Y Tiên Thiểu

Chương 418 : Ứng đối nguy cơ

Ngày đăng: 20:52 21/04/20


Thanh âm Tùy Qua vang dội mà bình tĩnh, hắn liếc mắt nhìn Lam Lan, tiếp tục nói:



- Thật xin lỗi, Lam đại chủ trì, tôi lợi dụng cô, tôi không xứng làm bạn của cô. Nếu kết quả điều tra đã có, như vậy cô đã hoàn thành xong việc giám sát, có thể mời cô rời đi.



Lam Lan nghe xong lời này vốn định nói vài lời, nhưng nàng chợt hiểu được tâm tư của Tùy Qua. Tiểu tử kia dự định đem sự tình kéo lên người của hắn, không để danh dự của nàng bị tổn hại.



Lam Lan cũng không muốn hắn làm như vậy, nhưng nhìn bộ dạng như định liệu trước của hắn, nàng đành ra vẻ phẫn nộ, nói:



- Được, Tùy Qua, xem như tôi nhìn lầm anh! Về việc đưa tin công ty của anh, tôi sẽ chi tiết công bố với công chúng!



- Vậy thì không tiễn, Lam đại chủ trì.



Tùy Qua thản nhiên nói, nhìn theo Lam Lan rời khỏi, sau đó dùng ánh mắt “âm độc” nhìn quần chúng:



- Các người muốn đập phá công ty của tôi, đúng không? Nhưng tôi nói cho các người biết, nếu các người thật sự làm như vậy, tôi cam đoan các người không lấy được một phân tiền, sự tình cũng không được giải quyết!



Nếu là trước đó lời của hắn sẽ không có ai nghe. Nhưng nhìn thấy thủ đoạn của hắn, những người kia rốt cục hiểu rõ một việc, “gian thương” trẻ tuổi trước mắt đích thật là người tàn nhẫn.



- Các người nếu muốn giải quyết vấn đề, cũng chỉ có thể phái ra đại biểu, bình tĩnh nói chuyện với tôi!



Tùy Qua thản nhiên nói:



- Tiền, tôi có. Nhưng muốn tôi cấp ra không lý do, một đồng cũng không ra!



- Những người sinh bệnh thì sao?



Rốt cục có người không nhịn được lửa giận trong lòng hỏi một câu.



Người này thật không giống như người xúi giục, mà đích thật là một bệnh nhân.



Là một nam nhân hơn bốn mươi, xanh xao vàng vọt, bụng sưng thật lớn.



- Như vậy xin hỏi ông bệnh đã bao lâu?



Tùy Qua hỏi.



- Lồng ngực tích dịch, hơn hai năm.



Người kia nói:



- Các người nhìn bụng của tôi thế nào, người không biết còn tưởng tôi là đàn bà, còn mang thai đâu, mẹ nó!



- Tôi đồng tình cảnh ngộ của ông!



Tùy Qua thật bình tĩnh nói, nhưng ngữ khí đột nhiên vừa chuyển, lớn tiếng quát:




Tùy Qua vẫy Nhãn Kính:



- Cho hắn năm mươi vạn!



Nhãn Kính không hiểu, nhưng vẫn cho phòng tài vụ chi năm mươi vạn tiền mặt.



Chứng kiến nhiều tiền mặt như vậy, ánh mắt thật nhiều người đăm đăm, tựa hồ quên cả bổn ý tới đây.



Tùy Qua nhìn thanh niên kia nói:



- Năm mươi vạn, chính anh kiểm tra đi!



Trên mặt thanh niên kia lộ vẻ mừng như điên, tựa hồ quên hẳn anh trai mình sinh bệnh, vọt tới rương tiền đếm lại, trên khuôn mặt lộ vẻ mừng rỡ.



- Đủ chưa?



Tùy Qua nhìn thanh niên nói:



- Nếu đã nắm được tiền tới tay, anh đi đi thôi.



Thanh niên kia cười cười, quả nhiên không nói gì nữa, ôm tiền rời đi thật nhanh.



Bệnh nhân bị ung thư phổi nhìn thấy cảnh tượng này, trong mắt toát ra vẻ bi ai.



Có lẽ trong mắt hắn, em trai hắn không phải lấy tiền rời đi, mà là mang theo cả tình anh em máu mủ.



Người bệnh bi ai thở dài, định im lặng rời khỏi nơi đó.



Nhưng lại bị Tùy Qua ngăn cản.



- Phiền toái anh ở lại nơi này đi.



Tùy Qua nói:



- Anh đã nghe được, mạng của anh giá trị năm mươi vạn, đã bị em của anh cầm đi. Hiện tại tàn mạng của anh đã là của tôi. Ở tại chỗ này, tôi không muốn lại bị người nhà của anh tiếp tục tới đòi thêm tiền bồi thường!



Người bệnh tựa hồ định phản bác, nhưng nghĩ tới hành vi của em trai, rốt cục im lặng không lên tiếng.



- Còn có ai?



Tùy Qua nhìn những người còn lại, lớn tiếng nói:



- Còn có ai bị bệnh trong nửa năm này? Đi tới tìm tôi bồi thường tiền. Nhưng tôi nói thẳng trước, nếu không phải sinh bệnh trong nửa năm, muốn đòi tiền, tôi nhất định sẽ cho luật sư tố cáo các người tống tiền của tôi!