù đắp lại. Thiên phú không đủ, có thể dùng linh dược bổ khuyết.
Tùy Qua nói:
- Tuy rằng thiên phú của em không bằng anh của em, nhưng em dùng linh dược thì anh của em thúc ngựa cũng không đuổi nổi. Hơn nữa em còn có một ưu thế rất lớn – anh từng dùng chân khí mạnh mẽ đánh thông kinh mạch toàn thân cho em, nếu em tu luyện chân khí, em sẽ không gặp cổ bình.
- Nếu như em có ưu thế tốt như vậy, vì sao anh không nói với em?
Đường Vũ Khê nhìn thẳng Tùy Qua, có vẻ trách hỏi.
- Bởi vì anh căn bản không nghĩ tới em muốn tập võ tu hành.
Tùy Qua thành thật đáp.
Đích xác ở trong lòng hắn, nàng luôn dịu dàng nhu nhược, không giống như một “nữ hiệp”. Ngược lại tính cách của Trầm Quân Lăng mới thích hợp với người luyện võ.
- Hãy bớt nói đi.
Đường Vũ Khê kêu khẽ:
- Nếu anh đã cảm thấy được em có thể tập võ, vậy thì dụng tâm dạy cho em đi.
- Em thật sự cần tập võ?
Tùy Qua hỏi:
- Nếu chỉ vì đề cao tinh lực, anh đề nghị em không cần làm như vậy. Trong khoảng thời gian này em vì chuyện của quỹ Tiên Linh Thảo Đường đã khổ cực làm trong lòng anh thật bất an, nếu còn bức bách em tập võ…
- Tiểu tử, còn dám hồ lộng ông sao. Huống hồ Vũ Khê còn chưa đủ xinh đẹp à, còn cần luyện quyền pháp làm gì.
Hứa Hành Sơn đương nhiên không tin tưởng.
- Hứa lão, chúng ta mỏi mắt mong chờ đi.
Tùy Qua khẽ cười nói, sau đó cầm tay Đường Vũ Khê, truyền chân khí tra xét tình huống thân thể của nàng.
Sau một lát hắn kinh ngạc nói:
- Di, nhanh như vậy!
- Cái gì nhanh như vậy?
Đường Vũ Khê hỏi.
- Tiến triển tu hành của em thật quá nhanh.
Tùy Qua nói, cảm giác có chút khó tin.
Lúc trước hắn dùng thâu thiên hoán nhật thuật phải hao tổn nửa tháng thời gian mới tôi thể đại thành. Nhưng hắn không nghĩ tới Đường Vũ Khê chỉ dùng một buổi tối đã có dấu hiệu thành công.
Tiến triển như vậy thật không thể tưởng tượng.
Nhưng cẩn thận nghĩ lại cũng hợp tình lý.
Trong người nàng có sẵn linh khí, đương nhiên dễ dàng thành công hơn.
Sau khi đến phòng ăn, Tùy Qua đột nhiên cầm chén ném cho Đường Vũ Khê, nói:
- Tiếp lấy…
Đường Vũ Khê theo bản năng đưa tay chộp tới.
Răng rắc!
Cái chén lại bị nàng bóp vỡ.
- Sao có thể như vậy?
Đường Vũ Khê khó thể tin kêu lên.
Tùy Qua mỉm cười, tựa hồ đã sớm nghĩ tới điểm này.